Sắc Huế đời thường

14:48 27/03/2013

Nhìn Huế với vẻ giản dị đời thường dễ khiến du khách có cảm giác mình đã chạm tay được vào nét mê đắm, huyền hoặc của đất cố đô thanh tú, để rồi mãi cũng không thể quên một sắc Huế dịu dàng…

Thiếu nữ Huế. (Ảnh: Cinet)

 

Không cầu kỳ, không hiện đại, không có những tòa nhà cao tầng như những thành phố hiện đại, Huế từ lâu đã được xem là một trong những thành phố cổ kính bởi nét trầm lắng, thanh tú và thơ mộng. Hiếm có nơi nào lại hội tụ đầy đủ vẻ đẹp tinh khiết, hài hòa như Huế. Sông núi, cảnh vật, đền đài, lăng tẩm… tất cả được tạo hóa và bàn tay con người tạo lập để tôn thêm vẻ hoàn mỹ, liên hoàn làm thành nét riêng rất Huế.

Bởi lẽ vì thế mà Huế được du khách nước ngoài ví như nàng thiếu nữ e ấp trong tà áo dài màu tím biếc với nụ cười duyên dáng làm say đắm lòng người. Không chỉ bởi cảnh vật và thiên nhiên đằm thắm, Huế còn rất đỗi quen thuộc theo một góc nhìn khác đi với vai trò một danh lam thắng cảnh, một điểm dừng chân của bất kỳ lãng khách nào. Từ xa lạ, Huế sẽ khiến người ta luôn tin rằng: đó hẳn là một nơi để trở về vì những gì thân thương và gần gũi nhất.


 (Ảnh: Cinet)

Trên những con đường cắt chéo nhau dẫn lối về những khoảng Huế xanh mướt, ngồi một góc quán café thân thuộc mà ngắm nhìn Thành cổ, ngắm nhìn ánh mặt trời lừng lững đổ xuống những bóng người đi lại thênh thang giữa đất và trời. Khung cảnh nên thơ ấy khiến người ta liên tưởng đến con đường được gọi với cái tên đầy lưu luyến đã từng in dấu bước chân người nghệ sỹ đa cảm: Đường Phượng bay: “Em đi về cầu mưa ướt áo/ Đường phượng bay mù không lối vào/ Hàng cây lá xanh gần với nhau”.

Đến Huế mà không một lần bước chân trên con đường dẫn lên chùa Thiên Mụ thì thật là thiếu sót. Người ta nói rằng đường lên chùa Thiên Mụ được trải đầy bằng những mảnh an nhiên đời thường, gió cứ thổi và những người lữ hành cứ tới, khoan thai, nhè nhẹ cất giấu chút ít mảnh hồn đa mang của chính mình và trở về với cõi Phật thinh không. Một không gian rộng lớn và thênh thang như vô tận ấy khiến cho Huế bỗng trở nên trầm mặc lạ thường. Bởi vì giữa trưa nắng trời Huế cứ trong ngắt một màu xanh, tựa như người con trai đầy vẻ cương nghị, rắn rỏi nhưng lại có nụ cười vô cùng trìu mến, có sức hấp dẫn khó mà cưỡng lại, khiến cho lữ khách nửa như muốn tránh nhưng lại như muốn lại gần. Trời Huế xanh một màu xanh lạ lùng, dưới trời Huế nụ cười của bất kỳ ai cũng trở nên rạng rỡ…

Xích lô cũng được coi như một “ đặc sản” nơi Huế. Xích lô Huế có sắc thái riêng. Màu sắc trang trí xe không lòe loẹt. Xe có độ cao đủ tầm để du khách có thể ngắm dòng sông Hương, đủ vừa cho đôi uyên ương không cảm thấy chống chếnh nhưng cũng lại không quá chật cho ai đó cảm thấy ngại ngùng mỗi lúc ngồi chung. Mùa đông, đi xích lô Huế cũng có cái thú riêng. Trong cơn mưa bụi lây rây, các bác lái xích lô bao giờ cũng cẩn thận kéo chiếc mui bạt lên, che cho khách khỏi ướt, thế nhưng cũng có người thích được đi mui trần cho những làn mưa mỏng như sương khói ấy phất nhẹ vào mặt, để tìm cái cảm giác tê tái của đất trời lúc chớm đông.


BÌnh minh đầm Chuồn. (Ảnh: Cinet)

Huế đẹp còn ở màu sắc đa dạng của nó. Hình như cảnh vật ở đây đã làm cho màu sắc Huế luôn thay đổi. Màu diệp lục của cây trái, màu sáng của bầu trời, màu xanh của sông, màu u tịch của thành quách, màu ráng chiều từ núi Kim Phụng lan tỏa… đã tạo cho Huế một gam màu đặc biệt và luôn thay đổi theo thời khắc. Và ở đó, màu tím được hội tụ, tôn lên thành biểu trưng, thành định ngữ và đã đi vào văn học nghệ thuật như một sở hữu: Màu tím Huế.

