HOÀNG HỮU TƯ
Ngày đầu nhiếp ảnh du nhập vào Việt Nam chủ yếu là chụp ảnh chân dung con người, mục đích phục vụ cho vua quan sau đó lan rộng đến tầng lớp giới thượng lưu. Giữa thế kỷ 20 những người cầm máy đã có xu thế hướng ống kính vào thế giới tự nhiên.
Mẫu giáo Tarin Nam Đông - Ảnh Huỳnh Mẫn
Ảnh là bài văn không lời, nghe và nhìn. Ảnh trong chiến tranh vừa tuyên truyền, vừa quảng bá tinh thần chiến đấu, sản xuất của quân và dân ta. Nhờ vậy, khắp năm châu bốn biển, thế giới biết đến Việt Nam.
Đến thời kỳ đổi mới, con người được cởi mở, giới văn nghệ sĩ được tự do sáng tác, bộ phận nhiếp ảnh cho ra đời nhiều tác phẩm nghệ thuật có giá trị về thẩm mỹ, hình thức cũng như nội dung.
Nhiếp ảnh là hoạt động sáng tạo, nó chi phối bởi quy luật hình thức và nội dung. Mọi đối tượng nằm trong không gian ba chiều, nhưng khi đối tượng được ghi lại trong chiếc máy ảnh, nó nằm trong không gian hai chiều trên mặt phẳng mang tính chủ quan. Người cầm máy có ý đồ, phương pháp thể hiện cái thực của đối tượng, khi đã ghi lại được hình ảnh còn phải tu chỉnh về bố cục cũng như nội dung. Vì một lẽ nào đó, người cầm máy cảm thấy chưa thỏa mãn mong muốn, có thể tạo dựng lại với sự hỗ trợ tối đa của kỹ thuật, kỹ xảo để có bức ảnh đẹp về hình thức lẫn nội dung, nhưng phải xuất phát từ cái hiện thực.
Con người bất kể ai đều sử dụng được máy móc, ghi lại hình ảnh mà mình ưa thích. Họ đủ mọi thành phần đủ mọi tầng lớp, đủ cả các trình độ học vấn. Người cầm máy muốn có nhiều bức ảnh nghệ thuật để nói lên tư tưởng tình cảm của mình gửi gắm qua tác phẩm đến được với người thưởng ngoạn. Nhưng trong thực tế không phải ai cầm máy cũng chơi ảnh nghệ thuật được. Người cầm máy chơi ảnh nghệ thuật phải có năng khiếu nhất định, có tư tưởng tốt, có tình cảm dồi dào có kiến thức cơ bản về ảnh nghệ thuật.
Mỗi thành viên cầm máy chụp ảnh nghệ thuật khi cho ra đời đứa con tinh thần phải tự mình thẩm định về tư tưởng và nội dung của tác phẩm. Mối quan hệ giữa tư tưởng và nội dung như thế nào? Tiêu chuẩn một bức ảnh nghệ thuật đánh giá tư tưởng và cấu trúc nghệ thuật của đối tượng, dựa vào mối tương quan giữa hình thức và nội dung để đánh giá đạt hay chưa đạt. Ví dụ: Bức ảnh Nguyễn Văn Trỗi ra pháp trường. Cái chết trong tấc gang trước mũi súng kẻ thù. Hình ảnh anh rất hiên ngang, mặc dù đôi mắt anh đã bịt kín. Nhưng khuôn mặt anh lạc quan yêu đời. Anh ngẩng cao đầu hát bài ca cách mạng, thái độ của anh đã làm cho bọn cầm súng bắn anh phải run sợ. Qua hình ảnh đó ta thấy tính tư tưởng rất cao, cấu trúc đối tượng thể hiện con người chiến thắng, chiến đấu không lùi bước trước mũi súng quân thù. Qua sự phân tích, mới thấy bức ảnh đã đạt được nghệ thuật nhiếp ảnh.
