Nhà văn Vũ Hùng là tác giả của 40 đầu sách, trong đó có 2 tác phẩm được giải thường niên của Hội Nhà văn Việt Nam: truyện đồng thoại Sao Sao (1982) truyện ký Sống giữa bầy voi (1986).
Nhà văn Vũ Hùng
1.
Tôi đọc hồi kí Mái nhà xưa (Vũ Hùng - NXB Kim Đồng 2015) và chép được một tình huống thật hay đối với người từng dạy văn như tôi. Chuyện thế này, trong biệt thự Song An kia “Một tối chị cả nói:
- Các em có biết trong bài luận về con chó, Hoàng tả thế nào không?
- Chị nói lại xem nào.
- Nghe này: Con chó nhà tôi có bốn chân. Đầu nó có hai cái tai. Đít nó có cái đuôi.
Mọi người cười rộ. Hoàng phản đối:
- Không đúng thế là gì!”
“Lí lẽ” cùng “tác phẩm” tả chân chính xác tới từng số đếm, của Hoàng - nhà văn Vũ Hùng hồi đang học tiểu học Trường Lý Thường Kiệt, Trường Sinh Từ Hà Nội khiến chúng ta rút ra được khá nhiều điều về lí luận văn học, cũng như về lao động nhà văn!
Thứ nhất, văn học không phải sinh vật học, cứ đà bút thật như đếm này, sẽ tới lúc người viết văn phanh bụng chó mà đếm, 1 trái tim 2 lá phổi và 7,5 thước lòng; thứ hai, không ai viết ngược lại, đầu nó có cái đuôi, đít nó có hai tai!
Nhưng để biết con chó của mình có cái đuôi, nhà văn có thể viết hồn nhiên như cậu bé thần đồng Trần Đăng Khoa: Tao đi học về nhà /Là mày chạy xồ ra / Đầu tiên mày rối rít / Cái đuôi mừng ngoáy tít… hay viết đầy giễu cợt như một nhà thơ đời Đường: Hỏng thi chân bước vụng về / Vợ buồn con nản ủ ê mặt mày / Cún con nửa đứng nửa ngồi / Vẫy đuôi rối rít, ông ơi đừng buồn;
Thứ ba, đã đành đong đếm cũng là một biện pháp mô tả, nhưng ta vừa định lượng vừa định tính như cách đếm của văn học dân gian “trùng trục như con chó thui/ chín mắt, chín mũi, chín tai, chín mồm” thì ác quá, vì “Nếu theo trường phái chó thui / Con chó cưng lấy… khúc dồi… vẫy đuôi!/ Khóc đứng, lại thêm khóc ngồi / Dùng dao thớt, tả vật nuôi sao đành!
![]() |
Một số tác phẩm của ông |
2.
Tôi cũng hay trao đổi với các bạn văn của mình về “văn mẫu” Vũ Hùng. Cô giáo Huệ Văn (Nguyễn Thị Huệ, Hải Dương) đọc Vũ Hùng kĩ đến từng chữ. Huệ Văn giúp tôi hiểu Vũ Hùng hơn:
“Cổ tích giải thích về nguồn gốc hoặc tập tính nào đấy của con vật bằng sự tưởng tượng hoang đường kỳ ảo. Ngụ ngôn mượn chuyện con vật nói chuyện con người thông qua nghệ thuật ẩn dụ. Sau này, nhà văn Tô Hoài nhập vai vật kể chuyện Dế Mèn phiêu lưu ký.
Nhà văn Trần Quốc Toàn mở Sở thú mười hai con giáp... Sinh động, dí dỏm, vừa giàu kịch tính, vừa đẫm chất thơ, các nhà văn mang thiên nhiên, muôn vật về gần bên con trẻ để răn ngụ những bài học sâu sắc làm người.
