Việc làm của Cục Nghệ thuật biểu diễn tạo ra bức xúc không đáng, làm tổn thương dư luận - đại biểu Quốc hội Phan Viết Lượng nhận định.
Ông Phan Viết Lượng - Ảnh: Q.K
Trao đổi với phóng viên Tuổi Trẻ bên hành lang Quốc hội ngày 24-5, ủy viên thường trực Ủy ban Văn hóa, giáo dục, thanh niên, thiếu niên và nhi đồng Phan Viết Lượng nói cách ứng xử của Cục Nghệ thuật biểu diễn tạo ra bức xúc không đáng có bởi tư duy quản lý lỗi thời.
* Ông cảm nhận như thế nào về những bức xúc của dư luận dành cho Cục Nghệ thuật biểu diễn xung quanh vụ “cấp phép nhạc đỏ”?
- Thật khó lý giải được những sai sót, lúng túng của Cục Nghệ thuật biểu diễn trong ứng xử, trong quản lý nhà nước thời gian qua đối với vấn đề này. Tôi rất chia sẻ với những bức xúc của dư luận về việc cấp phép, cập nhật danh sách ca khúc được biểu diễn mà Cục đã thực hiện trong thời gian qua.
Hậu quả của cách làm, cách ứng xử như vậy của một cơ quan quản lý nhà nước đã làm tổn thương đối với dư luận.
Tôi nghĩ rằng với các ca khúc, đặc biệt là những ca khúc cách mạng, những ca khúc đã đi vào lòng người, đã trở thành một phần của văn hóa dân tộc rồi thì không thể có một biện pháp hành chính nào để buộc người ta được hát hay không được hát.
Một ca khúc đi vào lòng người, đông đảo công chúng đã thuộc lòng, được yêu mến, đã thấm sâu vào tâm hồn người ta rồi thì không ai có thể ngăn cản những giá trị như vậy được. Vì vậy việc đặt ra vấn đề có cấp phép hay không cấp phép là không nên.
Tôi đồng tình với ý kiến chỉ đạo của Phó thủ tướng Vũ Đức Đam là với những ca khúc đã đi vào lòng người như vậy, không vi phạm về đạo đức, không trái ngược thuần phong mỹ tục, không tổn hại lợi ích của đất nước thì không cần thực hiện thủ tục cấp phép.
* Có lẽ là do nhận thức pháp luật có vấn đề nên Cục Nghệ thuật biểu diễn mới cập nhật cả bài Tiến quân ca - Quốc ca, một ca khúc đã được Hiến pháp quy định vào chung với danh sách những bài hát đã được cấp phép…
- Chính vì vậy những cấp cao hơn họ (Cục nghệ thuật biểu diễn - NV) là phó thủ tướng, bộ trưởng đã có ý kiến, chỉ đạo trực tiếp và ông Cục trưởng cũng đã đăng đàn xin lỗi nhân dân. Đây là việc rất cần rút kinh nghiệm nghiêm khắc, bởi vì hậu quả là gây ra bức xúc không đáng có trong dư luận.
Tôi đã đọc được những ý kiến nói rằng khó chấp nhận lời xin lỗi của ông Cục trưởng trong cách lý giải việc cập nhật danh sách hơn 300 bài “nhạc đỏ” lên web chung với các bài hát đã được cấp phép trước kia để gây hiểu nhầm.
Liệu đây chỉ là sơ suất gây hiểu nhầm hay là xuất phát từ tư duy quản lý lạc hậu, lỗi thời, duy ý chí?
Tôi nghĩ rằng tư duy quản lý kiểu “cấp phép” đã là một tư duy lỗi thời rồi.
Ngay đến lĩnh vực đầu tư, kinh doanh, trước đây luật pháp của chúng ta cũng quy định phải có cơ quan cho phép, cấp phép mới được làm, nhưng sau khi Quốc hội ban hành Hiến pháp 2013, sửa đổi các Luật Đầu tư, Luật Doanh nghiệp thì nay chúng ta đã quy định rõ những điều cấm, ngành nghề cấm, còn lại doanh nghiệp và người dân được làm những gì pháp luật không cấm.
Với văn hóa cũng nên như vậy. Cơ quan quản lý nhà nước về văn hóa như Cục Nghệ thuật biểu diễn chỉ nên quy định những nguyên tắc, quy định những gì sẽ bị cấm, ví dụ như người ta biểu diễn dung tục hóa hay làm sai khác ý nghĩa của tác phẩm thì có biện pháp xử lý, hoặc khi người ta cố ý xuyên tạc, sửa lời sửa nhạc, vi phạm pháp luật và thuần phong mỹ tục thì mới phải xử lý.
Theo Lê Kiên - TTO
Tiếng Việt (và chữ Việt) là ngôn ngữ chính thức của nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
Nếu thực sự coi “bảo tàng là thiết chế văn hóa” phản ánh “lịch sử như một dòng chảy trong truyền thống văn hóa” thì hệ thống bảo tàng nước ta cần được sắp xếp lại để hạn chế sự trùng lặp về nội dung và cả hình thức trưng bày, nhất là giữa các bảo tàng địa phương vì đều được xây dựng theo chung một “kịch bản” nặng về chiến tranh mà còn nhẹ về văn hóa – xã hội.
Sự sùng bái tôn ti trật tự trong nhà là một thứ áp bức đè nén “tự nhiên” mà người ta không ý thức ra nữa, thậm chí còn được tôn vinh, nó khuyên dụ người ta phủ nhận cách thức nhìn nhận mỗi cá nhân như một nhân cách độc lập và tự do, với những phẩm chất gì, năng lực gì, đức hạnh gì, nó chỉ giục người ta nhăm nhe soi mói vào “địa vị-thân phận” của mỗi người, cái được xem như “cốt yếu” mà thôi.
