Tác giả Tử Đinh Hương thực hiện bộ sách "Biểu tượng" với mong muốn khám phá, lưu giữ và khuyến khích trẻ nhỏ quan tâm hơn đến thế giới xung quanh.
Biểu tượng là vật tượng trưng, đại diện cho một ý nghĩa, quan niệm hoặc niềm tin nào đó. Biểu tượng cũng là hình ảnh, sự vật có khả năng biểu hiện nhiều hơn những gì ngôn ngữ có thể diễn tả; và là dấu hiệu của văn hóa và sự kết nối giữa các thế hệ, các quốc gia và tộc người. Thế giới của những biểu tượng và thế giới của con người tồn tại như hai vòng tròn đồng tâm. Con người gửi gắm trong mỗi biểu tượng sự hiểu biết về thế giới.
Với mong muốn tìm hiểu và chia sẻ những bí mật được lưu giữ đó, tác giả Tử Đinh Hương thực hiện bộ sách Biểu tượng, để đem đến cho người đọc những trải nghiệm thú vị khi khám phá các vùng đất, ngược dòng thời gian để tiếp cận với nhiều nền văn hóa phong phú, độc đáo của nhân loại.
Nói về lý do thực hiện sách, Tử Đinh Hương chia sẻ: "Cuộc sống vốn biến hóa thiên hình vạn trạng. Và con người từ khi sinh ra đã sống trong thế giới biểu tượng. Qua cuốn sách, tôi hy vọng tạo cảm hứng cho bạn đọc nhỏ tuổi quan tâm hơn đến thế giới xung quanh".
Những con vật, hình ảnh, biểu trưng hàng ngày, hàng giờ tồn tại trong cuộc sống luôn giữ trong mình ít nhất một câu chuyện thú vị. Đọc câu chuyện đó, thế giới nội tâm mỗi người sẽ thoáng rộng thêm và đó cũng là bước rèn luyện trí tuệ. Đơn giản, thế giới, sự vật luôn có những điều cần đọc hiểu, tựa như nhà thơ Mỹ Walt Whitman viết cách đây hơn 100 năm: "Tôi tin một lá cỏ không thua gì một vòng bay của các vì sao/ Và con kiến cánh cũng ngang phần hoàn hảo/ Một hạt cát hay một viên trứng hồng tước thì cũng vậy/ Và con chẫu chàng xanh là một kiệt tác bậc thầy...".
Trong bộ sách, tác giả mang tới bất ngờ khi lý giải chiếc quạt gấp giản dị là biểu tượng cho sự vương giả, loài ngỗng là biểu tượng cho sự thủy chung hay loài cú tượng trưng cho sự hiền triết, uyên bác. Và cùng là hình tam giác nhưng tam giác vuông biểu trưng cho "nước", tam giác đều - "đất", tam giác cân - "lửa" và tam giác thường là hình ảnh đại diện của "không khí".
Tác giả có những nghiên cứu, phát hiện thú vị và đưa vào trong bộ sách. Như chi tiết ở Việt Nam, con bọ hung gợi nhắc đến tên Lý Thông làm nghề buôn rượu, điêu ngoa và giả dối trong truyện cổ tích Thạch Sanh còn ở Ai Cập, bọ hung lại là biểu tượng của chu kỳ Mặt trời và sự hồi sinh. Hay chim phượng hoàng trong truyền thuyết có khả năng trị loạn, giữ gìn cuộc sống bình yên.
![]() |
Một trang trong sách. |
Bộ sách Biểu tượng gồm hai tập. Tập một giúp bạn hiểu hơn về cuộc sống tự nhiên của những sinh linh như cỏ cây, hoa lá, chim muông, cầm thú... Tập 2 khai thác bí mật của những hình ảnh quen thuộc như tam giác, hình tròn, hình thang, bí mật của những con giáp được dùng để đặt tên cho từng năm của người Á Đông, những bí mật ẩn giấu trong những vật dụng mà bạn sử dụng hàng ngày...
Nét độc đáo trong bộ Biểu tượng nằm ở sự dụng công của người biên soạn khi cố gắng lược thuật và chọn lọc những câu từ dễ hiểu, cách lý giải sáng rõ, phù hợp với lứa tuổi thiếu nhi - một lứa tuổi nhạy cảm với màu sắc, tò mò trước ký hiệu và hình khối.
Theo An Hạ - vnexpress
MAI VĂN HOAN
Lẽ ra tôi không viết bài này. Thiết nghĩ văn chương thiên biến, vạn hóa, mỗi người hiểu một cách là chuyện bình thường. Tốt nhất là nên tôn trọng cách nghĩ, cách cảm thụ của người khác.
TRIỀU NGUYÊN
1. Đặt vấn đề
Nói lái được sử dụng rộng rãi trong giao tiếp thông thường, và trong văn chương (một lối giao tiếp đặc biệt). Để tiện nắm bắt vấn đề, cũng cần trình bày ở đây hai nội dung, là các hình thức nói lái ở tiếng Việt, và việc sử dụng chúng trong văn chương.
