Quảng Trị được coi là một bảo tàng chiến tranh lớn, ở đó có những bảo tàng chiến tranh nhỏ, nơi ghi dấu ấn đau thương và hào hùng đã đi vào lịch sử.
Không gian trưng bày chính ở “Trung tâm hoạt động hoạt động khắc phục hậu quả bom mìn”.
Đó là Hiền Lương - Bến Hải, Thành cổ Quảng Trị - sông Thạch Hãn, đó là Nghĩa trang Trường Sơn, Nghĩa trang Đường 9; là Cửa Tùng, Cửa Việt, Cồn Cỏ, Cồn Tiên - Dốc Miếu... Những địa danh ấy đã trở thành di tích lịch sử, là những điểm hành hương, nơi tham quan quen thuộc của du khách khi đến với Quảng Trị.
Nhưng ở Quảng Trị có một địa điểm khá khiêm nhường và lặng lẽ, cũng là bảo tàng chiến tranh. Chỉ có điều khác, chiến tranh nơi đây vẫn chưa hết, vẫn hiện diện hàng ngày, và hoạt động nơi đây không chỉ đơn thuần là “bảo tàng” mà nó vẫn gắn bó với đời sống trên mảnh đất đau thương này. Đó là “Trung tâm trưng bày khắc phục hậu quả bom mìn” (Mine Action Visitor Center), có địa chỉ tại Phường Đông Lễ, TP Đông Hà, tỉnh Quảng Trị.
Ở Quảng Trị còn sót lại một số lượng lớn bom chưa nổ trong chiến tranh. Số đã nổ sau chiến tranh và số được xử lý là rất ít.
Cũng tương tự đối với các loại mìn và vật liệu nổ khác.
Trung tâm “Trưng bày hoạt động khắc phục hậu quả bom mìn” được UBND tỉnh Quảng Trị thành lập năm 2010, và do dự án RENEW (dự án Phục hồi môi trường và khắc phục hậu quả chiến tranh) phối hợp với Sở Ngoại vụ vận hành.
Trung tâm nằm trong khuôn viên Làng Trẻ em Trên hết - một làng trẻ nuôi dạy những trẻ em bị tai nạn bởi bom mìn sau chiến tranh. Tại đây, thông qua hiện vật trưng bày, hình ảnh, tư liệu đầy đủ, phong phú, liên tục cập nhật cùng hướng dẫn viên chuyên nghiệp; Trung tâm cung cấp cho khách tham quan các thông tin về sự khốc liệt của cuộc chiến tranh Việt Nam, về hậu quả bom mìn sau chiến tranh, về cố gắng vượt qua mất mát đau thương, đói nghèo của người dân cũng như nỗ lực của chính quyền, nhân dân và các tổ chức quốc tế nhằm đáp lại thách thức này. Trung tâm cũng là nơi giáo dục về chiến tranh và hoà bình cho thế hệ trẻ sinh ra và lớn lên sau chiến tranh.
Một góc trưng bày chuyên đề “Chiến tranh và hậu quả”.
Phòng trưng bày của trung tâm được chia thành các chuyên đề: Chiến tranh và hậu quả, Rà phá ngay sau chiến tranh, Rà phá và giáo dục, Vượt lên số phận, Hỗ trợ nạn nhân; với những hiện vật và hình ảnh rõ ràng, sinh động gây nhiều cảm xúc cho người xem.
Bị chia cắt bởi vỹ tuyến 17, trong thời kỳ chiến tranh, Quảng Trị là một trong những khu vực bị ném bom nhiều nhất trong lịch sử nhân loại. Những nghiên cứu khoa học, thống kê và điều tra đã ghi nhận những số liệu khủng khiếp sau đây:
- Quân đội Hoa Kỳ đã sử dụng 15 triệu tấn bom mìn, đạn pháo và các loại vũ khí khác trong cuộc chiến tranh tại Việt Nam, ước tính khoảng 10% không phát nổ theo thiết kế. Xấp xỉ 328.000 tấn được sử dụng tại Quảng Trị.
- Hoa Kỳ đã rải 413.130 tấn (4,1 triệu kg) bom chùm (bom bi) trên khắp lãnh thổ Việt Nam vào giữa giai đoạn 1964-1973
- Quảng Trị là địa phương bị ô nhiễm bom mìn nặng nề nhất với 3.866km2 đất bị ô nhiễm, tương đương 83% tổng diện tích tự nhiên (tỷ lệ ô nhiễm bình quân cả nước là 21%). Các địa phương lân cận là Thừa Thiên - Huế và Quảng Bình lần lượt là 34% và 28%.
