Độc thoại

09:34 26/01/2018


BẠCH DIỆP

Ảnh: internet

Độc thoại  

Nhắm mắt có được gọi là ngủ để trốn khoảng xanh triệu mắt lưới chụp xuống ngày rách nát bầy đom đóm không lập lòe trong veo tuổi thơ mà chớp như những công tắc bật sáng rồi tắt rồi sáng đến tận cùng hốc mắt, từng dây thần kinh căng như dây đàn mặc gió lạnh loang chăn gối cười cợt từ chân tóc run rẩy đến những sợi lông măng.  

Ngủ đi.  

Nhắm mắt có ngủ được không sao sóng từng cơn táp lửa, đêm cằn như một cuộc dịch chuyển gió nóng len lỏi giữa những cánh đồng rơm rạ.
Sao anh không ngừng một giây trên đôi mắt mệt mỏi của em, không ủ thêm chút ấm trên đường gân tay giá lạnh nghe em nói vài ba câu đứt gãy tiếng mưa cơ may mắt em sẽ nhắm đòi cơn ngủ.
 

Giá chưa lần anh nhìn em như thế, đừng thả mắt về phía em không đến được, đừng tựa vách cô đơn khói thuốc mơ hồ như mưa, đừng có nhau để đừng xa... nâu thẳm ánh vàng mất hút.  

Em độc vũ trong vòng quay không điểm dừng. Người khắc vào mỗi ngày sáng đêm đen in vào mỗi phân da thịt ngấm vào mạch máu ám dấu mùi vị âm thanh chảy loang một màu xám bạc.  

Đêm nứt như chiếc bánh cháy trong lò. Mà ta là kẻ khốn cùng đói khát.
Em nhắm mắt trốn ngày rách nát để tin đêm sẽ qua thời gian không giới hạn đến lúc lòng ta khu vườn hoang gió chờ một cơn dông.
Rồi ta trống rỗng rồi ta tan biến như một mùi hương len vào đáy sâu tim người ngủ yên ở đó.
 

Nhắm mắt trong khu vườn những giấc mơ.  

Em ngủ yên ở đó...  

(TCSH347/01-2018)



 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • NGUYỄN LOAN...Không thể vớt bóng trăng chìm đáy giếngcũng không thể xâu nỗi buồn thành chuỗi ngọc làm tin...

  • TRIỆU NGUYÊN PHONGĐi gần hết một đời mới nhớQuê nhàMái lá phên treCỏ cây vô tình như dòng khe nhỏChảy dài đến hết cơn mê

  • DZẠ LỮ KIỀUĐi qua...trăm suối ngàn khevẫn chưa tìm được đường về cội duyên

  • NGUYỄN VĂN QUANGNgười cúng vong linh cúi đầu khấn lạyNgười đốt vàng mã cho quỷ nhảy múaTiếng cười tiếng khóc tranh giành ngọn lửaLòng tro như máu chuyển mặt đen bầm

  • TRẦN TỊNH YÊNĐi qua dòng sông phù sa bật khóc. Dưới chânnấm độc gỗ đá chiêm bao.Bước xuống nhân gian làm người trần thếNhặt nghìn giọt lệ thả qua kiếp người

  • LÊ VĨNH THÁI...tìm ảo ảnh hào quang của chiếc đèn dầuchân lý ẩm mốc trăng mờ tỏ cũng là trăng...

  • LGT: Những dòng thơ này có một điều khác những dòng thơ khác là chúng được viết giữa những bản tin thời sự, giữa những cảnh quay hay những phút bất chợt im lặng ở phần hậu kỳ truyền hình... Những dòng thơ lắng nghe mình dặn mình, nghe tim mình rung lên giữa những ngày chưa đến, chưa qua và những ngày đã cũ, một cái gì đó rất xa ở thế giới này... Tất cả, đó là một cái gì đó rất thật như cuộc đời này, như thơ của những người làm báo.

  • một ngón ma thuậtmột ngón im lặngmột ngón kiếp trướcmột ngón đốm lửamột ngón tàn tro

  • Người con gái đã quay lưng và bước điNơi ấy tôi ngồi trong bóng chiềuGẩy tình tang lên cây đàn cũ

  • Có thể anh quay đivà khóctrong ngày em trở về…

  • Tháng 5một đêm hè nóng bỏngmặt đất gập ghềnh mặt trăng như con thuyền treo ngượctôi nhận một cái hônrồi ngỗ nghịch cười vang 

  • Viết cho Khang

  • Bên thềm mưa khoan nhặtNhững hạt mưa trong vắtMà khơi lắm nỗi niềm!

  • Cung đàn xưalắng vào tim thầm lặngbên em bao lần giữa Huế rồi xacâu Lý mười thương nghe sao mà thương quá!đưa ai về Vỹ Dạ, Kim Long…

  • Mỗi mùa hè con trở về thăm mẹMẹ tuổi cao như trái chín trên cây

  • Đường vô “bỉ ngạn” xanh rìCái đêm hôm ấy đêm gì, em ơi!Vầng trăng Đại nội bên trờiNghiêng soi mờ tỏ mặt người đế vương…

  • 17 tháng 6 ngày của ChaCon viết bài thơĐề lên bia mộĐất đã khô mà tim conVẫn ướt!Tháng năm dài Cha ở nơi mô?!

  • Ta dìu em đi về giữa yêu thương.Thoang thoảng trong gió hương hoa đồng cỏ nội.

  • Hàng chục năm xa quêNay lại vềăn bát cơm quêcủa mẹ

  • đêm miên man nắng hạtừng lớp phượng hồng lá vàng lót dưới chân emcả trong cơn mơ cũng có tiếng ve gọi mùa gay gắtmà anh dịu êm hiền hoà như đấtem tựa vào vồng ngực căng mềm như gối cưới tân hôn