Hội thảo “ Nghệ thuật Tuồng trong đời sống hiện nay”

14:21 26/07/2012

SHO - Sáng ngày 26/7, tại Nhà hát Duyệt Thị Đường, Đại Nội - Huế, Trường Đại học Sân khấu và Điện ảnh Hà Hội phối hợp với Trung tâm Bảo tồn Di tích Cố đô Huế tổ chức Hội thảo khoa học với chủ đề Nghệ thuật Tuồng trong đời sống hiện nay.

Giáo sư Hoàng Chương trình bày tham luận tại hội thảo

Tuồng là loại hình sân khấu nghệ thuật lớn, là viên ngọc quý, là di sản mang đậm bản sắc văn hóa dân tộc. Từ hàng trăm năm trước cac triều đại phong kiến Việt Nam, đặc biệt là nhà Nguyễn đã đánh giá cao tầm quan trọng của của nhạc lễ  và sân khấu trong việc tuyên truyền , giáo dục, nâng cao nhận thức  thẩm mỹ và vẻ đẹp con người. Các vị vua triều Nguyễn đã hết sức chú trọng bảo tồn, phát triển nghệ thuật tuồng đã trở thành một môn nghệ thuật trong cung đình.


Tại hội thảo, TS. Đinh Quang Trung đã phát biểu đề dẫn hội thảo về nghệ thuật Tuồng truyền thống và những thách thức trước nguy cơ mai một  của nghệ thuật tuồng: ‘Nghệ thuật Tuồng thật đẹp và vô cùng quý giá, nhưng trước những biến đổi của xã hội , tuồng cũng như nhiều hình thức nghệ thuật truyền thống khác đang phải đối mặt với những khó khăn, thách thức... Môi trường toàn cầu hóa có thể tạo ra nhiều lợi ích, song cũng đem lại thách thức đối với mỗi nền văn hóa. Trong bối cảnh mà mọi giá trị văn hóa đều có thể được tiếp cận đa chiều và tác động qua lại lẫn nhau thì sự phát sinh, phát triển hoặc thoái hóa, biến mất của một giá trị văn hóa nào đó là rất có thể...”.


Cũng tại đây, trong tham luận của mình, GS Hoàng Chương đã gửi đên hội thảo với đề tài Nghệ thuật tuồng trong đời sống văn hóa hiện nay, theo ông “để bảo tồn và phát huy nghệ thuật tuồng phải cần có nhiều yếu tố, đó là “luôn luôn cáo những vở tuồng hay, có những diễn viên giỏi.. và một điều cực kỳ quan trọng nữa là phải đào tạo khán giả, phải biết mê hoặc khán giả bằng nghệ thuật tuyên truyền quảng bá tuồng... Như vậy có nghĩa là, tuồng muốn đi vào cuộc sống, muốn tồn tại trong cuộc sống cộng đồng phải làm song song hai việc , một là xây dựng vở diễn thật hay, hai là tuyên truyền quảng bá nghệ thuật thật giỏi..”. Và ông đã kết luận trong tham luận của mình “Nghệ thuật tuồng sẽ sống mãi và sống mãi trong mọi thời đại nếu chúng ta biết bảo tồn và phát huy cho đúng”.


Cùng với TS. Đinh Quang Trung và GS Hoàng Chương, các nhà nghiên cứu Tuồng, các đạo diễn, nghệ sĩ đã lần lượt trình bày 8 tham luận trong 37 tham luận được gửi đến hội thảo với nhiều nội dung tập trung xoay quanh về nghệ thuật, kịch bản, thực trạng - giải pháp bảo tồn và hát huy nghệ thuật tuồng trong đời sống hiện nay. Đó là các tham luận: Thực hiện đề án Quy hoạch phát triển nghệ thuật biểu diễn đến 2010 định hướng 2020 và Nghị quyết 23 của Bộ Chính trị là cơ sở để nghệ thuật Tuồng truyền thống bảo tồn và phát triển ( NSND Lê Tiến Thọ); Nghệ thuật Tuồng hiện nay- thực trạng và giải pháp (Ngô Quang Vinh); Về một khía cạnh trong Văn hóa nghệ thuật Tuồng (PGS. Tât Thắng); Hiện thực lịch sử cách mạng kháng chiến là mảnh đất màu cho nghệ thuật Tuồng phát triển (PGS. TS. Phạm Duy Khuê); Đi tìm giải pháp “cứu Tuồng” (Đạo diễn Vũ Tiến Thêm); Bảo tồn Tuồng truyền thống cần phối hợp nhiều phương án (PGS. TS. Lê Thị Hoài Phương); Để sân khấu Tuồng không bị đứt gãy trong tương lai ( Họa sĩ Đặng Mậu Tựu); Sân khấu Tuồng sẽ đi về đâu? (Nhà nghiên cứu Nguyễn Văn Thành); Đôi nét về thực trạng Tuồng hiện nay (Nguyễn Thị Thanh Phương); Bảo tồn Tuồng trong không gian văn hóa nghệ thuật Tuông ( Lương Thị Hoài Thi); Đào tạo cho nghệ thuật sân khấu Tuồng, những câu hỏi cần lời giải đáp (TS. Phạm Trí Thành)...

PV

 

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Xin những bậc chuộng sách vở từ chương đừng mất công dở sử sách Nhà Nguyễn để tìm địa danh này vì nó không phải là cái tên chính thức do vua đặt ra; may ra chỉ có cụ già Léopold Cadière nặng lòng với Huế nên đưa cái tên Nam Đài vào tập san Đô thành Hiếu cổ (Bulletin des Amis du Vieux Hue) mà thôi...