Màu xanh của cây lá đang phủ lên bom đạn.
- Việt Nam có trên 104.700 trường hợp tử vong và thương vong do tai nạn bom mìn sau chiến tranh.
- Trong thời kỳ từ 1975-2010, 7.035 người đã trở thành nạn nhân bom mìn ở Quảng Trị với hơn 31% là trẻ em chiếm 1,2% dân số
Các vụ nổ bom mìn còn sót lại sau chiến tranh ở Quảng Trị vẫn liên tục diễn ra. Gần đây nhất, ngày 23/6/2015, tại địa bàn thôn Kinh Tế Mới, xã Trung Sơn, huyện Gio Linh, Quảng Trị đã xảy ra một vụ nổ bom kinh hoàng. Nạn nhân trong quá trình cuốc đất trồng cây đã cuốc phải bom lớn, phát nổ. Vụ nổ để lại hiện trường hố bom sâu 1m, đường kính rộng 1,1m và thi thể nạn nhân không còn nguyên vẹn...
Đây là một nơi tìm hiểu về lịch sử, về chiến tranh, những câu chuyện về mất mát, sự chịu đựng và hồi sinh.
Bên cạnh chức năng trưng bày như một bảo tàng, “Trung tâm hoạt động hoạt động khắc phục hậu quả bom mìn” còn có nhiều hoạt động thiết thực khác như tham gia rà phá, xử lý bom mìn, tuyên truyền giáo dục cho cộng đồng - nhất là trẻ em về sự nguy hiểm của bom mìn và vật liệu nổ, cùng các hoạt động nhân đạo hỗ trợ nạn nhân bom mìn sau chiến tranh.
Những hoạt động ấy gắn bó trực tiếp và mật thiết đến đời sống của cộng đồng nhân dân, nạn nhân bom mìn ở Quảng Trị. Rất nhiều khách nước ngoài, những cựu binh Hoa Kỳ đã từng tham chiến ở Quảng Trị và Việt Nam đã tìm đến đây để hồi niệm, cảm thông, chia sẻ và chung tay góp sức để khắc phục những hậu quả chiến tranh. Nơi đây như vẫn hiển hiện một minh chứng: chiến tranh chưa hẳn đã kết thúc và những đau thương vẫn còn tiếp diễn.
Theo CTV Hà Thành - vov.vn
Trong tháng Năm này, cả nước tiến hành cuộc bầu cử đại biểu Quốc hội khóa XIII và đại biểu hội đồng nhân dân các cấp nhiệm kỳ 2011 - 2016.
Dư luận đang lo lắng về việc rớt giá thê thảm của khối C. Khối C đã thật sự bị sĩ tử thẳng thừng từ chối, điều đó cho thấy rằng xã hội đang quay lưng… đằng sau đó có những hệ lụy gì?
Theo định hướng phát triển hiện nay, Huế sẽ là đô thị trung tâm, đô thị hạt nhân giữ vai trò động lực cho Thành phố trực thuộc Trung ương trong tương lai.
Thuở xưa, mỗi làng có một hương ước, nhiều làng có hương ước thành văn nhưng cũng có làng có hương ước bất thành văn.
Khi nhắc đến xứ sở Phù Tang, điều đầu tiên thế giới nghĩ đến là một Nhật Bản thần kỳ, giàu mạnh về kinh tế và điều thứ hai chắc chắn sẽ là sự đối mặt thường xuyên với thảm họa thiên tai.
“Có động đất ở Nhật Bản!” Tôi đang loay hoay xếp lại chồng sách vở ngổn ngang trên bàn thì nghe chồng tôi, giáo sư Michimi Munarushi người Nhật mới về Việt Nam 3 hôm trước báo.
Không có một vùng đất thứ hai nào trên dải đất hình chữ S của Việt Nam có vị trí hết sức đặc biệt như Huế. Nơi đây, từ 1306, bước chân Huyền Trân xuống thuyền mở đầu cho kỷ nguyên mở nước về Nam, Thuận Hóa thành nơi biên trấn.
I. Đặt vấn đề 1.1. Năm 1945, sau khi nhà Nguyễn cáo chung, một số giá trị văn hóa phi vật thể của Huế không còn giữ được môi trường diễn xướng nguyên thủy, nhưng những gì nó vốn có vẫn là minh chứng độc đáo về sự sáng tạo văn hóa của dân tộc Việt Nam.
