TRƯỜNG AN
Giấc mơ đó, cũng chính là sự thể hiện quyết tâm với thái độ quyết liệt để phát triển du lịch Thừa Thiên Huế; nhiều chủ trương và giải pháp được coi là có tính đột phá mạnh mẽ và quyết liệt nhất từ trước đến nay vừa được đề xuất. Toàn tỉnh đang phấn đấu trở thành một trong những điểm đến hàng đầu của cả nước và khu vực; một điểm đến ngang hàng với các thành phố di sản văn hóa nổi tiếng thế giới.
Thiên nhiên, di sản, con người và cả mưa Huế
Thừa Thiên Huế không chỉ là vùng đất có nhiều cảnh quan thiên nhiên đa dạng và phong phú, mà trên cơ sở đó, người dân xứ sở từ xưa đã xây dựng ở đây một nền văn hóa, lịch sử đặc sắc của Việt Nam. Cho đến nay, vùng đất đã sở hữu đồng thời năm di sản vật thể và phi vật thể thế giới được UNESCO công nhận; bên cạnh đó, trong bối cảnh môi trường nhiều nơi bị tàn phá thì ở đây vẫn giữ được môi trường cảnh quan mà thiên nhiên đã hào phóng ban tặng: bờ biển dài với nhiều bãi biển nguyên sơ, hệ đầm phá Tam Giang lớn nhất Đông Nam Á, các dòng sông thơ mộng và những thác ghềnh, núi non hùng vĩ… Tất cả đã làm cho không gian du lịch di sản và sinh thái của vùng đất hội đủ các điều kiện cần để trở thành một trung tâm văn hóa, du lịch hàng đầu của cả nước và ngang tầm quốc tế.
Ngoài ra, Thừa Thiên Huế có địa chính trị - kinh tế quan trọng, phía đông giáp biển, phía tây giáp Lào, nằm trong vùng kinh tế trọng điểm miền Trung, là cửa ngõ của tuyến hành lang kinh tế đông - tây nối Myanmar, Thái Lan, Lào với biển Đông qua trục giao thông quốc lộ 1A chạy dọc chiều dài, là trung điểm trong hành trình ‘‘con đường Di sản văn hóa thế giới miền Trung’’ và ‘‘con đường xanh Tây Nguyên’’; có hệ thống giao thông thuận lợi với cảng biển nước sâu Chân Mây, cảng Thuận An; sân bay quốc tế Phú Bài.
Và khí hậu của vùng đất cũng mang những nét riêng hiếm gặp, ví như mùa mưa Huế, mưa đã không chỉ là một hiện tượng thiên nhiên đơn thuần như bao vùng đất khác, mưa ở đây còn là thứ mưa đầy văn hóa tâm thức, đầy hoài niệm trong mắt bao du khách…
Và cả người Huế nữa, chủ nhân của cung cách ứng xử văn hóa, của những khu vườn xanh đặc trưng rất mực gần gũi thiên nhiên, của hàng ngàn món ẩm thực Huế đã được xem như một nghệ thuật thượng thừa. Đây thật sự là căn nền tuyệt vời cho phát triển du lịch của Thừa Thiên Huế.
Vì một điểm đến đẳng cấp
Thừa Thiên Huế đang nhắm đến việc đưa du lịch, dịch vụ thực sự là ngành kinh tế mũi nhọn. Thời gian tới, toàn tỉnh sẽ tập trung phát triển đa dạng các loại hình du lịch văn hóa - lịch sử; du lịch sinh thái, nghỉ dưỡng, vui chơi giải trí; du lịch lễ hội, ẩm thực; du lịch trải nghiệm… có tính đột phá với tốc độ cao hơn giai đoạn 2010 - 2015.
Tuy sẽ quyết liệt để tạo dựng hình ảnh du lịch Thừa Thiên Huế với nhiều mới lạ, hấp dẫn và đa dạng, song không vì thế mà đánh đổi mọi giá, nhất là việc gìn giữ môi trường. Chính vì vậy, tỉnh đã xác định rõ, phát triển du lịch phải đảm bảo tính bền vững, gắn với bảo vệ môi trường sinh thái, tôn tạo các tài nguyên du lịch tự nhiên và nhân văn.