  • Như một thói quen, một sự tò mò khó lý giải cứ vào những đêm trăng sáng, nhiều người lại đến khu phế tích Tháp Đôi Liễu Cốc (thị xã Hương Trà, Thừa Thiên - Huế) để xem vàng hiển linh.

  • Đây là một dinh thự 2 tầng được xây dựng theo kiến trúc hiện đại, khác với các tòa nhà mang phong cách truyền thống trong Tử Cấm Thành.

  • Đây không phải là sản phẩm gì quá xa hoa mà chỉ là một vật dụng rất quen thuộc của người Việt xưa...

  • Trước khi có sự biến mất hoàn toàn các dấu tích cuối cùng của cửa “quan ải An-nam” trên đỉnh đèo Hải Vân, địa điểm cao nhất của đường cái quan nối liền Huế với Đà Nẵng, tôi thiết nghĩ cần hồi phục các kỷ niệm của nó bằng cách đưa ra các bức ảnh cho thấy tình trạng hiện nay, cũng như đưa ra một số lời giải thích ngắn gọn liên quan đến cửa ải xưa chưa đầy một thế kỷ này; nhưng hiện nay hoàn toàn bị phế bỏ và đang lần hồi mai một do ảnh hưởng tác hại của mưa nắng, của các loài cây cỏ bám cứng.

  • Phạm Duy sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, hơn một phần ba cuộc đời ông sống ở Sài Gòn, hơn một phần ba sống ở ngoại quốc. Ông đi nhiều, yêu và được yêu cũng nhiều, kể cả người Pháp. Nhưng rồi qua trải nghiệm ông thấy người con gái Huế ông yêu là đẹp nhất, sâu sắc nhất...

  • Huyền Không Sơn Thượng hay còn gọi là chùa Huyền Không 2 cách cố đô Huế chừng 14 km về hướng Tây, thuộc thôn Đồng Chầm (Hòn Vượn), xã Hương Hồ, huyện Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên - Huế.

  • Không chỉ cảnh quan thiên nhiên xinh đẹp, Huế trước đây còn là kinh đô của nhà Nguyễn hàng trăm năm, nên đã hội tụ văn hoá nhiều miền của đất nước, tạo nên một di sản văn hoá đồ sộ, trong đó có CA DAO.

  • Trải qua bao thăng trầm cùng lịch sử, xây rồi phá, phá rồi xây nhưng vẻ đẹp trong lối kiến trúc của nhà thờ chính tòa Phủ Cam vẫn luôn hiện hữu, thách thức với thời gian.

  • “Tứ thú” xưa gồm ăn trầu, uống trà, hút thuốc, uống rượu được các bậc cha ông chơi và đạt đến một trình độ đẳng cấp.

  • Trải dòng lịch sử bi tráng của nước Việt, Hải Vân không chỉ là cung đèo kỳ vĩ mà còn đẫm máu xương vệ quốc. 

  • Tổng thể kiến trúc của lăng Thiệu Trị là sự kết hợp và chọn lọc từ mô thức kiến trúc của lăng Gia Long và lăng Minh Mạng. Trải qua thời gian với những biến cố lăng đã trở nên đổ nát.

  • Vua Hiệp Hòa (Nguyễn Phúc Hồng Dật, 1847 - 1883) là một trong những vị vua có số phận buồn nhất lịch sử Việt Nam...

  • Lễ bái ở lăng Minh Mạng, lính canh ở lăng Gia Long... là hình ảnh sinh động về con người ở kinh thành Huế xưa.

    Bài viết liên quan: 

    Hình ảnh hiếm có về kinh thành Huế những năm 1920

    Ảnh hiếm về kinh thành Huế những năm 1920 (2)

  • Cách đây gần 100 năm nhiều công trình kiến trúc ở Huế vẫn còn nguyên vẹn, chưa bị xuống cấp và đổ nát như bây giờ.

  • Nhiều hình ảnh quý giá về kinh thành Huế của nhà Nguyễn trong khoảng năm 1919-1926 đã được nhiếp ảnh gia Pháp ghi lại...

  • Trong khuôn viên lăng vua Minh Mạng ở Huế có một di tích độc đáo nhưng ít người biết đến, đó là Tả tùng phòng trên núi Tịnh Sơn. Điểm đặc biệt của công trình này là cánh cửa vòm cuốn đã bị một cây si cổ thụ "nuốt chửng". Đây là minh chứng cho sức mạnh tàn phá của thiên nhiên và thời gian đối với các công trình do con người xây dựng.

  • Một bà Hoàng con đại gia, vợ ông vua Nguyễn nổi tiếng, nhan sắc Việt Nam đẹp nhất thế kỷ XX mà ngôi mộ của bà thua cả nhiều ngôi mộ của chị em tiểu thương chợ Đông Ba ở quê nhà. 

  • Người Huế vốn là người xứ kinh kỳ, nên lời ăn tiếng nói, cung cách ứng xử, đi lại cũng nhẹ nhàng, tri thức. Ẩm thực cung đình Huế cũng mang nhiều nét ảnh hưởng của cung cách hoàng gia: Ăn uống nhẹ nhàng, khoan thai, các món ăn ngoài khẩu vị ngon phải nhẹ và thanh, cách trình bày cũng phải đẹp, bắt mắt.

  • Ba giờ sáng, tại Đàn Nam Giao (Thừa Thiên Huế), không còn nghe tiếng hô đức vua xa giá, chỉ có âm thanh rì rầm dội vào rừng thông và những ánh mắt hướng về linh vị đặt trên bàn thờ. Những người dân đến Đàn Nam Giao để nguyện xin sự viên mãn, gia đình bình an.