NGUYỄN KHẮC PHÊ
(Đọc tiểu thuyết “Huế ngày ấy” của Lê Khánh Căn, Nxb. Quân đội nhân dân, 2006).
HỒ ĐĂNG THANH NGỌC
(Đọc “Song Tử” của Như Quỳnh de Prelle)
VŨ TRỌNG QUANG
Trần Thiên Thị viết tắt TTT hay đọc là 3 Tê, tôi liên tưởng đến những T thơ ca:
GIÁNG VÂN
Tôi gọi chị là “ Người truyền lửa”.
LGT: Trong khi giở lại tài liệu cũ, tình cờ chuỗi thơ xuân năm Ất Dậu 2005 của Thầy Trần Văn Khê xướng họa với chị Tôn Nữ Hỷ Khương và anh Đỗ Hồng Ngọc rơi vào mắt.
Là một nhà văn có sự nghiệp cầm bút truân chuyên và rực rỡ, sau cuốn tiểu thuyết “Chuyện ngõ nghèo”, có thể coi như cuốn tự truyện của nhà văn, Nguyễn Xuân Khánh chủ trương gác bút. Bởi ông biết mỗi người đều có giới hạn của mình, đến lúc thấy “mòn”, thấy “cùn” thì cũng là lúc nên nghỉ ngơi.
Nhà văn Ngô Minh nhớ ông và bạn văn cứ gặp nhau là đọc thơ và nói chuyện đói khổ, còn nhà thơ Anh Ngọc kể việc bị bao cấp về tư tưởng khiến nhiều người khát khao bày tỏ nỗi lòng riêng.
Tháng 4.1938, Toàn quyền Đông Dương đã “đặt hàng” học giả Nguyễn Văn Huyên thực hiện công trình Văn minh Việt Nam để dùng làm sách giáo khoa cho bộ môn văn hóa VN trong các trường trung học. Một năm sau, công trình hoàn thành nhưng lại không được người Pháp cho phép xuất bản.
TRẦN HOÀI ANH
NGUYỄN VĂN MẠNH
Kỷ niệm 140 năm ngày sinh Cụ Huỳnh Thúc Kháng
MAI VĂN HOAN
Vào một ngày cuối tháng 5/2016 nhà thơ Vĩnh Nguyên mang tặng tôi tác phẩm Truyện kể của người đánh cắp tượng Phật Thích Ca Mâu Ni vừa mới “xuất xưởng”.
Trong đời sống học thuật, nhất là khoa học xã hội, có rất nhiều thân danh dành cho số đông, công chúng (quen xem tivi, nghe đài đọc báo) nhưng cũng có những tiếng nói chỉ được biết đến ở phạm vi rất hẹp, thường là của giới chuyên môn sâu. Học giả Đoàn Văn Chúc là một trường hợp như vậy.
Dồn dập trong ba tháng Tám, Chín, Mười vừa qua, tám trong loạt mười cuốn sách của nhà nghiên cứu về Lịch sử Việt Nam thời Tây Sơn Nguyễn Duy Chính liên tiếp ra đời (hai cuốn kia đã ra không lâu trước đó). Cuộc ra sách ồ ạt này cộng thêm việc tác giả về thăm quê hương đã thu hút sự chú ý của bạn đọc và các nhà nghiên cứu ở Việt Nam.
NHƯ MÂY
Chiều 14/8/2016 không gian thơ nhạc bỗng trải rộng vô cùng ở Huế. Hàng trăm độc giả mến mộ thơ Du Tử Lê và bạn bè văn nghệ sĩ từ các tỉnh Kiên Giang, Đắk Lắk, Quảng Nam, Quảng Trị, Đà Nẵng, Hà Nội đã về bên sông Hương cùng hội ngộ với nhà thơ Du Tử Lê.
NGUYỄN KHẮC PHÊ
Trích Tự truyện “Số phận không định trước”
Từ ngày “chuyển ngành” thành anh “cán bộ văn nghệ” (1974), một công việc tôi thường được tham gia là “đi thực tế”.
NGÔ MINH
Nhà văn Nhất Lâm (tên thật là Đoàn Việt Lâm) hơn tôi một giáp sống, nhưng anh với tôi là hai người bạn vong niên tri kỷ.
NGUYÊN HƯƠNG
Ở Huế, cho đến hôm nay, vẫn có thể tìm thấy những con người rất lạ. Cái lạ ở đây không phải là sự dị biệt, trái khoáy oái oăm mà là sự lạ về tư duy, tâm hồn, tư tưởng. Thiên nhiên và lịch sử đã vô cùng khoản đãi để Huế trở thành một vùng đất sản sinh ra nhiều cá nhân có tầm ảnh hưởng lan tỏa. Và trong số những tên tuổi của Huế ấy, không thể không nhắc đến cái tên Thái Kim Lan.
GIÁNG VÂN
Cầm trên tay tập thơ với bìa ngoài tràn ngập những con mắt và tựa đề “Khúc lêu hêu mùa hè”(*), một cái tựa đề như để thông báo về một cuộc rong chơi không chủ đích, và vì vậy cũng không có gì quan trọng của tác giả.