Nhằm khắc phục những bất cập trong nhiều năm qua, đồng thời khôi phục lại vị thế vốn có của mình, Thừa Thiên Huế sẽ chú trọng xây dựng trở thành một điểm đến với hệ thống dịch vụ có sức cạnh tranh cao có tính đẳng cấp quốc tế; ưu tiên thu hút các dự án lớn đầu tư các khu du lịch cao cấp, gắn với phát triển dịch vụ đồng bộ, hấp dẫn; trọng tâm là đa dạng hóa và nâng cao chất lượng các sản phẩm du lịch, dịch vụ mang bản sắc văn hóa Huế; nâng cao chất lượng các sản phẩm du lịch di sản…
Toàn tỉnh sẽ tổ chức cho các làng nghề truyền thống hội nhập phục vụ du lịch gắn với đầu tư kết nối các điểm đến. Đa dạng hóa và nâng cao chất lượng các loại hình như: du lịch nghỉ dưỡng, chữa bệnh; du lịch cộng đồng; du lịch sinh thái; du lịch biển, đầm phá; du lịch hội nghị, hội thảo (MICE); du lịch ẩm thực, du lịch vui chơi giải trí, du lịch mua sắm… Đặc biệt khuyến khích nhà đầu tư vào các khu du lịch, các sản phẩm du lịch cao cấp ở vùng ven biển, đầm phá, ở Chân Mây - Lăng Cô và Bạch Mã để bổ sung cho thành phố di sản Huế. Chú trọng khai thác thị trường khách du lịch quốc tế đến từ các nước Tây Âu; Bắc Mỹ; thu hút, phát triển mạnh thị trường Đông Nam Á, đặc biệt là khu vực hành lang kinh tế Đông - Tây và Đông Bắc Á. Bên cạnh đó, phát triển mạnh thị trường du lịch nội địa. Phấn đấu đến năm 2020, du lịch - dịch vụ đóng góp trên 55% GRDP của tỉnh; thu hút trên 5 triệu lượt khách, trong đó, 3 - 3,5 triệu lượt khách lưu trú; khách quốc tế phấn đấu đạt 2,5 triệu lượt; doanh thu du lịch đạt khoảng 6.000 tỷ đồng. Đến năm 2030, thu hút hơn 7 triệu lượt khách, trong đó, có 5 triệu lượt khách lưu trú; khách quốc tế đạt 3,5 triệu lượt; doanh thu du lịch đạt 18.000 - 20.000 tỷ; thời gian lưu trú bình quân trên 2,5 ngày.
Giải pháp quyết liệt từ hạ tầng đến sản phẩm
Tỉnh đã đề ra nhiều giải pháp quyết liệt, trong lúc vẫn tập trung giải quyết tốt các mối quan hệ giữa phát triển du lịch với phát triển công nghiệp, nông nghiệp; gắn phát triển du lịch với văn hóa và bảo vệ tài nguyên thiên nhiên, môi trường. Tỉnh tiến hành thực hiện tốt quy hoạch không gian, hạ tầng du lịch trên cơ sở gắn kết với các địa phương trong vùng Duyên hải miền Trung, Bắc Trung Bộ và tuyến hành lang kinh tế Đông - Tây. Trong đầu tư, ban hành các chính sách ưu đãi và hỗ trợ đầu tư phát triển du lịch, chú trọng những nhà đầu tư có thương hiệu đẳng cấp. Huy động các nguồn lực để thực hiện các dự án: nâng cấp Cảng hàng không quốc tế Phú Bài; đê chắn sóng cảng Chân Mây; cảng biển du lịch quốc tế tại khu Chân Mây. Chú trọng tháo gỡ, liên kết với các doanh nghiệp duy trì, nâng cao tần suất và mở thêm các đường bay trong nước; liên kết mở các đường bay kết nối với các cố đô trong khu vực và đường bay quốc tế. Tập trung đầu tư cho phát triển hạ tầng du lịch, trong đó, ưu tiên đầu tư hạ tầng giao thông và phát triển phương tiện giao thông công cộng kết nối đồng bộ thành phố Huế đến các điểm tham quan, các vùng trọng điểm du lịch quốc gia (Cảnh Dương - Lăng Cô), điểm du lịch quốc gia (Bạch Mã); vùng biển, đầm phá (biển Thuận An, Vinh Thanh, Vinh Xuân) và vùng phía Tây Thừa Thiên Huế. Đẩy mạnh xã hội hoá trong công tác đầu tư phát triển du lịch, khuyến khích các doanh nghiệp, nhà đầu tư và người dân tham gia hoạt động kinh doanh du lịch dưới các hình thức khác nhau; đặc biệt, có cơ chế thích hợp thu hút nguồn vốn trong dân đầu tư phát triển du lịch. Tỉnh cũng sẽ nâng cao hiệu quả công tác xúc tiến, quảng bá du lịch; đào tạo, nâng cao chất lượng nguồn nhân lực du lịch; gắn phát triển du lịch với văn hóa, y tế, giáo dục - đào tạo…
