Thiếu văn hóa khi thưởng thức nghệ thuật

14:28 09/05/2017

Cộng đồng mạng đang dấy lên làn sóng tranh luận về văn hóa thưởng thức nghệ thuật - giải trí của khán giả, khi gần đây liên tục nhiều nghệ sĩ bị ném đồ vật lên sân khấu trong lúc đang biểu diễn.

Nghệ sĩ Xuân Bắc bức xúc khi khán giả livestream vở diễn mới trong một sô hài tại Hà Nội - Ảnh: An An

“Xem nghệ sĩ không ra giống ôn gì hết”
 
Trong chương trình biểu diễn ở Bình Dương ngày 30.4 vừa qua, nghệ sĩ Trường Giang bị khán giả ném chai nước lên sân khấu khi đang diễn. Tuy nhiên, thay vì phản ứng gay gắt và không diễn nữa như lần ở Tây Ninh trước đây, Trường Giang bình tĩnh hơn và hài hước “phăng” câu phản hồi “Trời đất ơi nó xem nghệ sĩ không ra giống ôn gì hết”, rồi diễn tiếp.
Ngày 29.4, tại sân khấu ngoài trời ở Cần Thơ, ca sĩ Sơn Tùng M-TP cũng bị khán giả ném đồ về phía anh lúc đang biểu diễn. Khi anh cúi xuống nhặt thì biết đó là sổ tay nhỏ kèm cây bút. Ca sĩ Phương Thanh cũng lâm cảnh tương tự khi đang biểu diễn trong chương trình MTV Connection ở TP.HCM ngày 27.4. Tuy nhiên, việc ném chai này xảy ra sau màn trình diễn rất “máu lửa” của cô kèm câu giao lưu thường gặp “cho Chanh xin chai nước”. Khi ban tổ chức chưa kịp mang ra thì một khán giả “ném tặng” chai nước, rất may là “chị Chanh” đã kịp tránh.
 
Đến với các sân khấu ca nhạc, hài, nhiều khán giả cực kỳ bức xúc bởi ý thức của một vài người quá kém làm ảnh hưởng mọi người xung quanh. Trong một live show lớn tại Nhà hát Hòa Bình, TP.HCM, khi khán giả đang say mê thả hồn vào những giai điệu ngọt ngào của ca khúc Riêng một góc trời thì âm thanh chát chúa của chuông điện thoại từ một khán giả vang lên phá tan cảm xúc của nhiều người. Chưa hết, lẽ ra phải tắt điện thoại, vị khán giả ấy vô tư nói chuyện như không hề có hàng trăm người quanh mình.
 
Đó là chưa kể khán giả ôm hoa lên tặng nghệ sĩ trong lúc họ đang diễn để rồi tạo sự lúng túng đến tội nghiệp cho người được tặng khi không biết để hoa ở đâu. Có người tặng hoa còn đứng lại chụp ảnh, ôm hôn, bắt tay nghệ sĩ. Rồi việc mang thức ăn, nước uống, vừa ăn uống vừa vô tư cười nói lúc chương trình đang diễn ra đến khi khán giả ra về để lại một… bãi chiến trường ngập rác. Trong một live show hài kịch diễn ra tại Cung văn hóa Hữu nghị - Việt Xô (Hà Nội) gần đây, nghệ sĩ Xuân Bắc vì quá bức xúc đã phải lên tiếng sẵn sàng mời vài vị khán giả ra khỏi khán phòng nếu cứ tiếp tục quay hình đưa trực tiếp lên trang cá nhân.

Đến nhà hát để… ngủ

Đêm trình diễn của dàn nhạc đẳng cấp thế giới Berliner Symphoniker (Đức) tại Hà Nội, nhạc trưởng Lior Shambada đã nhiều lần nhíu mày khi nghe âm thanh phát ra từ máy ảnh, nhưng người chụp vẫn cứ say sưa. Vị nhạc trưởng phải dừng trong vài phút để nhắc nhở.
 
