Thiếu văn hóa khi thưởng thức nghệ thuật

14:28 09/05/2017

Cộng đồng mạng đang dấy lên làn sóng tranh luận về văn hóa thưởng thức nghệ thuật - giải trí của khán giả, khi gần đây liên tục nhiều nghệ sĩ bị ném đồ vật lên sân khấu trong lúc đang biểu diễn.

Nghệ sĩ Xuân Bắc bức xúc khi khán giả livestream vở diễn mới trong một sô hài tại Hà Nội - Ảnh: An An

“Xem nghệ sĩ không ra giống ôn gì hết”
 
Trong chương trình biểu diễn ở Bình Dương ngày 30.4 vừa qua, nghệ sĩ Trường Giang bị khán giả ném chai nước lên sân khấu khi đang diễn. Tuy nhiên, thay vì phản ứng gay gắt và không diễn nữa như lần ở Tây Ninh trước đây, Trường Giang bình tĩnh hơn và hài hước “phăng” câu phản hồi “Trời đất ơi nó xem nghệ sĩ không ra giống ôn gì hết”, rồi diễn tiếp.
Ngày 29.4, tại sân khấu ngoài trời ở Cần Thơ, ca sĩ Sơn Tùng M-TP cũng bị khán giả ném đồ về phía anh lúc đang biểu diễn. Khi anh cúi xuống nhặt thì biết đó là sổ tay nhỏ kèm cây bút. Ca sĩ Phương Thanh cũng lâm cảnh tương tự khi đang biểu diễn trong chương trình MTV Connection ở TP.HCM ngày 27.4. Tuy nhiên, việc ném chai này xảy ra sau màn trình diễn rất “máu lửa” của cô kèm câu giao lưu thường gặp “cho Chanh xin chai nước”. Khi ban tổ chức chưa kịp mang ra thì một khán giả “ném tặng” chai nước, rất may là “chị Chanh” đã kịp tránh.
 
Đến với các sân khấu ca nhạc, hài, nhiều khán giả cực kỳ bức xúc bởi ý thức của một vài người quá kém làm ảnh hưởng mọi người xung quanh. Trong một live show lớn tại Nhà hát Hòa Bình, TP.HCM, khi khán giả đang say mê thả hồn vào những giai điệu ngọt ngào của ca khúc Riêng một góc trời thì âm thanh chát chúa của chuông điện thoại từ một khán giả vang lên phá tan cảm xúc của nhiều người. Chưa hết, lẽ ra phải tắt điện thoại, vị khán giả ấy vô tư nói chuyện như không hề có hàng trăm người quanh mình.
 
Đó là chưa kể khán giả ôm hoa lên tặng nghệ sĩ trong lúc họ đang diễn để rồi tạo sự lúng túng đến tội nghiệp cho người được tặng khi không biết để hoa ở đâu. Có người tặng hoa còn đứng lại chụp ảnh, ôm hôn, bắt tay nghệ sĩ. Rồi việc mang thức ăn, nước uống, vừa ăn uống vừa vô tư cười nói lúc chương trình đang diễn ra đến khi khán giả ra về để lại một… bãi chiến trường ngập rác. Trong một live show hài kịch diễn ra tại Cung văn hóa Hữu nghị - Việt Xô (Hà Nội) gần đây, nghệ sĩ Xuân Bắc vì quá bức xúc đã phải lên tiếng sẵn sàng mời vài vị khán giả ra khỏi khán phòng nếu cứ tiếp tục quay hình đưa trực tiếp lên trang cá nhân.

Đến nhà hát để… ngủ

Đêm trình diễn của dàn nhạc đẳng cấp thế giới Berliner Symphoniker (Đức) tại Hà Nội, nhạc trưởng Lior Shambada đã nhiều lần nhíu mày khi nghe âm thanh phát ra từ máy ảnh, nhưng người chụp vẫn cứ say sưa. Vị nhạc trưởng phải dừng trong vài phút để nhắc nhở.
 
