HOÀNG THỊ THƯƠNG
Ảnh: internet
Một bông hồng cho tháng bảy
Bây giờ con đã là mẹ của ba con
Biết thấm thía câu ca dao ngày xưa mẹ hát
"... Bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn"
Bài thơ viết cho mẹ luôn nghẹn vì nước mắt
Nỗi nhớ, nỗi thương, nỗi buồn chồng chồng lớp lớp
Ngổn ngang giăng trên bất lực ngôn từ!
Đời mẹ, đời con,
Những bản sao, những tiếp nối
Có khi con chợt bàng hoàng
Chân thấp chân cao, cô bé ngày xưa bây giờ là mẹ
Con hiểu thấu miếng ngon mẹ nhường, bàn tay sờ trán
Tiếng ru con ngọt buồn trưa nắng
Đôi mắt thâm quầng gói những ước mơ...
Bếp lửa chiều hôm,
Ngỡ vương vương mùi hương lá ổi
Lòng chợt đói cồn cào
Thèm miếng cơm mo nắm
Bát nước chè tươi sóng sánh
Xa nhà khát hương quê!
*
Mẹ tảo tần rồi lại đi thăm
Những đứa con suốt đời làm khổ mẹ
Sách vở, đói nghèo và những ngu ngơ
Ngày mẹ còng lưng ở chợ Đông Ba
Quán mẹ nhỏ bằng manh chiếu
Cứ nhỏ dần... vì những đứa con!
Năm tháng rụng màu thời gian trên tóc mẹ
"Thất thập cổ lai hi"
Những tháng bảy qua đi
Run run con cài ngực áo
Hạnh phúc mong manh như hạt sương
Trong gió đời nghiệt ngã
Ước chi trái tim sau ngực áo
Giữ nổi đóa hoa hồng!
1988
H.T.T
(TCSH47/05-1991)
LTS: Thái Ngọc San sinh năm 1947 tại An Thủy, Lệ Ninh. Thơ in trên các báo Sài Gòn cũ từ năm 1963. Trưởng thành qua phong trào đô thị, là nhà thơ tranh đấu của thành phố Huế và các đô thị miền Nam, những bài thơ xuống đường của Thái Ngọc San lưu hành trước năm 1975 đã khẳng định phong cách thơ riêng của anh.
HẢI BẰNGChuông Thiên Mụ
PHẠM TẤN HẦUXứ sở dịu dàng
TRẦN HOÀNG PHỐMùa xuân trong mưa
LÊ THỊ MÂY
NGUYỄN KHOA ĐIỀMmẹ và quả
LÊ HUỲNH LÂMNghĩ về những ngày mưa gió
(Hưởng ứng cuộc thi thơ lục bát)
LTS: Sinh năm 1972, hội viên Hội Nhà văn TT.Huế. Thơ Tường có ấn tượng từ khi còn sinh viên và đã được nhiều giải thưởng như Tác phẩm tuổi xanh, giải VHNT Cố đô Huế, thơ hay Tạp chí Sông Hương, Tạp chí Cửa Việt…Sau 2 tập thơ Hoa cúc mùa thu và Lá tháng chạp, Tường “nín” một thời gian khá dài rồi lại “Quang gánh” với trường ca. Đã vậy, Sông Hương cũng “Quang gánh” lại trường ca này với đề tựa của nhà thơ trẻ Lương Ngọc An.
NGÔ MINHViếng anh Thanh Hải
ĐỖ VĂN KHOÁIMưa trên sông tôi về
NGUYÊN QUÂNĐêm trên Bạch Mã
HẢI TRUNGBờ kè hạnh phúc
THANH TÚĐồng điệu xanh
Ngày 1 - 4 - 2010, Đại tá, nhà thơ Nguyễn Trọng Bính vĩnh viễn không còn làm thơ nữa! Quê gốc Hà Tĩnh, Nguyễn Trọng Bính nguyên là Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế, một con người nặng tình với Huế và Tổ quốc ông từng cầm súng bảo vệ này. Viết bài thơ dưới đây, ông như đã đoán định được ngã rẽ phía trước dẫu còn nhiều trăn trở đúng với nỗi lòng của một nhà thơ mang theo mình 40 năm tuổi Đảng.
LÊ VIẾT XUÂNĐi tìm
NGÔ MINHCơm niêu
HẢI BẰNG Rút từ trong di cảo Ký ức thơ
NGUYỄN LÃM THẮNGNgợp tình
NGUYỄN KHOA NHƯ ÝĐắm đuối