“Khi tôi biểu diễn trong khán phòng âm nhạc cổ điển tại Pháp và Đức, tuyệt đối không có bất kỳ ai sử dụng máy ảnh hay điện thoại”, nhạc sĩ Nguyễn Quang Long chia sẻ. Ông vẫn nhớ chuyện “cười ra nước mắt” trong một buổi trình diễn âm nhạc thính phòng. Khi khán giả chăm chú thưởng thức âm nhạc, thì bỗng có một tiếng ngáp rất to vang lên từ phía một khán giả lớn tuổi. “Chương trình phát vé mời, nên có thể con cái đã đưa vé cho cụ đi xem. Nhiều người có tâm lý muốn người thân ở xa khi lên Hà Nội thì đưa vào Nhà hát Lớn để biết, sẵn vào xem chương trình nhạc hàn lâm. Các cụ ở nông thôn thường không thích nghe nhạc phương Tây nên ngồi một chút là thấy không thoải mái. Nhiều người thậm chí còn vô tư ngủ luôn trong nhà hát”, nhạc sĩ Nguyễn Quang Long nói. Cũng có khán giả từng “nếm mùi cay đắng” suốt chương trình ca nhạc khi ngồi cạnh một người đàn ông say rượu, đầy hơi men, lúc mơ lúc tỉnh rồi lèm bèm hỏi người phụ nữ đi cùng: “Bài gì vậy, còn mấy bài nữa”.
 
Vô tư xả rác, nói chuyện
 
Văn hóa xem phim thời gian gần đây trở thành vấn đề bàn tán và khiến những người có ý thức khi đến rạp phải than trời vì 1.001 hành vi hồn nhiên đến mức “khó đỡ” ở rạp. Trước khi chiếu phim, tất cả các rạp đều chạy những dòng chữ trên màn hình nhắc nhở hãy là người xem phim văn minh với những quy định nghiêm cấm rõ ràng, thế nhưng nhiều người vẫn ứng xử vô ý thức.
 
Không chỉ có thế, nhiều hành vi khiến người vào rạp ngán ngẩm như người ngồi cạnh tự thuyết minh, đọc to phụ đề suốt cả buổi chiếu vì con nhỏ kế bên không đọc kịp, giải thích điên loạn về một tình huống mà ai cũng hiểu, nói chuyện từ đầu đến cuối, nghe gọi điện thoại, để màn hình điện thoại sáng tối đa rồi thoải mái nhắn tin... Rất nhiều người tỏ ra bực mình, thậm chí là bất lực khi nhắc nhở nhưng bị người vô ý thức tỏ thái độ “hằn học”.
 
Nhiều nhà sản xuất của các phim Yêu, Gái già lắm chiêu, Tấm Cám: Chuyện chưa kể, Chạy đi rồi tính, Vòng eo 56, Lô tô, Em chưa 18... đã phải “méo mặt” vì phim vừa ra rạp đã bị khán giả phát livestream trên Facebook cá nhân hoặc quay lén tung lên YouTube.
 
Trước thực trạng trên, nghệ sĩ hài Anh Vũ bức xúc: “Khi chứng kiến đồng nghiệp, bạn bè mình bị ném chai, bị la ó đòi chấm dứt trước vở diễn, tôi cảm thấy xót xa và buồn kinh khủng. Tôi chỉ nói với những ai đã hành động vượt quá tầm kiểm soát thì hãy thương nghệ sĩ chúng tôi hơn. Đừng quay phim, livestream, đừng ném chai lọ, đừng bày tỏ thái quá sự yêu mến”.
 