“Khi tôi biểu diễn trong khán phòng âm nhạc cổ điển tại Pháp và Đức, tuyệt đối không có bất kỳ ai sử dụng máy ảnh hay điện thoại”, nhạc sĩ Nguyễn Quang Long chia sẻ. Ông vẫn nhớ chuyện “cười ra nước mắt” trong một buổi trình diễn âm nhạc thính phòng. Khi khán giả chăm chú thưởng thức âm nhạc, thì bỗng có một tiếng ngáp rất to vang lên từ phía một khán giả lớn tuổi. “Chương trình phát vé mời, nên có thể con cái đã đưa vé cho cụ đi xem. Nhiều người có tâm lý muốn người thân ở xa khi lên Hà Nội thì đưa vào Nhà hát Lớn để biết, sẵn vào xem chương trình nhạc hàn lâm. Các cụ ở nông thôn thường không thích nghe nhạc phương Tây nên ngồi một chút là thấy không thoải mái. Nhiều người thậm chí còn vô tư ngủ luôn trong nhà hát”, nhạc sĩ Nguyễn Quang Long nói. Cũng có khán giả từng “nếm mùi cay đắng” suốt chương trình ca nhạc khi ngồi cạnh một người đàn ông say rượu, đầy hơi men, lúc mơ lúc tỉnh rồi lèm bèm hỏi người phụ nữ đi cùng: “Bài gì vậy, còn mấy bài nữa”.
 
Vô tư xả rác, nói chuyện
 
Văn hóa xem phim thời gian gần đây trở thành vấn đề bàn tán và khiến những người có ý thức khi đến rạp phải than trời vì 1.001 hành vi hồn nhiên đến mức “khó đỡ” ở rạp. Trước khi chiếu phim, tất cả các rạp đều chạy những dòng chữ trên màn hình nhắc nhở hãy là người xem phim văn minh với những quy định nghiêm cấm rõ ràng, thế nhưng nhiều người vẫn ứng xử vô ý thức.
 
Không chỉ có thế, nhiều hành vi khiến người vào rạp ngán ngẩm như người ngồi cạnh tự thuyết minh, đọc to phụ đề suốt cả buổi chiếu vì con nhỏ kế bên không đọc kịp, giải thích điên loạn về một tình huống mà ai cũng hiểu, nói chuyện từ đầu đến cuối, nghe gọi điện thoại, để màn hình điện thoại sáng tối đa rồi thoải mái nhắn tin... Rất nhiều người tỏ ra bực mình, thậm chí là bất lực khi nhắc nhở nhưng bị người vô ý thức tỏ thái độ “hằn học”.
 
Nhiều nhà sản xuất của các phim Yêu, Gái già lắm chiêu, Tấm Cám: Chuyện chưa kể, Chạy đi rồi tính, Vòng eo 56, Lô tô, Em chưa 18... đã phải “méo mặt” vì phim vừa ra rạp đã bị khán giả phát livestream trên Facebook cá nhân hoặc quay lén tung lên YouTube.
 
Trước thực trạng trên, nghệ sĩ hài Anh Vũ bức xúc: “Khi chứng kiến đồng nghiệp, bạn bè mình bị ném chai, bị la ó đòi chấm dứt trước vở diễn, tôi cảm thấy xót xa và buồn kinh khủng. Tôi chỉ nói với những ai đã hành động vượt quá tầm kiểm soát thì hãy thương nghệ sĩ chúng tôi hơn. Đừng quay phim, livestream, đừng ném chai lọ, đừng bày tỏ thái quá sự yêu mến”.
 