Nhìn chung cả nước cũng như riêng Hội Nhiếp ảnh Thừa Thiên Huế, có ai được học qua trường lớp, đã có ai được đào tạo bài bản. Cấp trung ương thì có học trường lớp nhưng số đó không nhiều. Vì sao số hội viên được đào tạo bài bản ít vậy? Thứ nhất do cơ chế lúc bấy giờ người nào được vào trường lớp nhiếp ảnh được lựa chọn khá kỹ lưỡng về thân nhân, người ra nước ngoài cũng khá khó khăn trong lựa chọn. Đó là lớp người trước thời kỳ đổi mới. Thời kỳ đổi mới có rộng rãi hơn, số người được học đông hơn, nhưng chỉ chú trọng về ảnh báo chí, còn Hội Nhiếp ảnh Thừa Thiên Huế có mấy ai có bài bản. Hội viên đến với nhiếp ảnh nghệ thuật đa phần tự phát.
Thời gian qua có nhiều hội viên được giải vàng, bạc, huy chương quốc tế; tại các cuộc liên hoan khu vực, tỉnh thành trong cả nước đều có ảnh đoạt giải từ khuyến khích trở lên. Nhờ vậy Hội có tiếng vang trong giới nhiếp ảnh nghệ thuật cả nước. Thành tích ấy đáng kể, đáng trân trọng. Song nhìn lại một số ảnh đạt giải còn nhiều bất cập, còn nhiều khiếm khuyết. Có hai bức ảnh của hai tác giả chụp ở đầm phá Vinh Hiền, tương tự nhau về hình thức cũng như nội dung. Một người gửi đi nước ngoài thì được huy chương Vàng, một tác giả gửi đi khu vực chỉ được triển lãm. Ngoài ra ảnh được triển lãm chưa có gì mới lạ, chưa mang tính điển hình.
Nhiều bức ảnh tôi được xem còn nặng về hình thức, không chú trọng nội dung, thiếu tính khách quan, tách thực tế xa rời cuộc sống. Tính cấu trúc đối tượng chưa nhịp nhàng, chưa có mối liên hệ chặt chẽ nên người xem không mặn mà với ảnh nghệ thuật. Vì vậy qua các kỳ triển lãm ảnh nghệ thuật lượng người đến không đông.
Ngày nay, nhu cầu con người cảm thụ cái hay, cái đẹp nhiều hơn, nhất là đối với môn ảnh nghệ thuật bởi tính chân thực của nó. Bức ảnh nghệ thuật đã đánh động lòng người xem chưa?; khi xem họ ủng hộ hay phản đối, họ vui mừng hay sợ hãi… Ảnh nghệ thuật nhìn và nghe, bởi vì khi nhìn ra ảnh nghệ thuật trong ta có cảm giác nghe tiếng động nội tâm của đối tượng. Ví như ta thấy bức ảnh thác đổ từ vùng cao, trong ta đã nghe róc rách nước luồn qua kẻ đá cho nên người cầm máy cần chú trọng tính tư tưởng và nội dung, nếu không tấm ảnh nghệ thuật đó không đánh thức lòng người.
Trong xu thế nhiếp ảnh thế giới đang sử dụng nhiều thủ pháp thủ thuật hiện đại, chúng ta nên áp dụng để triển khai khám phá cái đẹp của nó để theo kịp trào lưu thế giới về môn ảnh nghệ thuật. Nhưng chớ quên: Nếu xa rời cuộc sống, những bức ảnh nghệ thuật chỉ là trò chơi màu sắc.
H.H.T
(SH323/01-16)
“Những bản đúc nổi trên chín đỉnh đồng ở Hoàng cung Huế” (Cửu đỉnh - Hoàng cung Huế) được Ủy ban Ký ức thế giới UNESCO Khu vực châu Á - Thái Bình Dương ghi danh là di sản tư liệu thế giới, ngày 08/5/2024.
Nghệ sĩ nhiếp ảnh Hồng Sáu. Hội viên nhiếp ảnh quốc tế FIAP, nguyên chi hội trưởng chi hội NSNA-VN Thừa Thiên Huế, hội viên hội VHNT-TT. Huế, cộng tác viên thân thiết của Tạp chí Sông Hương.
Văn Đình Huy - Hoàng Phước
Lê Đình Hoàng - Ngô Thanh Minh
Ngô Thanh Minh - Phạm Bá Thịnh
MÙA THU
NGUYỄN MINH HÒA
Nguyễn Minh Hòa là một tay máy trẻ thuộc thế hệ 8X ở Huế. Tác phẩm của Hòa từng tham gia các triển lãm ảnh khu vực Bắc miền Trung. Anh có một sự say mê đặc biệt dành cho macro photography.
