Tâm sự của hai con gà

15:42 20/09/2016

HỒ NGUYỄN DẠ THẢO

Ngày xửa ngày xưa có hai anh em sống rất hòa thuận với nhau trong một ngôi nhà tranh cũ gần con suối nhỏ xinh. Họ siêng năng chăm bón mảnh vườn cha mẹ để lại, cùng nhau nuôi gà nuôi vịt. Cuộc sống tuy giản dị nhưng lại rất đầm ấm.

Minh họa: Nhím

Rồi một ngày người anh phải lòng một cô gái. Anh ta thường bỏ bê công việc, lại hay cáu gắt với cô em gái, có khi còn đánh đập em. Cô em rất buồn nhưng chẳng nói gì, lúc nào cũng chỉ than thở với đàn gà bầy vịt. Nhìn cô em đáng thương như vậy đàn gà cũng cảm thấy rất buồn. Không khí trong nhà lúc nào cũng ảm đạm chẳng có một tiếng cười. Chúng càng quyết tâm sẽ mang lại cho ngôi nhà này cuộc sống như xưa.

Ngày hôm đó, người anh thay phiên em gái cho gà ăn và kiểm tra lại số gà. Hai chú gà thấy đây là cơ hội tốt để thức tỉnh người anh nên đứng nấp sau bụi cây chờ người anh tới. Người anh đếm số gà thấy thiếu hai con; đếm mãi vẫn thấy thiếu nên anh ta đi tìm. Đến một cái cây lớn - nơi hai chú gà đang trốn - anh ta nghe thấy tiếng “cục ta… cục… tác”, anh ta liền rình để bắt chúng. Hai chú gà thấy người anh đang tới nhưng cứ vờ không rồi ngâm câu thơ:

“Khôn ngoan đối đáp người ngoài
Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau”.


Ngâm xong chúng còn ca thêm:

“Người anh lòng vương tơ rối
Thì sẽ chẳng dứt được đâu
Nay đây vẫn còn cơ hội
Xin hãy làm lại từ đầu”.


Nói xong chúng nhảy ra để theo người anh về. Người anh đứng thẫn thờ như tượng khi nghe hai chú gà nói. Anh ta giật mình. Khi đưa hai chú gà về nhà, người anh thấy mình đã đối xử với em tệ hơn một con gà trong thời gian vừa qua, liền đi tìm em để nói chuyện. Anh ta bảo với cô em rằng do anh thích một cô gái và muốn lấy cô ấy; anh sợ em không đồng ý nên luôn lạnh lùng và cáu gắt với em. Người em cười và chuẩn bị cho anh một mâm sính lễ để hỏi cưới cô gái. Từ đó gia đình nhỏ đã có thêm thành viên mới. Họ sống với nhau rất hạnh phúc.

Khi hai anh em qua đời, bên mộ họ nở ra hai khóm hoa mào gà rất đẹp. Có người nói đây chính là lòng biết ơn của họ với hai chú gà của mình.

H.N.D.T  
(TCSH331/09-2016)




 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • NGUYỄN KHẮC PHÊ

    Cuộc thi viết văn cho tuổi thiếu nhi hè 94 của tỉnh ta do điều kiện tổ chức có hạn, chỉ tập hợp được các em ở địa bàn thành phố Huế. Tuy vậy, cuộc thi đã đạt được những thành quả đáng mừng, đã khẳng định và phát hiện thêm một số em có năng khiếu sáng tác văn học.

  • TRƯƠNG ĐỨC VỸ NHẬT
                      
                             (15 tuổi)


  • Nguyễn Thành Thi - Tô Diệu Lan - Trần Xuân Kỳ - Dương Huy - Nguyễn Thị Quý Trân - Nguyễn Thị Thanh Nhật

  • DIỆU HIỀN (13 tuổi)

    Bình minh. Biển trải dài mút mắt. Nước biển xanh như ngọc bích. Những con sóng liên tiếp vỗ bờ mang theo bao nhiêu là bọt biển.

  • NGUYỄN NGỌC THẮNG

    Cô bé bị tật từ thuở mới lọt lòng, chín tuổi rồi mà cô chỉ phát được những âm thanh méo mó. Bố mẹ không cho cô đến trường nữa, sau nửa năm đầu tiên đi học.

  • HOÀNG DẠ THI (14 tuổi)

    Trung thu đến bao giờ cũng gợi lên trong lòng tôi một nỗi buồn nhớ. "Trung thu năm trước" ư? Cái "năm trước" ấy đã trôi xa, rất xa; kể từ khi em tôi còn sống. Trung Thu với những kỷ niệm êm đềm, chẳng bao giờ quay trở lại của hai chị em mình...


  • Nguyễn Văn Thanh - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyên Hào - Trịnh Tuấn Khanh


  • Lê Thị Xuân - Hoàng Vân - Trịnh Tuấn Khanh

  • TRUNG SƠN

    Chủ nhật 5-7-1992, trong nắng sớm rực rỡ, công viên Phu Văn Lâu bỗng như xuất hiện một vườn hoa đủ màu sắc và thật sinh động. Đó là 118 em thiếu nhi tham dự cuộc thi vẽ trong sinh hoạt hè với chủ đề "Uống nước nhớ nguồn" của Nhà văn hóa thiếu nhi Huế.

  • TRƯƠNG ĐẶNG THÙY ANH    

    Nơi góc phố tấp nập với hàng bằng lăng tím trải dài con đường phía trước, ngôi nhà màu vàng nho nhỏ với tấm rèm cửa trắng, lấp ló cô bé xinh xắn đang đọc sách chăm chú. 


  • Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Văn Thanh

  • TÔ DIỆU LIÊN

       (8 tuổi, lớp 2)


  • Su Su - Dương Thuấn - Phạm Thị Liên Minh - Vũ Năng Thi


  • Quyên Gavoye - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Văn Thanh

  • ĐOAN TRANG    

    Nhà tôi ở xóm Loài. Tôi chẳng hiểu tại sao người ta lại đặt tên nó như vậy, có lẽ đơn giản là để gọi và phân biệt giữa các xóm khác trong thôn.

  • NGUYỄN THỊ THANH TÚY

    Sáng nay tôi thức dậy sớm. Đẩy nhẹ cánh cửa, tôi nghe một làn gió mát dịu phả vào mặt, vào cổ, vào sâu đến tận cõi lòng.

  • BÌNH NHIÊN     

    Chuột cố nội nằm trên ghế dựa hướng về ti vi màn hình, tay cầm điều khiển bấm xem hết kênh này đến kênh khác.


  • Nguyễn Văn Thanh - Nguyễn Thanh Hải