Huế cũng là xứ sở của chùa chiền. Không nơi đâu lại nhiều chùa như ở Huế. Chùa nằm ở mọi nơi: trên núi đồi, trong thung lũng, giữa lòng thành phố… Tất cả đều thánh thiện và mầu nhiệm trong sự hòa hợp, tương giao với cuộc sống trần thế. Người Huế gắn với đạo Phật như một sinh hoạt văn hóa tâm linh trong đức tin nhân ái, từ bi. Tiếng chuông chùa ở đây hình như cũng trở thành âm thanh huyền diệu, lay động tâm thức con người, nhắc họ hướng về những ước mơ Chân – Thiện – Mỹ.




(Ảnh: Cinet)

Bản thân Huế có một thứ phục sức mà chỉ khi nằm vùng trong nó chúng ta mới có thể thấy và cảm được. Những lãng khách tài tử vẫn thường gọi “mưa” là đặc sản của Huế, thứ đặc sản nhẹ nhàng tấu lên khúc dạo đầu. Những đám mây hồng được trời ươm nắng, long lanh, kiêu hãnh soi mình bên dòng Hương xanh thẳm. Màu tím loang trên mặt nước buổi chiều ấy vẫn còn đọng ở võng mạc, bất chợt chiều nay ra phố về bỗng thấy đời mình là những chuyến xe. Như quá quen và đầy chất thơ, thiếu nữ bình thản mang trên vai, thấm ướt làn tóc rối, mong manh, hao gầy. Còn các nghệ sĩ, họ vật vã cảm hoài trong không gian chợt vụt, thấp thoáng hiện mất sắc tím giữa trời chiều. Mưa Huế lắm nỗi niềm và suy tưởng. Nhiều khi trống trải tới mức người đa mang, giàu xúc cảm, ôm mộng tưởng thu tím thiếu lá vàng như hoa xuân thiếu bướm lượn, có ai đó thẫn thờ chiều hoang biền biệt.

Những cảm giác mà du khách có được khi nhìn Huế với vẻ giản dị đời thường sẽ rất khác với một danh lam thắng cảnh nổi tiếng, đó là một góc nhìn chênh chếch và riêng có, nó khiến người ta thấy rằng mình đã chạm tay vào Huế thì cả một đời cũng không quên được. Bởi vì ký ức về Huế cứ lớn dần lên như một thứ tình yêu không vị kỷ, như một thiếu nữ mới yêu lần đầu, và từ đó yêu Huế đến không ngờ. Huế của Việt Nam, đẹp và thân thương lạ thường.

Theo TD (Cinet)

 

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • Theo Ban Tổ chức Festival Nghề truyền thống Huế 2013 cho biết,  với chủ đề “Tinh hoa nghề Việt,”  Festival lần này đã nhận được đăng ký của 33 làng nghề (trong đó có 12 làng nghề của các địa phương trên cả nước, còn lại là của các địa phương trong tỉnh), với trên 170 nghệ nhân 

  • Chiều ngày 17/4, Tạp chí Sông Hương đã tổ chức buổi họp báo giới thiệu triển lãm tranh của các họa sĩ  khuyết tật mang tên “Ngày Mới”, diễn ra tại Tòa soạn tạp chí, số 09 Phạm Hồng Thái, Huế.

  • Huế hiện có khoảng 50 đình làng cổ nhưng một số đã bị xuống cấp nghiêm trọng, có nguy cơ biến mất. Nhiều nơi là di tích quốc gia mà nhếch nhác hơn cả… quán cóc.

  • UBND tỉnh vừa ban hành Quyết định số 675/QĐ-UBND ban hành Quy chế xét tặng Giải thưởng Văn học nghệ thuật Cố đô tỉnh Thừa Thiên Huế. 

  • Triển lãm sắp đặt của nghệ sỹ người Đức Dorothee Berkenheger sẽ khai mạc vào ngày 13/4 tới tại New Space Arts Foundation (N.S.A.F.), 15 Lê Lợi, thành phố Huế. Dự kiến sẽ có ba tác phẩm phản ánh chủ đề “Bộ sưu tập” được trình bày lần này.

  • Chiều 7/4, trên Sân vận động Tự Do (TP Huế) đã diễn ra trận chung kết giữa hai đội: Khoa Giáo dục Thể chất (ĐH Huế) và ĐH Khoa học Huế. Hàng ngàn khán giả đã đến sân và cổ vũ cuồng nhiệt cho trận đấu được dự báo là khá gay cấn và đáng mong đợi này.
     

