Chùm thơ Phạm Đức Mạnh

15:18 12/11/2008
PHẠM ĐỨC MẠNH  Sinh năm 1956, Xuân Trường, Định.Hội viên Hội Nhà Báo Việt Nam.Hiện đang là phóng viên Báo Pháp Luật Việt - cơ quan đại diện phía , tại TP.HCM.

Em ác quá

Trong đôi mắt em như có lửa
Trong nụ cười em như có men say
Dẫu vô tình - anh vẫn cứ ngất ngây
Em ác quá - giết anh bằng nỗi nhớ.

Anh bị choáng - lần đầu tiên gặp gỡ
Trái tim anh đi lạc mất đường về
Đôi mắt em có phép màu kỳ lạ
Hút anh vào sâu thẳm cõi đam mê.

                                                  
Cần Thơ, 1997

Cô đơn

Một mình
                   lang thang
Mưa rơi
Đường phố ngập tràn
Xe ngược xuôi hối hả
Không rõ mặt người.

Ánh đèn đêm
Lạnh lùng những gam màu
Con thiêu thân
Say
Chết bên thềm!

Mưa!
Quán cafê ủ rũ ánh mắt buồn
Những cô gái ngồi chờ khách
Nụ cười hiếm hoi
Dè dặt
Không cho tôi và
                           Cũng chẳng cho ai!

Thời gian trôi - hờ hững
Những sắc màu lạnh lùng
Lỡ chìm - nổi - giữa biển đời - dâu bể
Đâu cũng thế - dù đi đâu cũng thế
Nỗi cô đơn
                    Ai tránh được bao giờ...

                                              
TP.HCM, 10.2006

Góc khuất

Có những lúc ta nên ngồi một mình
Nơi góc khuất
Quán cà phê
                      đường hẻm
Kéo thời gian - ngừng trôi
Để chiêm nghiệm cuộc đời.

Tất cả sự ồn ào, náo động
Làm đổi màu tư duy
Biến thế giới phẳng thành điểm chết
Hãy cho tan vào giọt cà phê.

Có những lúc ta nên ngồi một mình
Góc khuất
Nhâm nhi giọt đắng trong đời
Hóa giải buồn vui, được mất
Để mai lòng nhẹ nhõm thảnh thơi.

Hãy tìm riêng cho mình góc nhỏ
Để nhìn không gian đa chiều
Thế gian bồng bềnh, chìm nổi
Ta vẫn là ta.

Góc khuất
Giọt cà phê đắng
Sự tĩnh lặng
Cho ta chợt tỉnh nhiều điều:
      Những ý nghĩ điên rồ
      Lòng tham
      Sự tính toán chi li, vị  kỷ   
Phải nhường chỗ cho tình yêu.

                              TP.HCM, 20.11.2006

(nguồn: TCSH số 215 - 01 - 2007)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Em huyền ảo với mùi hương hoa đạiVà trắng trong như một búp sen hồTôi lầm lỡ nói lời vụng dạiKẻ phàm phu tục tử đến sân chùa.

  • Người nghệ sĩ lang thangMùa xuân chạm khắc nụ cười                                    ẩn sâu trong từng ô vuông cửa khép

  • Ơi con chim nhỏ của ta ơiBão tố đêm qua đã dịu rồiNước nước vây quanh thành ốc đảoChỉ còn chim nhỏ với ta thôi

  • ...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...

  • ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng

  • ...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...

  • ...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...

  • ...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...

  • Linh hồn đã bay...

  • ...Hoa giấy có màu sao không nói...

  • Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.

  • Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...

  • Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng

  • Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong

  • Chừng hoa hồng kiếp trước đã                                           hoa khôi và hoa lựu cũng từng là đốm lửa

  • Cánh đồng tuổi thơ gặt gió heo mayNgày cưỡi lưng trâu, diều trăng                                             đêm thả

  • Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.

  • Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng

  • Chợ hoa phiên Tết thêm đôngNgười xinh bán cúc bán hồng khéo chưa?

  • Trên thiên đường ai biếtBao kiếp người kiếm tìm