NGUYỄN NHÃ TIÊN
Ảnh: internet
Ghềnh Ráng - một chiều trăng
Gió qua Ghềnh Ráng... chợt buồn
đá mang hình trứng đã muôn năm rồi
bất ngờ đá nở trong tôi
vầng trăng thi sĩ hát lời người xưa
Phấn hương nào
liễu lưa thưa
mây gieo nước mắt thành mưa Quy Hòa
chập chùng khói nở thành hoa
phiến vàng cổ độ quang ba nguyệt rằm
Chừ tôi với cát bầy đàn
mối tình hằng thể tự ngàn kiếp hoa
thiên thần - thế tục bao xa
lời như mặc khải khói nhòa bay bay
Sao sương, khe ngọc vơi đầy
nhắm con mắt tưởng hình hài hư không
lô xô đá cụi hoàng hôn
dường trong gió thoảng linh hồn người qua
Tôi ngồi nghễnh ngãng nắng mưa
tưởng Ghềnh Ráng có ai vừa bỏ đi
đã mòn bao cuộc chia ly
mà sao bối rối như y lần đầu
Gió trăng thi sĩ về đâu
nằm mơ tôi chết bên màu liễu xanh
ngợp người trăng rót vây quanh
chiều Ghềnh Ráng bỗng hóa thành cố hương
Mưa Huế
Mưa Huế dẫn tôi vào đêm Huế
vuốt mặt hoài không rõ hình ai
dường như cây lá và mùa thu lắm chuyện
dường như cả tôi không rõ hình hài
Hay là có một tuần hoàn lặp lại
cuộc rong chơi
khiến máu người xưa trộn lẫn máu tôi
thắp nỗi buồn mưa mù sa Cửu đỉnh
rọi Văn bia mưa xóa trắng trời
Hay là mưa đọc thơ Chu Thần thi sĩ
Trường giang ơi! Đâu bến đâu bờ
phải đứng chỗ nào đây để tay cầm
kiếm cũ
nguyệt lặn rồi sông chảy có bơ vơ
Mưa Huế dẫn tôi khắp cùng ngõ Huế
chuyện xưa nay tất thảy ướt mềm
tất thảy thành sông chảy vào đêm tối
tôi tắm dại khờ say ngút ngàn say
Giờ thì rêu quên
và cỏ biếc cũng quên
mây trôi - sông trôi - Huế trôi vô tận
mặc, mưa dẫn thế nào cứ dẫn
tôi tan vào mưa hun hút đêm
Em nói những gì mà chơm chớp mắt
nước mắt hay mưa cũng trắng mái đầu
trăng rồi cũng đến hồi nguyệt tận
có còn chăng mưa Huế ướt đời nhau.
(TCSH405/11-2022)
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN