Cuộc đời và âm nhạc cách mạng

09:42 07/05/2009
NGUYỄN THANH TÚNăm ngoái, tôi tình cờ gặp nhạc sĩ Thái Quý khi ông đang bận rộn chỉ đạo "đoàn thành phố Huế" trước giờ ra sân khấu tham gia hội diễn ca múa nhạc công - nông - binh - trí thức do tỉnh Thừa Thiên Huế tổ chức tại nhà hát Trung tâm Văn hoá.

Sau cái bắt tay thân mật có phần vội vã, và như đã hiểu sự ngỡ ngàng trong tôi nên ông giải thích ngay: "Tớ đã nghỉ hưu mấy năm nay, và cậu thấy đấy, tớ lại quay về Huế để dạy thêm ở trường Đại học Nghệ thuật, vừa xây dựng một số chương trình văn nghệ quần chúng (VNQC) ở cơ sở". Nhìn ông vẫn còn cường tráng, khoẻ mạnh như ngày nào cách đây hơn chục năm, tôi rất mừng cho ông. Quả thật bây giờ gặp lại, tôi như có cơ may để hiểu thêm một phần cống hiến lớn lao của người nhạc sỹ này đối với nền âm nhạc cách mạng.

Nhạc sỹ Thái Quý quê ở Nghệ An. Mảnh đất "địa linh nhân kiệt" ấy sinh ra ông và hình như cũng đã thấm vào ông cái chất lãng mạn từ thuở bé. Những năm học ở trường làng, ông đã sớm say mê "thơ ca nhạc hoạ" - những điều mà người nhà nông ai cũng ít quen, ít biết... Rồi như là cơ duyên, ông được tuyển vào Đoàn Văn công Sư đoàn 320 và trở thành ca sỹ trong quân đội từ ngày đầu năm 1953. Đến năm 1957, con đường ca hát như đã rộng mở hơn khi ông được nhập học Trường Văn hoá Nghệ thuật Quân đội. Những người cùng lứa ở khoá học 2 năm đó, sau này một số đã thành danh như các nhạc sỹ Vũ Tự Lân, Trần Chất, Thuận Yến, Nguyên Nhung... Phần ông, sau ngày ra trường về công tác ở Đoàn Văn công Quân khu 3, giới âm nhạc đương thời khắp miền Bắc hẳn đã biết đến một tác giả Thái Quý sau khi ca khúc "Tiếng hát trên tiền tiêu Tổ quốc" ra đời. Tác phẩm đầu tay của ông lúc đó bây giờ nhắc lại, ánh mắt người nhạc sỹ đã đến tuổi "cổ lai hy" này còn long lanh niềm vui sướng bởi âm vang của nó. Có lẽ trong cuộc đời sáng tác của nhạc sỹ Thái Quý, bài hát ấy vừa làm cho ông hạnh phúc, vừa là dấu chấm hỏi thiếu đồng cảm từ phía một số người kỳ thị tài năng. Nhưng bởi có giá trị âm nhạc đích thực, "Tiếng hát trên tiền tiêu Tổ quốc" vẫn lan xa rất nhanh, được công chúng mến mộ cho đến bây giờ! Và bài hát đó, chính ông là người đầu tiên thể hiện thành công trên sóng phát thanh Đài Tiếng nói Việt Nam năm 1958.

Như bắt nhịp được với "nghề sáng tác", Thái Quý lúc đó đã viết rất nhiều bài hát phục vụ thiết thực trong Quân đội và quần chúng lao động, mà tiêu biểu là một số ca khúc còn sống mãi với thời gian như: Da em đen để má em hồng, Mùa xuân trên thao trường, Quảng Bình đánh rất hay, Nữ du kích Trị Thiên đánh xe tăng... Ông tâm sự: "Hình như thời gian đó, cái chất thơ chất nhạc của thuở học trò mới thực sự hoà quyện với nhau, thực sự được đánh thức trong con người mình để rồi ra đời một sản phẩm mới: đó là những ca khúc âm nhạc". Thế rồi, ông lại tạm chia tay với nghề ca sỹ ở Đoàn Văn công Quân khu 3 để theo học tại Nhạc viện Hà Nội vào mùa hè năm 1968. Sau quãng thời gian 4 năm "dùi mài kinh sử", Đoàn Văn công Quân khu 4 đã đón ông như một người con quê hương xứ Nghệ sau bao năm "phiêu lãng" trở về! Và tại đây, cuộc đời sáng tác âm nhạc của ông đã thật sự sang trang mới. Ngoài sáng tác những ca khúc, nhạc sỹ Thái Quý chủ yếu dày công vào việc sáng tạo những hợp xướng, nhạc múa... Trong thời gian công tác ở Đoàn Văn công Quân khu 4, cùng với các nhạc sỹ Huy Du, Nguyên Nhung... nhạc sỹ Thái Quý đã để lại cho đoàn văn công quân đội miền Trung này nhiều tác phẩm âm nhạc đồ sộ, thật sự có giá trị nghệ thuật.

Hơn một phần tư thế kỷ trôi qua rất nhanh trong cuộc đời quân ngũ, những tìm tòi, sáng tạo, cống hiến... đã cho ông những kinh nghiệm quý báu và ước muốn về một "mảnh đất" để thể hiện khả năng.Vì vậy, nhạc sỹ Thái Quý lại một lần nữa chuyển sang môi trường mới, đó là công tác giảng dạy tại khoa sáng tác lý luận Trường Âm nhạc Huế vào năm 1980. Cũng chính từ thời gian này ông đã có điều kiện tiếp xúc với phong trào quần chúng. Và, những mô hình văn nghệ cơ sở mang tính chuyên nghiệp đã theo người nhạc sỹ tài hoa này lần lượt ra đời.