Ở đó, đặc điểm, tập tính của muôn loài chỉ thấp thoáng hiện ra chứ không phải là nội dung chính các nhà văn hướng tới. Vũ Hùng thì khác... Dùng mắt nhìn thi sĩ để ngắm cảnh, lấy sắc màu hội họa để vẽ tranh, còn đối với muôn vật từ nhỏ bé như Cu ly, côi cút như Cu Con, yếu đuối như Cheo Cheo đến hung hăng như bò tót, lủi thủi như voi đực già; nhà văn đều mở lòng thương yêu trìu mến.
Đắm chìm trong thiên nhiên mát lành, tình người ấm áp, Vũ Hùng một mình quan sát, lắng nghe, thấu cảm. Cuối cùng là sẻ chia.
Ngồn ngộn chi tiết và hình ảnh, được kể bằng giọng hiền lành, rủ rỉ như của một ông ngoại hiền lành; rầm rì, chầm chậm, kiên nhẫn như bước chân voi rậm rịch, chắc nặng; nhà văn dẫn người đọc đến nơi sâu thẳm của rừng già, khiến ta ngỡ ngàng trước bao nhiêu bí ẩn: bí ẩn quanh một nắm đất, bí ẩn cuộc sống của bầy voi.
Yêu quá con voi cái già, lòng những muốn kêu lên như là con trẻ! Sao trên đời lại có cuộc đổi ngôi, thay vai êm đềm, yên bình đến thế... Và, bất ngờ hơn cả là sự chiêm ngẫm, đúc kết của nhà văn về luật rừng.
Luật rừng là sự khôn ngoan để tồn tại; là cố gắng để thích nghi; là giữ gìn để bảo vệ sinh cảnh; là cứu giúp để sự sống không bị hủy diệt, lụi tàn.
Trong rừng không bao giờ có những cuộc chiến tranh cùng loài, không con thú nào tàn phá môi trường mà nó sinh sống. Thiên nhiên đã dạy ta nhiều thứ quá! Vỡ ra điều này, câu thơ của Hữu Thỉnh lại vang lên trong trí nghĩ “Người sống với người như thế nào?” cùng ít nhiều chua xót…
Nhưng tôi tin, một khi cuốn sách đã trở thành người bạn thân thiết của trẻ thơ, rọi chiếu vào tâm hồn các em ánh sáng của tình thương yêu, sự khoan dung, lẽ công bằng, thế giới ngày mai sẽ khác!”.
Trong những người làm văn chương chuyên nghiệp không phải mọi chuyện về Vũ Hùng đã thống nhất, một bạn văn khác của tôi, cô giáo Thúy, giáo viên trung tâm giáo dục thường xuyên - Hướng nghiệp Tuy Phước, Bình Định không đồng ý với nhận định của nhà nghiên cứu kì cựu Vương Trí Nhàn, dù ý kiến này đặt ngay trong lời tựa của bộ sách “sự nghiệp” 18 cuốn kia!
Vương Trí Nhàn viết “Dưới hình thức ghi chép, Sống giữa bầy voi giống như một khảo luận công phu về mọi hoạt động không chỉ của loài thú và những người săn thú” và Trương Thị Thúy phản biện:
“Vừa đọc xong Sống giữa bầy voi của nhà văn Vũ Hùng. Rất tuyệt! Được trải qua những hiểu biết đầy mới mẻ và thú vị! Tôi đã từng xem rất nhiều chương trình “Thế giới động vật”, có đôi chút đam mê về cuộc sống nơi hoang dã. Nhưng những chương trình đó chỉ cung cấp những thông tin bề nổi.
Còn khi đọc tác phẩm của nhà văn Vũ Hùng, không những tôi được hiểu mà còn cảm thấy xúc động, có những lúc vui sướng cười một mình, có khi khâm phục và cũng không ít lần tâm hồn bỗng rung lên thổn thức. Tác phẩm gợi cho tôi nhiều suy tư.
