VĨNH NGUYÊN
Ảnh tư liệu của Trần Xuân An
Một bài thơ về Hàn Nguyệt
I
Tôi đọc lại “Vẫn chỉ là em”(*) những vần thơ sám hối
Tôi dâng thẻ hương nơi em yên giấc ngàn thu trong rừng bạch đàn An Thái
Tôi đứng trước di ảnh em trong ngôi nhà nhỏ bố mẹ lên tuổi 83
Di ảnh rằm trăng hoang lạnh dáng Kiều
Nét buồn lạ lẫm
Hình như không có vầng trăng nào đẹp bằng vầng trăng này
Vẻ đẹp băng giá!
Băng giá vòng vòng khói hương đẩy thơ em bay trong tiếng đọc thơ của bố
“Tình ai thì phôi phai còn tình mẹ thì không thể phôi phai...”
Bữa cơm chay trưa phố Nguyễn Trãi
Hàn Nguyệt luôn nói về bố thí và trì giới
Trì giới để giữ Pháp môn
Là nguyện làm con Phật rồi...
II
Đồng bãi làng An Thái ăn nước sông Hiếu mát trong
Cầu Cam Tuyền nối hai vầng trăng trên trời - dưới đất(**)
Tiếng máy nổ trạm bom Cam Lộ không át nổi tiếng đọc thơ xen tiếng kể chuyện:
Hàn Nguyệt có chuyến đi xa tận miền Bảy Núi, Châu Đốc, An Giang(***)
Bài thơ cuối cùng là bài thơ dài Hàn Nguyệt viết về mẹ:
“Không có hơi ấm nào bằng hơi ấm lòng ta trong vòng tay của mẹ...”
“Ở bên mẹ không thể có thơ hay khi viết về mẹ ở nơi xa...”
Hóa ra nhà thơ đi xa để tìm thi tứ?
“Vẫn chỉ là em” gột rửa lục trần
Trong Pháp môn Buông!...
.......................................................
(*)“Vẫn chỉ là em” tập thơ của Hàn Nguyệt, Nxb. Thanh Niên năm 2003.
(**) Từ ngôi nhà nơi Hàn Nguyệt sinh ra đến nơi an nghỉ cuối cùng đi qua cầu Cam Tuyền bắc qua sông Hiếu (Cam Lộ, Quảng Trị).
(***) Nhà thơ Hàn Nguyệt mất ở Tp. Châu Đốc tỉnh An Giang ở tuổi 49.
(TCSH346/12-2017)
LTS: Thái Ngọc San sinh năm 1947 tại An Thủy, Lệ Ninh. Thơ in trên các báo Sài Gòn cũ từ năm 1963. Trưởng thành qua phong trào đô thị, là nhà thơ tranh đấu của thành phố Huế và các đô thị miền Nam, những bài thơ xuống đường của Thái Ngọc San lưu hành trước năm 1975 đã khẳng định phong cách thơ riêng của anh.
HẢI BẰNGChuông Thiên Mụ
PHẠM TẤN HẦUXứ sở dịu dàng
TRẦN HOÀNG PHỐMùa xuân trong mưa
LÊ THỊ MÂY
NGUYỄN KHOA ĐIỀMmẹ và quả
LÊ HUỲNH LÂMNghĩ về những ngày mưa gió
(Hưởng ứng cuộc thi thơ lục bát)
LTS: Sinh năm 1972, hội viên Hội Nhà văn TT.Huế. Thơ Tường có ấn tượng từ khi còn sinh viên và đã được nhiều giải thưởng như Tác phẩm tuổi xanh, giải VHNT Cố đô Huế, thơ hay Tạp chí Sông Hương, Tạp chí Cửa Việt…Sau 2 tập thơ Hoa cúc mùa thu và Lá tháng chạp, Tường “nín” một thời gian khá dài rồi lại “Quang gánh” với trường ca. Đã vậy, Sông Hương cũng “Quang gánh” lại trường ca này với đề tựa của nhà thơ trẻ Lương Ngọc An.
NGÔ MINHViếng anh Thanh Hải
ĐỖ VĂN KHOÁIMưa trên sông tôi về
NGUYÊN QUÂNĐêm trên Bạch Mã
HẢI TRUNGBờ kè hạnh phúc
THANH TÚĐồng điệu xanh
Ngày 1 - 4 - 2010, Đại tá, nhà thơ Nguyễn Trọng Bính vĩnh viễn không còn làm thơ nữa! Quê gốc Hà Tĩnh, Nguyễn Trọng Bính nguyên là Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế, một con người nặng tình với Huế và Tổ quốc ông từng cầm súng bảo vệ này. Viết bài thơ dưới đây, ông như đã đoán định được ngã rẽ phía trước dẫu còn nhiều trăn trở đúng với nỗi lòng của một nhà thơ mang theo mình 40 năm tuổi Đảng.
LÊ VIẾT XUÂNĐi tìm
NGÔ MINHCơm niêu
HẢI BẰNG Rút từ trong di cảo Ký ức thơ
NGUYỄN LÃM THẮNGNgợp tình
NGUYỄN KHOA NHƯ ÝĐắm đuối