  • Mình học đại học ở Huế. Thời ấy nhà sách Phú Xuân ở đường Trần Hưng Đạo, đầu cầu Trường Tiền phía bờ Bắc, là nhà sách đình đám nhất. Mình khá siêng đi nhà sách, nhưng dẫu là bước vào một cách hiên ngang, mặt có vác lên đến trần nhà cũng chỉ để hưởng cái mát của máy lạnh những ngày nắng nóng kết hợp ngắm sách, sờ sách, suýt xoa sách, rồi… đọc ké sách. Và ra về trong trạng thái thèm thuồng.

  • Xứ Huế đi vào trong thơ ca với cảnh đẹp mê hồn, người Huế có giọng nói dễ thương, tính cách nhẹ nhàng sâu lắng khiến ai ngỡ một lần đến Huế đều phải thốt lên sự thán phục với vẻ yên bình, chầm chậm, pha một chút tâm linh.

  • Vừa kết thúc tại Huế, Liên hoan dân ca Việt Nam khu vực Bắc Trung bộ năm 2013 đã để lại nhiều lay cảm và ngẫm ngợi. Trăn trở lớn nhất sau liên hoan là làm sao để dân ca có môi trường diễn xướng rộng hơn.

  • Lúc sinh thời, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn và những người bạn yêu nhạc của ông đã ấp ủ xây dựng "Nhà nguyện tình yêu" với ước mong nơi đây sẽ là nơi thề hẹn, nơi làm chứng, nơi gửi lại ngàn sau từng thời khắc rung động của cõi tình... Năm 2000, lần cuối cùng Trịnh Công Sơn về Huế, ông đã nói lên mơ ước dựng lên ngôi nhà ấy...

  • Tối ngày 02/4/2013 (tức ngày 22/02 - Quý Tỵ), Trung tâm Bảo tồn Di tích Cố đô Huế đã chính thức tổ chức Lễ tế Đàn Xã Tắc năm 2013. Lễ tế đã diễn ra trong không khí hết sức trang nghiêm và thành kính.

  • Sau ngày đất nước giải phóng, nhiều người con xứ Huế đã dần bén duyên với vùng đất đỏ bazan màu mỡ, trù phú. Đến nay mỗi người đều có một cuộc sống khác nhau, nhưng với họ đây là mảnh đất ân tình, nặng nghĩa.

  • Chiều ngày 01/4, tại số nhà 203/19 đường Nguyễn Trường Tộ ( tầng 2, dãy nhà C, khu tập thể Nguyễn Trường Tộ) một không gian văn hóa Trịnh Công Sơn đã chính thức được khai trương với tên gọi Gác Trịnh.  Gác Trịnh cũng chính là căn nhà cũ  mà nhạc sĩ tài hoa Trịnh Công Sơn đã sống và sáng tác những bản nhạc đầu tiên của mình trong thập niên 60 - 70 của thế kỷ trước.

  • Hàng ngàn khán giả đã đến Trung tâm Văn hóa thông tin Thừa Thiên - Huế tham gia đêm nhạc “Nhớ Trịnh Công Sơn” kỷ niệm 12 năm ngày mất của nhạc sĩ tài hoa.

  • Vào tối ngày 30/3 tại Trung tâm Văn hóa Thông tin tỉnh Thừa Thiên Huế,  Liên hoan Dân ca Việt Nam năm 2013 khu vực Bắc Trung Bộ đã chính thức bế mạc.  Đây là Liên hoan do Đài Truyền hình Việt Nam phối hợp với UBND tỉnh Thừa Thiên Huế tổ chức. 

  • Nằm ngay trong Kinh thành Huế, hồ Tịnh Tâm là một Ngự Uyển của Hoàng gia triều Nguyễn vốn rất nổi tiếng, được vua Thiệu Trị xếp vào cảnh đẹp thứ 3 (Đệ tam cảnh Tịnh hồ hạ ứng). 

  • Trong khuôn khổ Liên hoan Âm nhạc các thành phố kết nghĩa, buổi tọa đàm với chủ đề “Ca khúc sáng tác về Hà Nội, Huế, Tp Hồ Chí Minh và các tỉnh, thành bạn trong giai đoạn hiện nay” đã được tổ chức vào sáng ngày 26/3 tại 26 Lê Lợi, Tp Huế.

  •  

    Sợ bạn đọc hiểu sai, tôi phải nói rõ cái đầu đề của bài viết này không phải những điều kể ra dưới đây đến bây giờ mới thấy ở Huế, mà tôi muốn nói về những điều chưa thấy có ở nơi nào khác ngoài Huế. 

  • Lăng Cơ Thánh được xếp hạng di tích quốc gia năm 1997 hiện đang bị bỏ hoang và xuống cấp nghiêm trọng.

  • Triển lãm ảnh về Huế mang tên Thành phố nước của nhiếp ảnh gia người Nhật Hasegawa Taro khai mạc chiều 23/3 tại 15 - Lê Lợi, TP Huế.