Những năm gần đây, trên thị trường sách xuất hiện nhiều cuốn tự truyện. Hầu hết do tác giả tự viết chuyện người thật, việc thật mà bản thân đã trải qua, một số ít do người khác chấp bút.
Về thể loại, cơ bản là phi hư cấu dưới hình thức tiểu thuyết, truyện ký hoặc nhật ký. Ðề tài khá đa dạng: chiến tranh có Nhật ký Ðặng Thùy Trâm, Mãi mãi tuổi hai mươi (Nguyễn Văn Thạc), Biên bản chiến tranh 1-2-3-4.1975 (Trần Mai Hạnh), Hồi ức lính (Vũ Công Chiến), Mùa chinh chiến ấy (Ðoàn Tuấn), Lính Hà (Nguyễn Ngọc Tiến), Chuyện lính Tây Nam (Trung Sỹ)…; ký ức tuổi học trò, thời niên thiếu có Quân khu Nam Ðồng (Bình Ca), Chúng tôi - một thời mũ rơm cối (Huỳnh Dũng Nhân)…; chuyện giới nghệ sĩ, người của công chúng có: Lê Vân yêu và sống (Bùi Mai Hạnh chấp bút),Ðể gió cuốn đi (Ái Vân), Hồi ký Thương Tín một đời giông bão (Ðinh Thu Hiền chấp bút), Phút 89(Lê Công Vinh)… Ðáng chú ý, trong thể loại này xuất hiện nhiều "hồi ức tập thể" như: Nhật ký chuyên văn, Phan nhân 1972, Học trò trường huyện, Tuổi thanh xuân còn mãi… Tác giả hầu hết là những người viết không chuyên, thậm chí lần đầu tiên xuất hiện trên văn đàn.
Thật ra, thể loại tự truyện hoặc mang tính tự truyện dưới dạng tiểu thuyết hoặc hồi ức văn học không phải bây giờ mới xuất hiện mà đã được sáng tác bởi các nhà văn chuyên nghiệp thành danh:Những ngày thơ ấu (Nguyên Hồng), Tuổi thơ im lặng (Duy Khán), Vượt Côn Ðảo (Phùng Quán), Cát bụi chân ai (Tô Hoài)… Nhưng sự nở rộ của thể loại này những năm gần đây trở thành hiện tượng và có nguyên nhân của nó. Trước hết do sự cởi mở của ngành xuất bản khiến việc in sách khá dễ dàng, miễn là sách không quá dở, không vi phạm luật xuất bản. Thứ hai là sự lan tỏa mạng xã hội trên nền tảng in-tơ-nét, giúp người viết dễ dàng chia sẻ, kết nối, khuyến khích cổ vũ nhau. Có khá nhiều cuốn sách ra đời từ việc đăng tải bài viết, câu chuyện trên facebook. Thứ ba, điều này tôi cho là quan trọng hơn cả, là nhu cầu chia sẻ, lắng nghe, "phản tỉnh" và chiêm nghiệm những bài học trong quá khứ của cả người viết lẫn bạn đọc. Ðó là những câu chuyện thật, bài học thật dù không phải lúc nào cũng thuyết phục nhưng khiến người đọc tin ở sự thành thực, chứ không phải đã bị khúc xạ qua lăng kính hư cấu. Và một nguyên nhân nữa được nhiều người trong giới đề cập tới, đó là sự chững lại của dòng văn chương hư cấu, để lộ ra khoảng trống mênh mông cho các thể loại văn học khác, bởi khá lâu rồi, khó gọi ra tên những cuốn sách hư cấu thật sự xuất sắc.
Nhiều người nhận định, tự truyện đã tạo lập cho mình một vị thế riêng trong văn học những năm gần đây. Dòng văn học này thổi luồng gió mới vào đời sống xuất bản, thu hút lượng lớn độc giả ở những thời điểm nhất định, góp phần làm sống dậy văn hóa đọc. Một số tác phẩm được đánh giá cao về chuyên môn, giành giải thưởng của Hội Nhà văn Việt Nam như Biên bản chiến tranh 1-2-3-4.1975 (2014), hay Trụ lại, ký sự Hồ Duy Lệ (2019); Hồi ức lính được trao Giải thưởng Tác phẩm đầu tay của Hội Nhà văn Hà Nội (2017)... Lại có những cuốn sách tuy không được giải thưởng văn học, nhưng tái bản hàng chục lần, được bạn đọc ráo riết săn lùng như Quân khu Nam Ðồng. Nhà phê bình Văn Giá cho rằng, sự thành công của dòng văn học này là vì đã viết ra quá chân thực về đời sống, qua đó một thời đại hiện lên cùng rất nhiều ký ức, thân phận hấp dẫn, điều mà những tác phẩm hư cấu tầm tầm không làm được. Nhà văn Thái Bá Lợi có lần chia sẻ với tôi: Ðọc của họ xong rồi, thấy văn chương của bọn mình nhạt lắm…
Tuy nhiên, dòng văn học tự truyện cũng có nhược điểm, đó là chất lượng không đều, cuốn đầu tiên rất hay, nhưng đến cuốn tiếp theo lại thua xa cuốn đầu về nhiều mặt. Tại buổi tọa đàm trực tuyến trong khuôn khổ Ngày sách Việt Nam năm nay, nhà thơ Trần Ðăng Khoa lý giải: Một cuốn sách hấp dẫn trước hết phải có đề tài hấp dẫn, chạm đến vấn đề độc giả đang quan tâm. Với những người viết không chuyên, cuốn đầu tiên mang những ký ức sâu đậm nhất, nên tạo ngay được ấn tượng mạnh; nhưng đến cuốn thứ hai, khi điều này không còn nữa, tác giả phải hư cấu, thêm mắm thêm muối vào, làm tính chân thực mất đi, sẽ không còn hấp dẫn người đọc nữa. Nhà văn Thái Bá Lợi cũng cho rằng, điều những người viết không chuyên phải nỗ lực để có thể "đi đường dài" được chính là "lao động nhà văn", một công việc nhọc nhằn không thể tùy hứng và ăn may được.