Có thể, với cách nhìn của mình, nhà phê bình Vương Trí Nhàn cho rằng Sống giữa bầy voi là một “khảo luận công phu”. Tôi tôn trọng điều đó nhưng không cùng quan điểm. Với tôi, Sống giữa bầy voi là một tác phẩm văn chương độc đáo với đầy đủ những giá trị nhận thức, giáo dục, thẩm mĩ. Do vậy, đối với tôi tác phẩm này không hẳn chỉ là “ghi chép”!
Theo Trần Quốc Toàn - GD&TĐ
2 đầu sách Thú lang thang người Hà Nội và Thú ăn chơi người Hà Nội (2 tập) của nhà văn Băng Sơn vừa được Huy Hoàng Bookstore tái bản và ra mắt độc giả. Nhà nghiên cứu Nguyễn Ngọc Tiến cho rằng, đọc lại những cuốn sách này có thể nhận thấy tình yêu rất lớn Băng Sơn dành cho Hà Nội.
Trong giới nghiên cứu, cái tên Nguyễn Thị Hậu rất quen thuộc, mọi người còn đặt cho chị cái tên thân thiết là “Hậu khảo cổ”.
Tiểu thuyết “L’Étranger” nổi tiếng của nhà văn, triết gia người Pháp Albert Camus đã được độc giả Việt Nam biết tới qua bản dịch “Người xa lạ” từ những năm 60 của thế kỷ trước.
Cuốn sách “Cô gái đến từ hôm qua” của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh vừa được NXB Trẻ ra mắt phiên bản đặc biệt nhân dịp chuẩn bị công chiếu bộ phim cùng tên do đạo diễn Phan Gia Nhật Linh chuyển thể kịch bản và dàn dựng.
Sau 12 năm từ lần xuất bản đầu tiên, tiểu thuyết lịch sử “Trần Quốc Toản” của nhà văn Lưu Sơn Minh “tái xuất” với diện mạo mới cả về nội dung lẫn hình thức. Ngày 15/6/2017, nhân dịp “Trần Quốc Toản” phiên bản mới (họa sĩ Thành Phong minh họa, Công ti Cổ phần Văn hóa Đông A và Nxb Văn học liên kết ấn hành) ra mắt bạn đọc, buổi giao lưu với nhà văn Lưu Sơn Minh đã diễn ra tại Nhà sách Cá Chép - 115 Nguyễn Thái Học, Ba Đình, Hà Nội.
Đó là tác phẩm mới ra mắt của nhà thơ Nguyễn Duy. Tác phẩm là tập hợp các bài viết vốn đã đăng rải rác trên các báo nhiều năm nay.
Nguyễn Quang Thiều tâm sự rằng, suốt cả tuổi thơ của những đứa trẻ thôn quê như ông, có một ngọn gió không bao giờ ngưng thổi, đó là ngọn gió của… đói rét.
Nhiều trang viết của tác giả mô tả chuyện quan hệ trai gái với từ ngữ bị nhận xét phản cảm.
Tiếp sau tập truyện “Đỉnh khói” quy tụ các truyện ngắn về chiến tranh và đời thường, Nguyễn Thị Kim Hòa tiếp tục diện kiến bạn đọc bằng tập truyện “Con chim phụng cuối cùng”. Tập sách gồm 9 truyện ngắn đều tập trung vào đề tài lịch sử với những nhân vật nữ ám ảnh.
Các nhà văn Sài Gòn trước đây đều viết feuilleton (tiểu thuyết đăng báo nhiều kỳ). Đầu tiên là có thu nhập hằng tháng để lo cho nồi cơm. Thứ nữa là để độc giả biết tên tuổi, biết tiểu thuyết của mình. Thứ ba là việc viết feuilleton thúc đẩy nhà văn sáng tác liên tục, đồng thời nắm được thị hiếu, yêu cầu của người đọc đương thời.