Nghị quyết của Tỉnh ủy về phát triển du lịch, dịch vụ giai đoạn 2016 - 2020 và tầm nhìn đến năm 2030 đã xác định các nhiệm vụ trọng tâm cần tập trung chỉ đạo quyết liệt để hoàn thành năm 2020. Đó là phát triển nhiều sản phẩm du lịch, dịch vụ có thương hiệu và đẳng cấp như tái hiện “Hoàng Thành xưa” trong Đại Nội về đêm với việc tổ chức: đêm Hoàng Cung, thưởng thức yến tiệc Cung đình, khám, chữa bệnh Đông y, các trò chơi Cung đình... kết hợp các lễ hội: Áo dài Huế; ẩm thực Cung đình Huế... Xây dựng tour, tuyến du lịch đường thủy dọc sông Hương kết hợp thưởng thức ẩm thực; đồng thời, phát triển dịch vụ 2 bên bờ sông Hương. Đầu tư xây dựng hình thành trung tâm mua sắm cao cấp, dịch vụ vui chơi, giải trí; ẩm thực Huế và biểu diễn văn hoá, nghệ thuật ở khu vực cảng Chân Mây nhằm phục vụ khách du lịch tàu biển. Hoàn thành khu phố đêm đi bộ gắn với tổ chức các hoạt động vui chơi, giải trí, biểu diễn văn hoá, nghệ thuật và trải nghiệm ẩm thực. Hình thành bộ quà tặng lưu niệm mang thương hiệu Huế. Tập trung cải thiện môi trường du lịch; phủ sóng Internet toàn bộ thành phố Huế; gắn camera ở một số điểm du lịch có nhiều du khách tham quan, bảo đảm tuyệt đối an toàn cho du khách; tăng cường kiểm tra việc các cơ sở kinh doanh dịch vụ niêm yết giá dịch vụ; thực hiện các giải pháp chống phá giá buồng, phòng và tranh giành đưa đón, chèo kéo du khách ảnh hưởng đến tính thân thiện môi trường du lịch Huế. Đặc biệt, thành lập trung tâm thông tin, đường dây nóng và bộ phận thường trực 24/24 giờ để hỗ trợ du khách. Đồng thời, tăng cường tuyên truyền người dân Huế thân thiện và niềm nở khi giao tiếp với du khách…
Những điểm nhấn cần xúc tiến mạnh mẽ hơn
Du lịch đầm phá Tam Giang đã được nhiều doanh nghiệp chú ý, song đến nay nó vẫn chưa thật sự được khai thác đúng tiềm năng. Năm 2012, có 46 đoàn với 500 du khách tham gia tour phá Tam Giang; năm 2016 mới tăng được gấp đôi số đoàn. Năm 2016, tỉnh hỗ trợ cho Quảng Điền 5 tỷ đồng để đầu tư bến tàu du lịch, huyện vận động doanh nghiệp đầu tư 9 tỷ đồng xây chuỗi nhà hàng bến đò Cồn Tộc, xây nhà trưng bày đầm phá… Tuy nhiên, các sản phẩm du lịch đầm phá được xem là chưa nhiều để đáp ứng nhu cầu của du khách, bởi lui tới cũng chỉ kể ra được không nhiều: tham quan đầm phá, khám phá lễ hội địa phương dịp xuân về như vật Thủ Lễ, chợ phiên Quảng Ngạn, đu tiên Phước Yên…
Ở Huế, hệ thống sông Ngự Hà đã được đầu tư rất nhiều kinh phí để phục hồi, cảnh quan được tôn tạo rất đẹp song chưa khai thác nhiều. Nhiều người cho rằng có thể tổ chức các tour du lịch lý tưởng tuyến Đông Ba - Ngự Hà; Ngự Hà - Kẻ Vạn - sông Hương… Giới chuyên môn đã có đề xuất khai thác bằng việc dựng những chòi nổi, nhà nổi phục vụ ẩm thực Huế ở hai bờ dọc sông kinh thành… Riêng với sông Hương, cần đẩy mạnh khai thác tour du lịch đường thủy dọc sông Hương ra phá Tam Giang, thăm phố cổ Bao Vinh, ngả ba Sình, làng hoa giấy Thanh Tiên…
Hiện thành phố Huế đã quy hoạch đến 2020 với nhiều dịch vụ mới gắn theo sông Hương như diễu hành thuyền rồng truyền thống kèm biểu diễn âm nhạc và ánh sáng từ cồn Dã Viên đến cồn Hến nhằm thu hút du khách lưu trú lại Huế lâu hơn…
Cũng thường khi Huế vào đông, du khách giảm hẳn. Vậy thì tại sao Huế không tính đến một khu ẩm thực mùa đông cho du khách?