Ðấy là với những người viết nghiêm túc. Bên cạnh đó cũng có không ít người viết vốn sống và kiến thức chưa nhiều nhưng lại mượn "tự truyện" để PR công việc, đánh bóng bản thân mình. Sách của họ tuy có số lượng phát hành lớn, nhưng chỉ gây tò mò và để lại không ít sự phản cảm.
Nhà phê bình Văn Giá nhận định: Viết tự truyện là bộc lộ con người cá nhân, nhưng nếu chỉ dừng lại ở đó thì sẽ thất bại bởi một tác phẩm nếu không mang dấu ấn của thời đại thì sẽ không có được sự cộng hưởng của cộng đồng. Ðành rằng những người của công chúng có quyền tự quảng bá cho bản thân, nhưng phải có liều lượng và đúng lúc, đúng chỗ; cái này gọi là "đạo đức thể loại". Kể câu chuyện cá nhân, nhưng phải làm sao khiến người khác soi mình vào, sống tốt hơn, nhân ái hơn thì mới cơ may thành công.
Hãn hữu có trường hợp, thông qua "hồi ký", "tự truyện" số ít người viết tranh thủ đưa ra những nhận xét võ đoán, đánh giá cảm tính, thiếu khách quan, thiếu sự công bằng cần thiết về quá khứ đã qua, thậm chí thể hiện sự hằn học rất không nên có. Tôi chợt nhớ đến lời nhà văn Nguyễn Nhật Ánh trong một lần trò chuyện, anh bảo, không đồng ý với cách dùng văn chương để thanh toán với cuộc đời, ngay cả khi lên án cái ác, cái xấu thì chức năng cơ bản của văn học vẫn là để ngợi ca cuộc sống.
Tự truyện là một không gian đặc thù, là món quà của ký ức, nhưng để kết nối với không gian chung, thế giới của hàng ngàn độc giả, thì đây không phải là điều dễ làm. Ðộc giả cần những trang viết rộng lớn hơn chuyện của từng cá nhân, để đọc sách là có cơ hội nhìn vào giọt nước thấy cả đại dương, nhìn vào cái cây con, thấy cả đại ngàn phía trước…
Nguồn: Hữu Việt - Nhân dân
Nam Lê là nhà văn người Úc gốc Việt. Tập truyện ngắn mang tên The boat (Con thuyền) của anh do Thiên Nga và Thuần Thục dịch, Nxb Hội Nhà văn ấn hành năm 2011 đã nhận được nhiều giải thưởng danh giá. Qua việc diễn giải một số khía cạnh thi pháp của tập truyện ngắn Con thuyền, bài viết mong muốn phần nào lan toả những vẻ đẹp của văn chương Nam Lê đến bạn đọc trong nước.
Nhà xuất bản Kim Đồng vừa ra mắt hai tập tản văn mới trong bộ “Viết cho những điều bé nhỏ” chào đón Tết Nguyên Đán Kỷ Hợi 2019: “Tết xưa thơ bé” của tác giả Hương Thị và “Nhớ ơi là Tết” của tác giả Thái Hương Liên.
Cho dù được biểu đạt bằng thể loại gì, từ tản văn, truyện ngắn hay du khảo, thì người đọc vẫn nhận ra ở Nguyễn Trương Quý một tấm lòng thiết tha với Hà Nội. Anh vừa ra mắt cuốn sách thứ 8, du khảo Một thời Hà Nội hát (NXB Trẻ ấn hành), cũng nằm trong mạch nguồn đó.
Chân dung Xuân Quỳnh, Phan Thị Thanh Nhàn, Lê Minh Khuê... được khắc họa trên trang viết trong trẻo của nhà thơ.
Sách của tác giả Nhật là bản hòa tấu giàu cung bậc cảm xúc, khắc họa tình người, tình yêu âm nhạc trước cuộc sống khốc liệt.