Kyo York, ca sĩ người Mỹ đang hoạt động tại VN, đã viết trên trang cá nhân bức xúc: “Có mấy thím tám ở ngoài không đã, mua vé vô xem phim mà ngồi kể chuyện gia đình, chồng có bồ nhí, nói xấu đồng nghiệp, hàng xóm... Chưa đã thì quay qua nói xấu diễn viên là nhỏ này bơm ngực, nhỏ kia sửa mũi, thằng kia tẩy trắng da. Có người mua vé vào rạp để ngủ và ngáy hơi lớn. Trong rạp mà cũng có trộm vì tôi thấy nhiều người bị mất đồ hoài. Cực nhất là dẫn con nít vô rạp xem phim. Con nít vô tư la hét, khóc lóc, đạp ghế, bứt tóc người xem phim...”.
Nhìn ra xứ người
Trong những chuyến đi công tác nước ngoài, tôi có dịp thưởng thức một số chương trình văn nghệ phục vụ du khách và cư dân bản địa. Hai lần ấn tượng nhất phải kể đến là xem ballet tại nhà hát lừng danh Bolshoi ở thủ đô Moscow (Nga) và một vở nhạc kịch ngoài trời trên vịnh Sydney (Úc).
Trước khi bước vào khán phòng của nhà hát Bolshoi, người ta yêu cầu khán giả phải giao nộp điện thoại di động, mãn tuồng ra về sẽ trả lại. Làm điều này để đảm bảo rằng vở diễn sẽ không bị quấy rầy, khán giả “toàn tâm, toàn ý” thưởng thức nghệ thuật một cách trọn vẹn. Tuyệt nhiên không ai dám nói chuyện riêng. Nếu có khán giả nào quên giao nộp điện thoại thì họ cũng tự giác tắt nguồn cho đến khi ra về. Trong khán phòng của nhà hát Bolshoi, người ta quy định cấm quay phim, chụp hình. Nếu ai đó “lỡ” không biết quy định này thì khi chụp hình, phải chắc chắn rằng máy ảnh của bạn đã tắt chế độ flash và cả chế độ tiếng chập màn ảnh để tránh làm phiền những người xung quanh. Nhà hát Bolshoi còn có quy định trang phục của khán giả: nam mặc veston, nữ mặc váy hoặc complet.
Xem nhạc kịch ngoài trời trên vịnh Sydney có phần thoáng hơn nhưng phải tuân theo quy định: tắt điện thoại, không nói chuyện ồn ào, không đi đứng lung tung, không ngồi sai số ghế, không xả rác bừa bãi, không chụp hình có flash... Mặc dù khán giả là du khách tứ xứ nhưng tất cả đều ý thức chấp hành. “Tạp âm” duy nhất nghe được là tiếng gió hiu hiu trên vịnh Sydney. Kết thúc vở diễn, mọi người tự giác mang rác bỏ vào thùng trước khi ra về.
Đoàn Xuân Hải


Theo Thanh Niên - TN

 

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • Mùa World Cup 2018 đang đến những giờ phút cao trào của xúc cảm trong lòng người hâm mộ môn thể thao “vua”. Mỗi trận đấu mang lại nhiều cung bậc tình cảm: hân hoan, hào hứng, thất vọng, buồn khổ... theo từng đường bóng. Trong làng văn cũng có rất nhiều người hâm mộ đang cuồng nhiệt cổ vũ cho đội bóng mình yêu thích, thành thật khóc - cười sau mỗi trận bóng, và cuối cùng là đặt bút... làm thơ.

  • Chúng ta tưởng rằng, chúng ta tạo ra mạng xã hội là để chúng ta tự do hơn: tự do phát ngôn, tự do thể hiện quan điểm và suy nghĩ của mình, nhưng nhìn những điều đang diễn ra, chúng ta liệu có đạt được tự do thực sự và quan trọng hơn, là tìm kiếm được hạnh phúc?

  • Mấy chục năm qua, phê bình luôn được coi là khâu yếu nhất của nền văn nghệ. Nhẹ thì cũng là chưa theo kịp sự phát triển của phong trào sáng tác, không cắt nghĩa được sự phức tạp của các hiện tượng văn nghệ…

  • Có thể đội tuyển Nhật Bản không vô địch World Cup 2018 nhưng các cổ động viên của họ đã vô địch trên khán đài khi để lại ấn tượng đẹp về ứng xử cũng như hành động dọn sạch rác khu vực ghế ngồi.

  • Là một nghề gắn với viết lách, chữ nghĩa nên không có gì lạ khi nhiều nhà báo viết sách. Nhưng bản chất nghề báo là công việc liên quan đến thông tin nên sách của nhà báo ngoài sự đa dạng còn có một đặc thù riêng là luôn gắn với dòng chảy của thời sự, nhất là dòng thời sự liên quan đến chuyên môn của từng người.

  • Tạo tác và sử dụng mặt nạ là nét văn hóa vẫn sống động ở vùng Eo biển Torres của Australia. Những kiến thức lịch sử chứa đựng bên trong khiến chúng được mang đi trưng bày khắp thế giới. Nhưng điều đáng nói còn là câu chuyện ứng xử với truyền thống nơi đây.

  • Tiếp tục đẩy mạnh công tác tuyên truyền, nâng cao hơn nữa nhận thức, ý thức trách nhiệm của các cấp, các ngành, các tầng lớp nhân dân trong việc chung tay xây dựng lễ hội; tăng cường công tác phối hợp với các tỉnh tham gia tổ chức Giỗ Tổ Hùng Vương-Lễ hội Đền Hùng hằng năm. 