Chuyện Trung tâm Bảo tồn di tích cố đô Huế (TTBTDTCĐH) đã cho mang cây sứ “trăm năm tuổi” ở điện Kiến Trung về trồng vào vườn nhà của một “sếp”đã thu hút sự quan tâm của dư luận.
Mới đây, Hồ Đắc Thanh Chương - trường THPT chuyên Quốc học Huế đã xuất sắc trở thành quán quân Đường lên đỉnh Olympia năm thứ 16. Khi nói về dự định của mình, Thanh Chương cho biết, với phần thưởng 35.000 USD, em sẽ đi du học, sau đó trở về quê hương.
Bài viết này không có tính chất học thuật chuyên sâu, để tưởng nhớ giáo sư Cao Xuân Hạo - người thầy mà tôi không có cơ hội được học.
NGUYỄN TRI
Cử tri cả nước đang chuẩn bị cho ngày hội lớn, ngày bầu cử đại biểu Quốc hội và đại biểu hội đồng nhân dân các cấp nhiệm kỳ 2016 - 2021.
Cuốn tiểu thuyết nổi tiếng thế giới của văn học Pháp - “Hoàng tử bé” - đã được viết nên từ trải nghiệm có thật của nhà văn khi ông bị rơi máy bay trên sa mạc Sahara khi đang trên đường bay tới Việt Nam. Tác giả đã bị mất nước, bị ảo giác và suýt mất mạng…
Năm 2015, doanh thu ngành văn hóa phẩm của nước ta đạt 2.000 tỉ đồng, tổng lượng bia các loại được tiêu thụ ước tính đạt hơn 3 tỉ lít, tương đương 66.000 tỉ đồng, trung bình mỗi người Việt bỏ ra 2,5 giờ/một ngày để lướt facebook.
“Nhập gia tùy tục” nên việc nghe bạn bè quốc tế khen về người Việt Nam thân thiện, cuộc sống ở Việt Nam thú vị có lẽ đã “nhàm”. Sự thật, họ đã bị nghĩ về văn hóa Việt Nam như thế nào?
Một số nhà khoa học giải thích vì sao lại quyết định trao những tư liệu, hiện vật quý giá của đời mình cho Trung tâm Di sản các nhà khoa học Việt Nam (TTDS) chứ không phải nơi nào khác.
Ths Trần Trung Hiếu: "Việc môn Sử bị xé nhỏ và gán ghép theo kiểu “ba trong một” trong Dự thảo đó chưa từng xảy ra. Nếu điều đó xảy ra, đây là một trong những sai lầm lớn nhất của Bộ GD&ĐT từ ngày Hồ Chủ tịch đọc bản Tuyên ngôn độc lập đến nay!".
Nếu một hôm đẹp trời, có ai đó giao cho ta cầm trịch một giải thưởng văn chương ở xứ này, cho ta toàn quyền tự quyết trong việc phát giải, thì phản ứng đầu tiên của ta sẽ là gì? Từ chối? Hay hăng hái nhận lấy trọng trách và sau đó đi mua một bộ giáp sắt cùng nón bảo hiểm, mặc vào mọi lúc mọi nơi để chuẩn bị hứng đá dư luận?
Trong căn phòng nhỏ chật kín tài liệu ở một con phố nhỏ tại Hà Nội, Tổng Thư ký Hội Ngôn ngữ học Việt Nam PGS, TS Phạm Văn Tình đã dành thời gian trò chuyện sôi nổi với chúng tôi về hiện tượng “lệch chuẩn” trong sử dụng tiếng Việt của giới trẻ hiện nay. Đây là vấn đề ông rất tâm huyết khi nghiên cứu ngôn ngữ học ứng dụng. Dưới đây là nội dung cuộc trò chuyện.
Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam vừa có ý kiến chỉ đạo về giải pháp đối với hoạt động của các nhà xuất bản.
Ngày 9/9, tin từ UBND tỉnh Thừa Thiên-Huế cho biết vừa nhóm họp với các đơn vị liên quan để triển khai thực hiện đề án "Chính sách hỗ trợ bảo vệ và phát huy giá trị nhà vườn Huế đặc trưng”. Mỗi năm tỉnh sẽ chi tiền để hỗ trợ từ 3-5 nhà vườn đặc trưng.
Thắng lợi của cuộc Cách mạng Tháng Tám năm 1945 đã thể hiện cao nhất niềm tin của nhân dân theo Đảng, trở thành bài học sâu sắc trong giai đoạn hiện nay.
Theo họa sĩ, nhà nghiên cứu Lê Quốc Việt, hoàn cảnh lịch sử cùng cách bảo tồn còn hời hợt khiến những kho mộc bản quý giá một thời đang ngày càng mai một và im lìm.
Không chỉ bị tàn phá bởi thời gian, nhiều công trình, di tích - nhất là các đình, chùa - còn bị biến dạng qua các công cuộc bảo tồn, trùng tu mà ở đó những người trông coi di tích và những người làm công đức tự cho mình quyền được can thiệp vào chuyên môn, còn chính quyền sở tại thì cấp phép trùng tu, tôn tạo một cách đại khái, dễ dàng, trong khi vai trò của các nghệ nhân lại chưa được coi trọng đúng mức.
Quảng Trị được coi là một bảo tàng chiến tranh lớn, ở đó có những bảo tàng chiến tranh nhỏ, nơi ghi dấu ấn đau thương và hào hùng đã đi vào lịch sử.