NGUYỄN XUÂN HOA
Do đặc điểm của vị trí địa chính trị là cửa ngõ nhìn ra biển Đông, Việt Nam là nước đầu tiên ở Đông Nam Á có điều kiện tiếp cận rất sớm với nghệ thuật nhiếp ảnh.
DO YÊN
Hoa đăng, biểu tượng trí huệ trong quan niệm nhà Phật, từ lâu đã tồn tại trong sinh hoạt văn hoá tâm linh của xứ thần kinh.
LÊ VIỄN PHƯƠNG
Tuy văn chương và nhiếp ảnh mỗi lĩnh vực đều có cách tư duy nghệ thuật riêng biệt, được thiếp lập trên những phương tiện, chất liệu riêng biệt nhưng giữa chúng có điểm chung đó là đều thể hiện được cái nhìn của người nghệ sĩ về con người, về cuộc đời, về thế giới khách quan và thế giới chủ quan.
LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG
Một người Huế là ông tổ của nền nhiếp ảnh Việt Nam
Ngày 14/3/1869 là dấu mốc vàng đáng nhớ của lịch sử nhiếp ảnh Việt Nam khi cụ Đặng Huy Trứ khai trương hiệu ảnh Cảm Hiếu Đường ở phố Thanh Hà (Hà Nội).
PHẠM VĂN TÝ
Hội Nhiếp ảnh Thừa Thiên Huế đến nay đã trải qua chặng đường gần 30 năm hình thành và phát triển. Thuở ban đầu chỉ là những bước đi chập chững, số lượng hội viên đếm được trên đầu ngón tay, đến với nhau bằng tình yêu nghệ thuật nhiếp ảnh đơn thuần, tự mày mò nghiên cứu, trao đổi học tập, sáng tác và triển lãm.
LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG
Nhiếp ảnh là nghệ thuật của ánh sáng và người nghệ sĩ nhiếp ảnh được mệnh danh là “người vẽ ánh sáng”.
PHẠM BÁ THỊNH
Từ vốn sống của người cầm máy
Từ lâu nhiếp ảnh đã trở thành một loại hình nghệ thuật và cùng với những loại hình nghệ thuật khác đóng góp nhiều thành tựu tích cực vào kho tàng văn hóa nhân loại.
LTS: Mỗi loại hình nghệ thuật để có “sức công phá” lớn đều phải xây dựng, bồi đắp quanh mình hệ thống lý luận định hình cho phương pháp sáng tạo. Chủ nghĩa hậu hiện đại (dẫu vẫn còn nhiều tranh về sự tồn tại) đã để lại nhiều dấu ấn trong văn học, hội họa, kiến trúc,... và đã được Sông Hương đón nhận, quảng bá trong chuyên đề “Dấu ấn hậu hiện đại” vào số tháng 6/2011.
Huế, vùng đất màu mỡ cho thơ, nhạc, họa cùng nhiều ngành nghệ thuật khác thỏa sức sáng tạo. Năng lực dồi dào của giới nhiếp ảnh khá đông đảo ở đất Cố đô đã cho ra đời nhiều tác phẩm đạt giá trị nghệ thuật cao, phản ánh sinh động hơi thở cuộc sống vượt khỏi sự “chiêm nghiệm” của vùng miền, nhận nhiều giải thưởng danh giá trong nước và quốc tế.
PHẠM BÁ THỊNH
Bất kỳ một tác phẩm văn học nghệ thuật nào cũng có mối quan hệ hữu cơ giữa hai mặt cốt lõi là hình thức nghệ thuật và nội dung tư tưởng. Đó cũng chính là mối quan hệ của cái biểu đạt và cái được biểu đạt.
HƯỚNG ĐẾN KỶ NIỆM 70 NĂM THÀNH LẬP LIÊN HIỆP CÁC HỘI VHNT THỪA THIÊN HUẾ (1945 - 2015)
NGUYỄN KHOA QUẢ
Tôi xin viết ra đây cảm nghĩ của mình sau 40 năm làm nghệ thuật với hội Nhiếp ảnh Thừa Thiên Huế từ năm 1975 đến nay.