65 tác phẩm xuất sắc được trao tặng Giải thưởng Văn học nghệ thuật năm 2018 của Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật Việt Nam tại Hội nghị tổng kết, trao Giải thưởng Văn học nghệ thuật năm 2018 và triển khai nhiệm vụ năm 2019 diễn ra ngày 9/1 ở Hà Nội.
Chúng ta đi tìm trong thơ tiếng nói của chính mình. Chúng ta nói trong những ước thúc chặt chẽ của ngôn ngữ và âm nhạc. Chúng ta nói chúng một cách tự do.
Cuốn sách “Vào mùa trăng” tập hợp 50 bài thơ tình được sáng tác trải dài theo năm tháng của giáo sư-nhà giáo nhân dân Hà Minh Đức - một trong những tên tuổi hàng đầu trong lĩnh vực khoa học xã hội và nhân văn ở Việt Nam.
Theo thông tin từ Hội Nhà văn TP Hồ Chí Minh, nhà văn Trần Kim Trắc đã qua đời vào ngày 17-11-2018 tại nhà riêng trên đường Cống Lở, phường 15, quận Tân Bình. Tuy nhiên, vì lý do riêng nên gia đình không phát tang; vậy nên công chúng mới được thông báo cách đây hai ngày.
Tác giả Đông Mai kể về tuổi thơ thiếu vắng cha mẹ, đời sống nhọc nhằn trong cuốn "Xuân Quỳnh - một nửa cuộc đời tôi".
Bên cạnh dòng văn học thị trường ăn khách, không ít tác giả trẻ thế hệ 9X đang chọn dấn thân vào mảng đề tài vừa nghe đã khiến người đọc ngần ngại: chiến tranh!
2018 có lẽ là một năm “gặt hái” của văn nghệ Việt Nam trên trường quốc tế. Từ các cuộc thi nhan sắc, đến văn chương công chúng đều chứng kiến những giải thưởng gọi tên Việt Nam. Thậm chí, lĩnh vực xiếc vốn ít được nhắc tới thì anh em Quốc Cơ - Quốc Nghiệp cũng tạo lập những kỷ lục quốc tế và liên tục được truyền thông quốc tế xướng tên…
Sáng 26/12/2018 tại Hà Nội, Hội Nhà văn Hà Nội đã tổ chức buổi tổng kết hoạt động năm, trao giải thưởng văn học 2018 và kết nạp hội viên mới.
Hội đồng cuộc thi sáng tác văn học trẻ lần sáu trao hai giải nhì cho tác phẩm "Wittgenstein của thiên đường đen" và "Người lạ".
Ở vào tuổi xấp xỉ 80, đi qua bao nhiêu dâu bể của đời người, ngỡ tưởng đã không còn điều gì có thể khiến ông muộn phiền, phải rơi nước mắt. Ấy vậy mà trong buổi gặp mặt bạn bè và độc giả nhân dịp ra mắt tác phẩm Vườn chanh miệt biển được tổ chức gần đây tại TPHCM, nhà văn Kiệt Tấn (ảnh) với mái tóc trắng cước, vẫn cười nói và vẫn khóc ngon lành. Xúc cảm vẫn còn đong đầy như thuở ông viết Em điên xõa tóc, Đêm cỏ Tuyết, Người em xóm học…
Chiều 15/12/2018, tại nhà sách Văn Việt (số 4 Đinh Lễ, Hà Nội), Nxb. Văn hóa - Văn nghệ Tp. HCM và nhà thơ Nguyễn Phong Việt đã tổ chức sự kiện giao lưu, kí tặng sách nhân dịp tập thơ Chỉ cần tin mình là duy nhất được xuất bản.
Các biên tập viên của tờ The Times Book Reivew vừa lựa chọn những cuốn sách hư cấu, viễn tưởng hay nhất trong năm 2018.
Nhà xuất bản Kim Đồng vừa ra mắt độc giả bộ ba tác phẩm thuộc thể loại truyện đồ họa: Cô bé ganh tị, Phía sau cánh cửa và Hạ về trên đồi cỏ lau hồng. Đây có thể coi là một thể nghiệm mới của nhà văn, họa sĩ Việt Nam.
Chương trình nghệ thuật “Vừng ơi mở cửa” được ví như cuộc hội ngộ, giao lưu của các thế hệ sinh viên Văn khoa, Đại học Tổng hợp Hà Nội (nay là Khoa Văn học - Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia Hà Nội) sẽ được tổ chức tối 7-12 tại khuôn viên ký túc xá Mễ Trì - Hà Nội.
Liên tục những tin vui đến với văn chương Việt Nam: nhà văn Nguyễn Ngọc Tư nhận Giải thưởng LiBeraturpreis 2018 do Hiệp hội Litprom (Hiệp hội quảng bá văn học châu Á, châu Phi, Mỹ Latin ở Đức) trao tặng cho tác phẩm Cánh đồng bất tận.