Tác phẩm "Ta có bi quan không?" của Khải Đơn kể những trải nghiệm khó khăn trên hành trình trưởng thành của người trẻ.
Cục trưởng Cục Xuất bản, In và Phát hành (Bộ Thông tin và Truyền thông) Chu Văn Hòa cho biết Cục đang lập hồ sơ để ra quyết định thu hồi cuốn sách “Miếng ngon Hà Nội” do Nhà xuất bản Dân trí liên kết với Công ty Trách nhiệm hữu hạn Văn hóa Minh Tân – Nhà sách Minh Thắng phát hành do cuốn sách có sai phạm nghiêm trọng về nội dung.
Giọt sầu đa mang là cuốn tiểu thuyết thứ 9 của nhà văn Nguyễn Đình Tú. Điểm đặc biệt ở nhà văn này khiến cho anh bật lên so với các nhà văn cùng thế hệ là sức viết khỏe, viết đa dạng nhiều chủ đề...
Ở tuổi 85, nhà văn “lão làng” Nguyễn Xuân Khánh tuyên bố dừng viết, bằng một “dấu chấm” được cho là tác phẩm xuất sắc nhất trong đời văn nghiệp của ông: “Chuyện ngõ nghèo”. Nhưng một mặt, ông lại tiếc, kể chi quỹ thời gian của mình còn nhiều, để có thể... học thêm hai ngoại ngữ nữa.
Những cuốn tự truyện viết về tuổi thơ thời chiến tranh, thời bao cấp xuất hiện trên văn đàn không chỉ là những câu chuyện của ký ức tác giả mà còn như những cánh cửa mở ra để độc giả khám phá, tiếp cận với lịch sử ở nhiều góc cạnh khác nhau.
“Kim Thiếp vũ môn” là một quyển sách mà cấu trúc, văn phong và bút pháp không theo tiền lệ, nhưng mỗi câu chữ, mỗi chương, mỗi hồi không chỉ là lịch sử, là khoa học, là tiểu thuyết mà còn là tình yêu, là thân phận, là văn chương, thế sự, cuộc đời...
Trường ca “Ngụ ngôn của người đãng trí” đã đưa Ngô Kha - một nhà thơ tranh đấu trong phong trào hòa bình và dân tộc ở Huế - trở thành nhà thơ Việt đầu tiên kết hợp được thơ siêu thực và thơ yêu nước.
Nhân kỷ niệm 42 năm ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 - 30/4/2017), NXB Chính trị Quốc gia - Sự thật vừa cho ra mắt ấn bản tiếng Anh cuốn tiểu thuyết “Biên bản chiến tranh 1-2-3-4.75” của nhà báo - nhà văn Trần Mai Hạnh. Theo nhà thơ Hữu Thỉnh - Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, sự thật trong cuốn sách là thứ kim cương của văn học tư liệu.
Sẽ thật vô duyên nếu viết dài dòng về một cuốn sách kiệm chữ từ tiêu đề trở đi, như trường hợp "Thấy" của Lê Thiết Cương. Nhưng một khi đã “thấy” ở sách nhiều điều cần thấy mà không cất lời thì e rằng kìm nín là một lựa chọn hời hợt.
Tính đến năm 2016, nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Hà đã sở hữu sáu tập thơ (Gửi con lời ru, Đi ngang chiều gió, Cỏ mặt trời, Người gánh vô hình, Đứt dải yếm, Ngả vào nguyên khôi), một tập tản văn (Lạc trong đêm liêu trai), ba tập truyện ngắn (Đầm ma, Ám ảnh, Con sóng màu hổ phách), một tiểu thuyết (Mưa trong nắng). Đó là những con số biết nói. Đôi lúc tôi cứ vân vi mà nghĩ rằng, người phụ nữ mảnh mai, dịu dàng này lấy đâu ra sức lực để viết được cả ngàn trang sách như thế, nếu không là đam mê chữ nghĩa, văn chương. Hẳn là cái nghiệp!