Kyo York, ca sĩ người Mỹ đang hoạt động tại VN, đã viết trên trang cá nhân bức xúc: “Có mấy thím tám ở ngoài không đã, mua vé vô xem phim mà ngồi kể chuyện gia đình, chồng có bồ nhí, nói xấu đồng nghiệp, hàng xóm... Chưa đã thì quay qua nói xấu diễn viên là nhỏ này bơm ngực, nhỏ kia sửa mũi, thằng kia tẩy trắng da. Có người mua vé vào rạp để ngủ và ngáy hơi lớn. Trong rạp mà cũng có trộm vì tôi thấy nhiều người bị mất đồ hoài. Cực nhất là dẫn con nít vô rạp xem phim. Con nít vô tư la hét, khóc lóc, đạp ghế, bứt tóc người xem phim...”.
Nhìn ra xứ người
Trong những chuyến đi công tác nước ngoài, tôi có dịp thưởng thức một số chương trình văn nghệ phục vụ du khách và cư dân bản địa. Hai lần ấn tượng nhất phải kể đến là xem ballet tại nhà hát lừng danh Bolshoi ở thủ đô Moscow (Nga) và một vở nhạc kịch ngoài trời trên vịnh Sydney (Úc).
Trước khi bước vào khán phòng của nhà hát Bolshoi, người ta yêu cầu khán giả phải giao nộp điện thoại di động, mãn tuồng ra về sẽ trả lại. Làm điều này để đảm bảo rằng vở diễn sẽ không bị quấy rầy, khán giả “toàn tâm, toàn ý” thưởng thức nghệ thuật một cách trọn vẹn. Tuyệt nhiên không ai dám nói chuyện riêng. Nếu có khán giả nào quên giao nộp điện thoại thì họ cũng tự giác tắt nguồn cho đến khi ra về. Trong khán phòng của nhà hát Bolshoi, người ta quy định cấm quay phim, chụp hình. Nếu ai đó “lỡ” không biết quy định này thì khi chụp hình, phải chắc chắn rằng máy ảnh của bạn đã tắt chế độ flash và cả chế độ tiếng chập màn ảnh để tránh làm phiền những người xung quanh. Nhà hát Bolshoi còn có quy định trang phục của khán giả: nam mặc veston, nữ mặc váy hoặc complet.
Xem nhạc kịch ngoài trời trên vịnh Sydney có phần thoáng hơn nhưng phải tuân theo quy định: tắt điện thoại, không nói chuyện ồn ào, không đi đứng lung tung, không ngồi sai số ghế, không xả rác bừa bãi, không chụp hình có flash... Mặc dù khán giả là du khách tứ xứ nhưng tất cả đều ý thức chấp hành. “Tạp âm” duy nhất nghe được là tiếng gió hiu hiu trên vịnh Sydney. Kết thúc vở diễn, mọi người tự giác mang rác bỏ vào thùng trước khi ra về.
Đoàn Xuân Hải


Theo Thanh Niên - TN

 

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • Không chỉ bị tàn phá bởi thời gian, nhiều công trình, di tích - nhất là các đình, chùa - còn bị biến dạng qua các công cuộc bảo tồn, trùng tu mà ở đó những người trông coi di tích và những người làm công đức tự cho mình quyền được can thiệp vào chuyên môn, còn chính quyền sở tại thì cấp phép trùng tu, tôn tạo một cách đại khái, dễ dàng, trong khi vai trò của các nghệ nhân lại chưa được coi trọng đúng mức.

  • Quảng Trị được coi là một bảo tàng chiến tranh lớn, ở đó có những bảo tàng chiến tranh nhỏ, nơi ghi dấu ấn đau thương và hào hùng đã đi vào lịch sử.

  • Nhà thơ Phạm Tiến Duật năm 2002, khi vào tuổi 61, đã đưa ra mười tiêu chí để xác định “thế nào là nhà văn già”. Tỷ như nhà văn già là nhà văn thích đề tặng và chú thích, thích quản lý người khác mà không quản lý chính mình, thích chê bai xã hội, phàn nàn đủ thứ và tỏ ra mình là người lịch lãm, chỉ không biết chê chính cái mình viết ra…

  • Trong những ngày cuối tháng 5/2015, dư luận khắp nơi tỏ vẻ đồng tình với phát biểu tại Quốc Hội của Thiếu tướng Nguyễn Xuân Tỷ (Phó giám đốc Học viện Quốc phòng): “Tội tham ô, tham nhũng mà không tử hình thì không hợp lòng dân, bởi tham nhũng không phải là những người nhỏ mà đều là người làm to có chức có quyền, đục khoét công quỹ, bóc lột nhân dân. Làm cán bộ mấy năm mà trong nhà có vài ba trăm tỉ đồng, thậm chí cả ngàn tỉ đồng thì lấy ở đâu ra nếu không tham nhũng. Có một đội ngũ giàu rất nhanh, cưỡi lên đầu nhân dân, còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản ngày xưa”.

  • Khái niệm không gian văn hóa của các dòng sông đã rõ ràng và cụ thể khi liên quan đến quy hoạch cảnh quan kiến trúc của đô thị. Nhưng ngoài quy hoạch đô thị, không gian đó không chỉ gói gọn ở các điểm nhấn kiến trúc nhà cửa, cầu và cây xanh.

  • Khai thác các di tích văn hóa- lịch sử vào mục đích du lịch đang trở thành một hướng đi được quan tâm đầu tư của nước ta nói chung, Nghệ An nói riêng bởi có lẽ đó là cách hiệu quả hàng đầu để quảng bá những giá trị văn hóa của một vùng miền mà không cần phải tốn quá nhiều lời.