Rồi những ngày sôi động, đầy kỷ niệm trên đất Huế với ông cũng trôi qua rất nhanh. Chia tỉnh, ông lại "khăn gói" lên đường ra Quảng Bình (quê hương thứ hai của ông) với nhiệm vụ Trưởng đoàn ca múa nhạc của tỉnh. Với ông đó là mảnh đất đầy kỷ niệm về một thời trai trẻ... Có lẽ bởi những cảm xúc dồi dào ấy, nhiều bài hát mới lạ ra đời như: Nhật Lệ chiều, Chia tay phố nhỏ, Qua Đèo Ngang... đã đánh dấu đỉnh cao trong cuộc đời sáng tác ca khúc của người nhạc sỹ lãng tử này.

Phải! Đó là những thành công của một đời tìm kiếm, thử nghiệm và cả sự đánh đổi của người nghệ sỹ trước những hoàn cảnh, thử thách... Để cho đến hôm nay, thời gian đã trải qua hơn 40 năm sáng tác. Những hợp xướng hoành tráng, nhiều nhạc múa uyển chuyển và cả từng ca khúc trữ tình thấm đậm tình người... đâu đó, cứ âm vang lên trên các sân khấu chuyên nghiệp, phong trào ca hát VNQC như là sự minh chứng cho một niềm đam mê, khao khát từ thuở nhỏ trong trái tim ông. Và, cái tên nhạc sỹ Thái Quý cũng được người đời mến mộ cùng với những dòng chảy âm thanh ấy...

Huế, trung tuần tháng Chạp năm Nhâm Ngọ
N.T.T
(169/03-03)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • DƯƠNG BÍCH HÀTheo dòng lịch sử, âm nhạc dân gian Việt Nam không ngừng hội tụ, giao thoa với nhiều nền âm nhạc của nhiều dân tộc, nhiều xứ sở, tuy nhiên, theo một dòng chảy - với truyền thống hàng nghìn năm, vẫn nguyên vẹn bản sắc của riêng mình. 54 tộc anh em, với những nét đặc trưng riêng biệt, đã tạo nên sự phong phú, đa dạng, đầy màu sắc, đầy hương vị cho nền âm nhạc nước nhà.

  • PHAN THUẬN THẢOVào lúc 5 giờ sáng ngày 31/7/2002, nghệ nhân Nguyễn Kế, một danh cầm của cố đô, thành viên xuất sắc của bộ môn Ca Huế đã vĩnh viễn từ giã cõi đời.

  • NGUYỄN XUÂN HOATrong bối cảnh tiến tới Festival Huế 2002, Hội Âm nhạc Thừa Thiên- Huế đã tập hợp 100 tình khúc Huế để giới thiệu với các bạn yêu thích âm nhạc và những người yêu Huế như một món quà trong những ngày hội. Sông Hương xin giới thiệu bài viết nhìn lại những tình khúc Huế trong thế kỷ vừa qua như một lời giới thiệu về tuyển tập này.

  • DƯƠNG BÍCH HÀ1 NGŨ TỰ NHẠCDưới triều Nguyễn, Ngũ tự nhạc không chỉ ra chính xác tính chất của một loại nhạc như tên gọi của nó. Chính Gs. Trần Văn Khê cũng nói là đã mượn từ ngũ tự đã được dùng ở thế kỷ XV để chỉ loại nhạc tế lễ khác với Giao nhạc. Theo ông, Ngũ tự nhạc là nhạc trong tế xã tắc, mỗi năm hai lần, xuân thu nhị kỳ; tế Tiên nông, một năm một lần vào mùa hạ.

  • Lần đầu đến Huế, ôm mộng ngắm bóng áo dài Đồng Khánh, tôi nghe một anh bạn vốn là một gã nhà báo kỳ cục bảo: “Mày nên gặp bà Thanh Tâm mà xin nghe ca Vè nữ sinh Đồng Khánh”.

  • LTS: Hơn 60 năm về trước (1940), Hà nội cũng như hai bậc phụ mẫu không thể ngờ rằng đứa hài nhi do mình sinh ra sẽ trở thành một trong những nhạc sỹ tài danh của thế kỷ 20 được thế giới ghi nhận khi tuổi đời mới hơn 40! Nhưng đó là sự thật, sự thật ấy có tên là Nguyễn Thiên Đạo- người được từ điển danh nhân Le Petit Larousse (1982) và Le Petit Robert (1995) tôn vinh là "nhạc sỹ tài năng, tác giả của dòng nhạc hợp lưu Đông -Tây vô cùng độc đáo".

  • Khi biết nhà bác Cẩm ở trong ngõ nhỏ bên đường Phạm Hồng Thái, đối diện với Tòa soạn Tạp chí “Sông Hương”, tôi vừa ngạc nhiên, vừa như có chút ân hận.

  • Bạn tôi nhà văn H.P.N.T có lần đã nói về một nỗi riêng của cỏi lòng gửi tới ai tri âm trên đời rằng: “Có nhiều lúc cát bụi mệt nhoài, tôi thèm ngồi yên một mình để nghe lại những bài hát Huế xưa...... Tất cả những gì đã mở được cánh cửa của tâm hồn để đi vào bên trong đều kết tinh thành những hạt long lanh gọi là kỷ niệm”...