Nhớ mùa
Thả trôi mặt trời
Cây dương già lơ mơ bờ ruộng thấp
Nghe hoàng hôn chảy trên cánh đồng vàng suộm
Rơm rạ đòng đưa cùng bùn non
Nghe mạch sâu đổi màu dưới bờ cỏ mục
Bàu nước tràn qua khuôn mặt chiều như gương
Tiếng liềm hái và những bước chân rầm rập gánh về
Như cỏ non, như sữa thơm
Ngọn gió vừa qua cánh đồng thơ trẻ
Nghe tiếng bầy ong
Bay bay vạt hoa diếp vàng
Và hơi thở những đám mây
Kết nên cầu vồng bên kia thung lũng
Đứa bé ấy từng ngồi đây
Trên bậc thềm ngó mặt trời lặn
Vàng từ cánh đồng phủ đến những vườn cây...
Khung cửa...
Thu gọn một đám mây một cánh đồng một khúc sông
Bầy chim bay qua cơn dông
Bên kia là cây cầu
Rừng ứa mùi hương thảo mộc
Ngày ùa vào
Bọc chiếc kén màu ánh sáng
Ríu ran vàng non một bình cúc trà
Một chuyến hành hương
Chợt thấy mình chậm chân
Trên con đường mùa hạ
Se se heo may
Khung tranh nhuốm màu những chiếc lá vàng
Cơn gió mùa đông
Luồn qua xương cây
Kể về miền thung lũng dưới ngọn đồi
Chiếc chăn ấm nơi đây
Dành cho sự chậm chạp và ngơi nghỉ
Chỉ cần mở cửa
Chẳng phải đi tìm
Ngoài gỗ và bản lề là giấc mơ
Mùi hương mùa xuân đánh thức
Những vò rượu táo lên men
Vườn anh đào bên kia chấn song
Kịp chạm nụ hôn lên bình minh sớm.
(TCSH433/03-2025)
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN
NGUYỄN VŨ HIỆP
LÊ NGUYỆT
CHÂU THU HÀ