T.A
(SHSDB23/12-2016)
HOÀNG NGỌC CƯƠNG
LGT: Trong quá trình tìm hiểu về sự nghiệp trước tác của Thái sư - Tuy Thịnh Quận công Trương Đăng Quế (1793 - 1865)(1), chúng tôi đã phát hiện ra bài tựa Ninh Tĩnh thi tập tự [寧靜詩集序: Bài tựa Tập thơ Ninh Tĩnh]; được in trong sách Trương Quảng Khê công văn tập [張廣溪公文集: Tap văn của ông Trương Quảng Khê], từ tờ 29a - 30a, tập sách hiện đang được lưu trữ tại Thư viện Quốc gia Việt Nam, dưới ký hiệu R.315.
TÔN THẤT BÌNH
Kim Long (còn được gọi là Kim Luông) vốn là đất các chúa Nguyễn chọn nơi lập phủ từ năm 1636 đến 1687. Năm 1687 chúa Nguyễn Phúc Trăn mới dời phủ về Phú Xuân, cách Kim Long chỉ 3 cây số, dọc theo bờ Sông Hương.
CAO THỊ THƠM QUANG
Kinh thành Huế là tòa thành ở Cố đô Huế, nơi đóng đô của vương triều Nguyễn trong suốt 140 năm từ 1805 đến 1945. Hiện nay Kinh thành Huế là một trong số các di tích thuộc cụm Quần thể di tích Cố đô Huế được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa Thế giới vào ngày 29 tháng 3 năm 1993.
TRẦN VĂN DŨNG
Vừa qua, sau khi tấm hình chụp về Ngọ Môn không có 8 bộ mái lợp ngói thanh lưu ly ở lầu Ngũ Phụng xuất hiện trên các trạng mạng xã hội đã lôi cuốn một lượng lớn độc giả quan tâm tìm hiểu, đã có nhiều ý kiến bình luận đưa ra khác nhau.
TRẦN VĂN DŨNG
Nhà vườn truyền thống là di sản đặc trưng tạo nên bản sắc văn hóa Huế, ảnh hưởng lớn đến việc hình thành tính cách, tâm hồn của con người xứ Huế.
TRẦN VIẾT ĐIỀN
Triều Sơn, một tên làng đã vào dạ người Huế bao đời nay, qua câu hò ru em vời vợi. Nhiều người Huế nghĩ rằng làng Triều Sơn chuyên buôn bán, với cụm từ “Triều Sơn bán nón” có trong bài hò ru em phổ biến.
THANH HOA - LÊ HUỆ
Chợ Đông Ba có vị trí đắc địa khi nằm ở trung tâm thành phố Huế, dọc bờ sông Hương, bên đường Trần Hưng Đạo, cách cầu Trường Tiền khoảng 100m về phía Bắc. Đây không chỉ là niềm tự hào của người dân xứ Huế mà còn là nơi để du khách tìm hiểu văn hóa vùng đất Cố đô.
VÕ QUANG YẾN
Tạp chí Sông Hương đã có nhiều lần đề cập đến vấn đề sông Hương và cầu Trường Tiền, nhất là về năm xây cầu: Phan Thuận An, Phụ trương đặc biệt số 2; Quách Tấn, số 23; Hồ Tấn Phan, Nguyễn Thị Như Trang, số 29.