  • Trước giá trị di sản và thách thức do biến tướng, thương mại hóa trong thực hành tín ngưỡng thờ Mẫu tam phủ, tứ phủ, series phim Mẹ Việt - Tín ngưỡng thờ Mẫu của người Việt đã chính thức ra mắt cuối tuần qua. Theo bà Đàm Lan, Chủ nhiệm dự án phim, mỗi thước phim là hành trình lắng đọng tâm thức, tìm về văn hóa truyền thống, tín ngưỡng nội sinh của dân tộc Việt.

  • Với những thay đổi về ưu đãi tuyển sinh, mùa tuyển sinh 2017-2018 số lượng học sinh, sinh viên thi vào ngành Âm nhạc dân tộc (ANDT) cũng tăng hơn những năm trước. Đây là tín hiệu mừng của sự thay đổi hợp lý ở khâu tuyển sinh cho các ngành “hiếm muộn”.

  • Nói đến nạn sách lậu, ai cũng biết vì đây là câu chuyện “xưa như Trái Đất.” Xong dường như câu chuyện xưa cũ này càng ngày càng dài, nội dung, tình tiết càng phức tạp và làm “phiền lòng” không chỉ cộng đồng yêu sách mà cả các cơ quan chức năng.

  • Tại hội thảo khoa học chuyên đề “Những tinh hoa sân khấu cải lương thể hiện qua các vai diễn về đề tài lịch sử” vừa tổ chức tại Trường Đại học Sân khấu Điện ảnh TPHCM, những nghệ sĩ, nhà giáo, nhà lý luận phê bình sân khấu kỳ cựu, đều có chung nhận định: “Cải lương không thể chết!”.

  • “Ký ức Hội An” - chương trình biểu diễn thực cảnh hoành tráng trên một sân khấu mới được xây dựng rất quy mô tại cồn bắp Cẩm Nam (cồn Ga Mi), sông Hoài, TP Hội An đang vấp phải phản ứng của người dân, nhà nghiên cứu và những người yêu mến phố cổ này. Một lần nữa, câu chuyện về xung đột giữa bảo tồn và phát triển lại được đặt ra, mà nguyên nhân chính là không tôn trọng văn hóa bản địa.

  • Khi nhắc tới sân khấu kịch, người ta thường nghĩ tới ánh hào quang, trang phục lộng lẫy và hóa trang cầu kỳ. Thực tế, nghệ thuật kịch có thể được ứng dụng hiệu quả trong nhiều lĩnh vực, đặc biệt là giáo dục, qua đó kích thích các khả năng tiềm ẩn của học sinh.

  • “Thời gian gần đây, việc xây dựng, trưng bày tượng, biểu tượng có nội dung và hình thức không phù hợp với văn hóa Việt Nam tại một số cơ quan, đơn vị, khu du lịch và địa điểm công cộng, tác động không tốt đến môi trường văn hóa, thị hiếu thẩm mỹ của cộng đồng và xã hội.”

  • Xả rác bừa bãi nơi công cộng; đua xe, lạng lách; văng tục, chửi thề; chen lấn, xô đẩy khi tham gia các dịch vụ công cộng; phá hoại, bôi bẩn các công trình công cộng;…là những hình ảnh xấu xí của không ít người trẻ hiện nay, và trở thành nỗi trăn trở của nhiều lãnh đạo TP HCM trong quá trình xây dựng nếp sống văn minh đô thị.

  • Các công trình nghệ thuật công cộng là thành phần không thể thiếu trong quy hoạch và kiến trúc của một đô thị hiện đại. Thế nhưng “ranh giới” trong quan điểm, nhận thức tạo hình mỹ thuật cùng với tâm lý sính ngoại đã ít nhiều làm không gian công cộng biến dạng.

  • Ai đó nói, thời buổi giờ chỉ có ngành du lịch tâm linh, hay kinh doanh tâm linh là ăn nên làm ra, bỏ ra một đồng tức khắc có bốn đồng chảy ngược vào túi. Mà là tiền tươi, thóc thật, là tiền sạch nói như ngôn ngữ thời thượng - đồng “tiền hữu cơ”.

  • Ngày nay bất kì sự sáng tạo nghệ thuật ở phân mảnh nào cũng bắt đầu bằng tiền và kết thúc bằng tiền theo quy luật thị trường.

  • Năm hết. Tết đến. Người ta đôi khi chạnh lòng nghĩ “nên làm gì?”.

  • Do đời người có hạn, không ai có thể “trường sinh bất tử” nên có thể nói “quỹ thời gian” mỗi con người có giá trị cao nhất. Thời gian quy định sự sống của con người, buộc mỗi người phải biết sống. Người biết sống chính là người biết “sống nhanh, sống chậm”.