  • Cô bé Lolita dạo chơi đến Việt Nam gần đây đã làm nổ ra một sự “mất đoàn kết” không nhỏ trong giới dịch thuật. Thậm chí, có khi người ta chú ý đến chuyện nóng bỏng của “trường văn trận bút” nhiều hơn là chú ý đến vẻ đẹp của cô ấy, hay nói cách khác, giá trị của bản thân tác phẩm của Vladimir Nabokov.

  • Truyền thông tạo định kiến “người Israel chuyên đánh bom cảm tử”, “người Anh lãnh đạm và xa cách”, nhưng văn chương liên kết nhân loại bằng những câu chuyện giản dị. Chủ đề này được nói đến trong Những ngày Văn học châu Âu tại Hà Nội.

  • Không phải là những người đầu tiên nảy ra ý tưởng biến các khoảng đất trống ở Hà Nội thành sân chơi cho trẻ em nhưng họ là những người đầu tiên thực hiện thành công ý tưởng đó - chúng tôi muốn nói đến các bạn trẻ trong nhóm tình nguyện “Nghĩ về sân chơi trong thành phố” (Think Playgrounds - TPG).

  • Nhân dịp tái bản có sửa chữa Lolita, dịch giả An Lý, người biên tập bản tiếng Việt lần này,  có bài viết về tác phẩm mà lịch sử xuất bản của nó sang các thứ tiếng khác dường như chịu một lời nguyền cho những bản dịch lại, hoặc những bản dịch liên tục sửa chữa.

  • Văn hóa đọc của Việt Nam không hề suy đồi? Vấn đề là giới trẻ của chúng ta đang quan tâm gì và đọc gì?

  • Robert Lucius - giám đốc chương trình khu vực châu Á, Tổ chức Humane Society International, một tổ chức bảo vệ động vật quốc tế hơn 60 năm - đã trở lại Việt Nam trong một chuyến đi đặc biệt khi Việt Nam đã làm ông thay đổi cuộc đời của mình, từ một sĩ quan quân đội ông trở thành nhà hoạt động bảo vệ động vật.

  • Trách nhiệm giáo dục thuộc về ai? Gia đình, nhà trường hay xã hội? có nhiều người đổ lỗi cho đó là bị tác động bởi "mặt trái của kinh tế thị trường".

  • Con số 6.200 nói lên điều gì...!

    6.200 người bị nhập viện do ẩu đả trong dịp tết nguyên đán Ất Mùi 2015 nói lên điều gì, chẳng phải là bạo lực đang lên ngôi!

  • Xem lễ hội ở xứ ta dễ có cảm giác mình bị dẫm nát như những cánh hoa trên Đường hoa xuân. Lễ hội Việt hiện đại, không khéo, trở thành đồng nghĩa với từ vandalism – nôm na là hủy hoại các giá trị văn hóa nhân loại.

  • Tưởng lì xì con trẻ là... chuyện nhỏ, nhưng thật ra có rất nhiều điều đáng bàn quanh câu chuyện lì xì đầu năm.

  • Cần có một cơ quan kiểu như Trung tâm Bảo vệ quyền tác giả Âm nhạc Việt Nam trong lĩnh vực báo chí và các cơ quan báo chí cần phải liên kết lại trong cuộc chiến chống vi phạm bản quyền báo chí. Đó là giải pháp được nhiều đại biểu đồng tình nhất tại Hội thảo "Vấn đề Bản quyền báo chí trong kỷ nguyên số" được tổ chức ngày 28/1 tại TP.HCM.

  • Theo thống kê của Cục Xuất bản-in-phát hành, năm 2014 ngành xuất bản đã tăng 50 triệu bản sách so với 10 năm trước.

  • Đó là một trong những vấn đề đã được đưa ra thảo luận sôi nổi tại buổi tọa đàm với chủ đề “Những cuốn sách làm ô nhiễm môi trường giáo dục thanh thiếu niên - Thực trạng và Giải pháp”, do Hội xuất bản Việt Nam tổ chức vào sáng nay 21/1 ở TPHCM.

  • Tiếp theo Thánh Gióng, lại thêm một vị “Tứ Bất tử” nữa của người Việt Nam được dựng tượng. Đó là Đức Thánh Tản, hay Tản Viên Sơn Thánh, hay gọi một cách học trò là Sơn Tinh, gắn với truyền thuyết Sơn Tinh - Thủy Tinh.