“Màu vàng lồng lộng chảy tràn lá xanh” là bộ sưu tập 11 chiếc áo dài xưa, bảo vật của gia đình Tiến sĩ Thái Kim Lan, gồm long bào Vua Khải Định, áo dài gấm the, áo mệnh phụ, áo lụa vàng, áo dài Hoàng thái hậu, áo mệnh phụ công nương, áo gấm xanh rêu, áo xiêm, áo dài lụa vân xanh... Được sự hỗ trợ của Viện Goethe tại Hà Nội lần này bộ sưu tập được đưa từ CHLB Đức về trưng bày tại Bảo tàng Văn hóa Huế, từ 18/5 đến 12/6/2016. Nghệ sĩ sắp đặt Veronika Witte, cũng từ CHLB Đức, trực tiếp thực hiện trong một không gian vô cùng lý tưởng. Tại phòng trưng bày chúng tôi đã có cuộc phỏng vấn nhanh chủ nhân bộ sưu tập.
PHẠM HỮU THU
Những ai đã từng qua lại con đường Ngô Quyền, hẳn sẽ mừng vui khi thấy nơi này vừa xuất hiện một công trình mà nhiều người quen gọi là Bệnh viện quốc tế Trung ương Huế. Đây là mô hình xã hội hóa được thành lập theo Quyết định của Bộ trưởng Y tế và Bệnh viện Trung ương Huế là đơn vị đầu tiên của cả nước (trong số 18 bệnh viện) được Chính phủ cấp tín dụng ưu đãi nhằm hiện thực hóa chủ trương này.
LÊ QUANG THÁI
Một thời trong quá khứ xa gần, người phương Tây đã từng gọi và như đặt tên cho Đô thành Phú Xuân Huế là “thành phố quan lại”.
Một số thông tin chung
Một trong những bài viết nêu vấn đề Hội Quảng Tri - Huế có thể bị xóa bỏ đã được báo Tuổi Trẻ nêu lên trong bài “Huế xóa bỏ dấu tích nơi cụ Phan Bội Châu từng diễn thuyết?” ngày 26/11/2015. Trong đó có cho biết:
Một số thông tin chung
Một trong những bài viết nêu vấn đề Hội Quảng Tri - Huế có thể bị xóa bỏ đã được báo Tuổi Trẻ nêu lên trong bài “Huế xóa bỏ dấu tích nơi cụ Phan Bội Châu từng diễn thuyết?” ngày 26/11/2015.
DƯƠNG PHƯỚC THU
Hội quán Quảng Tri hiểu một cách nôm na ý nghĩa về cái tên của hội quán này là nơi giao lưu, sinh hoạt văn hóa, giáo dục, khoa học, nghệ thuật... nhằm mở rộng sự hiểu biết.
LTS: Trong thời gian qua, báo chí trong nước đã phản ảnh về việc Hội Quảng Tri - nơi diễn ra các hoạt động khai trí ở Huế đầu thế kỷ 20 - được đề xuất phá dỡ, xây mới để làm …trụ sở UBND phường.
Đề xuất này khiến người dân Huế và những người yêu Huế nói chung, nhân sĩ trí thức, văn nghệ sĩ Huế nói riêng lo lắng, nhiều ý kiến đề nghị cần cẩn trọng.
ĐỖ XUÂN CẨM
TƯỞNG HAI LÀ MỘT, NHƯNG MỘT MÀ HAI
Nhắc tới cây Bồ đề, hầu như đa phần người dân xứ Huế có cảm giác rất thân thuộc.
TRẦN VIẾT ĐIỀN
Từ năm 1917, tạp chí B.A.V.H đăng bài “Cầu ngói Thanh Thủy” của R.Orban. Trong bài nghiên cứu này ngoài phần khảo tả cầu ngói, tác giả đã công bố bản dịch đạo sắc do vua Lê Hiển Tông ban khen bà Trần Thị Đạo, người có công đóng góp tiền của xây dựng cầu ngói Thanh Thủy.
NGUYỄN XUÂN HOA
Năm 1776, trong sáu tháng làm quan ở Huế, có điều kiện ghi chép những điều mắt thấy tai nghe, đọc kỹ văn thơ ở vùng đất Thuận Hóa để viết tập bút ký Phủ biên tạp lục, Lê Quý Đôn đã đưa ra một nhận định mang tính tổng kết: Đây là vùng đất “văn mạch một phương, dằng dặc không dứt, thực đáng khen lắm!”.
Ở thời điểm năm 1987, GS Trần Quốc Vượng là người đầu tiên nêu quan điểm cần đổi mới tư duy lịch sử, nhận thức đúng sự thật lịch sử và thảo luận tự do, dân chủ, rộng rãi, trong đó có vấn đề xem xét lại nhà Nguyễn và thời Nguyễn.