Đưa Thừa Thiên Huế trở thành thành phố trực thuộc Trung ương trong vài năm tới đã trở thành quyết tâm chính trị của cán bộ đảng viên và nhân dân Thừa Thiên Huế.
Thăng Long - Hà Nội, thủ đô, trái tim của cả nước, qua ngàn năm phát triển, đã trở thành biểu tượng của nền văn hiến Việt Nam, là niềm tự hào của cả dân tộc.
Sau khi phục dựng thành công lễ tế Nam Giao và lễ tế Xã Tắc trong những năm qua, thiết nghĩ việc tái hiện lễ tế Âm Hồn 23.5 ở quy mô thành phố/ tỉnh là một việc làm có ý nghĩa trong việc bảo tồn bản sắc văn hóa và quảng bá du lịch của thành phố Huế chúng ta.
Thừa Thiên Huế - vùng đất chiến lược nối giữa hai miền Bắc - Nam từng là “phên dậu thứ tư về phương Nam” của Đại Việt, nơi “đô hội lớn của một phương”; từng là thủ phủ của xứ Đàng Trong, kinh đô của đất nước dưới thời Quang Trung - Nguyễn Huệ và triều Nguyễn (1802 - 1945); là miền đất địa linh nhân kiệt gắn liền với những tên tuổi lớn trong hành trình lịch sử của dân tộc, của ngàn năm Thăng Long...
Đưa Thừa Thiên Huế trở thành thành phố trực thuộc trung ương trong vài năm tới theo tinh thần kết luận số 48 của Bộ Chính trị đã mở ra một mốc mới mang tính lịch sử. Với kết luận này, đặt ra nhiệm vụ cho Huế phải trở thành trung tâm của khu vực miền Trung và là một trong những trung tâm lớn, đặc sắc của cả nước về văn hóa, du lịch, khoa học công nghệ, y tế chuyên sâu và giáo dục đào tạo đa ngành, đa lĩnh vực.
Ôn cố để tri tân, Festival Huế 2010 là lần tổ chức thứ VI. Qua 6 lần tổ chức, nhìn lại những ngày liên hoan văn hóa Việt Pháp (1992) do thành phố Huế phối hợp với Codev tổ chức, anh chị em văn nghệ sĩ Huế lúc bấy giờ phấn khích lắm vì đây là cơ hội tiếp xúc với thế giới dù chỉ mới có một nước Pháp. Họ thấy cần có trách nhiệm phải tham mưu để xây dựng chương trình cũng như chủ động tham gia hoạt động trong lĩnh vực của mình.
Như thường lệ, hàng năm Hội LHVHNT Thừa Thiên Huế tiến hành xét tặng thưởng cho các tác phẩm, công trình văn học nghệ thuật xuất sắc.
Chúng ta đã đi hết gần chặng đường 10 năm đầu của thiên niên kỷ mới. Thời đại chúng ta đang sống là thời đại mà sự phát triển song hành giữa cơ hội và thách thức đan xen.
(Thừa Thiên Huế trên tiến trình xây dựng thành phố trực thuộc Trung ương)
Những năm cuối cùng của thế kỷ XX, cùng với thành tựu của công cuộc đổi mới diễn ra sôi động trên đất nước Việt Nam, sức sống của vùng văn hoá Huế sau những năm dài tưởng chừng đã ngủ yên chợt bừng dậy và lấp lánh tỏa sáng.
Thơ không thể tách rời đời sống con người. Điều đó đã được thời gian minh chứng. Từ lời hát ru của mẹ, những giọng hò trên miền sông nước,… đã đánh thức tình yêu thương trong mỗi chúng ta.
Gần đây, khi Đảng ta chứng tỏ sự quan tâm của mình đối với đội ngũ trí thức thì trong dư luận cũng đã kịp thời có những phản ứng cộng hưởng. Điều mà chúng tôi lĩnh hội được gồm 3 câu hỏi tưởng chừng như "biết rồi khổ lắm nói mãi" nhưng lại không hẳn thế. Nó vẫn mới, vẫn nóng hổi vì sự tuyệt đối của qui luật vận động cũng như vì tính cập nhật, tính ứng dụng của đời sống. Chúng tôi xin được nêu ra và cùng bàn, cùng trao đổi cả 3 vấn đề.