Chim Dạ Du, vĩnh biệt

09:59 16/03/2015

PHẠM TẤN HẦU

Chim Dạ Du, vĩnh biệt

     Tưởng niệm nhà thơ Lê Văn Ngăn

Nhà thơ Lê Văn Ngăn - Ảnh: vanvn.net

Theo Liêu Trai chí dị chim Dạ Du thường đánh
thức các con chim khác không ngủ được, để
tránh bệnh bại liệt. Và, đó cũng là nguồn cơn của nhà thơ...



          Con đường nào sẽ dẫn ta qua khỏi đêm nay,
hởi Ngăn? Anh bạn già đang đau nhức vì sợ va
đập nơi vực thẳm của những ngôn ngữ trái chiều,
những câu hỏi chưa được trả lời.

          Trong kiếp Dạ Du, tôi thấy anh bị kẹt
lại trong đêm với nguồn cơn tra vấn


          Đang có một câu chuyện dối trá muốn
dựng thành tượng đài và sợ hãi đang trở
lại để khóa trái tâm hồn

          Đang có từng lớp bóng tối tô dày lên
quầng mắt, vẫn ngước nhìn và thầm hỏi, ai
đó đã lạc đường, khi sao trời vẫn giăng
đầy tấm lưới của ảo ảnh

          để ngước nhìn lên
          cho mỏi mòn hy vọng. Như người phu xe hy vọng
          đẩy qua ngọn núi kia
          là hái được.
          Ôi những ngọn núi của đắng cay, thường
          thở dài và trở về
          trong bóng dáng thợ thuyền, lục lộ.

          Nhưng những cơn mưa không nguôi làm
rối mù những ngã đường, dập tắt bóng dáng.
Đâu rồi Hầu, ngọn núi mới lù lù đó, anh
bạn vụng về không giấu được nỗi buồn
trong cách nhâm nhi ly demi café sữa.
cả chị Sáu gánh nợ ở bến xe, cô y tá khai
sinh dòng nước mát...

          Đâu rồi cái ánh sáng rụt rè lúc nhìn
chúng ta trốn chạy, qua mái nhà tranh âm
thầm che giấu, qua cử chỉ dịu dàng ta được
cùng chia xẻ - xứ sở ta yêu thương đang bị
đầy lùi vào quá khứ đó sao!?


          Tỉnh dậy đi, chim Dạ Du! Đừng để
cơn tuyệt vọng trốn vào giấc ngủ triền miên

          và thơ ca của anh
          hãy đánh thức chúng tôi lần nữa
          trở về: trong ánh sáng và tự nhiên
          như nước mắt.

(SH313/03-15)





 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • HẢI BẰNG

  • PHẠM TẤN HẦUKhúc hát nhỏ gởi thành phố của tôi

  • Võ Quê sinh năm 1948 tại An Truyền, Hương Phú, Bình Trị Thiên. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Võ Quê làm thơ từ năm 16 tuổi và có thơ in trên các sách báo văn nghệ tiến bộ ở miền Nam từ năm 1968. Nguyên là trưởng ban báo chí Tổng hội sinh viên Huế, anh đã bị ngụy quyền bắt giam ở Côn Đảo năm 72 và năm 73 được thả, thoát ly lên chiến khu. Anh là một nhà thơ được quần chúng yêu mến trong phong trào đấu tranh của sinh viên học sinh miền Nam.

  • TRẦN HOÀNG PHỐ         Để tưởng nhớ nhà thơ Ngô Kha và Trần Quang Long đã hy sinh

  • VĨNH NGUYÊNDòng sông cảm nhận

  • PHẠM NGUYÊN TƯỜNGCà phê với bạn thơ ở Sài gòn

  • FAN TUẤN ANHĐoản khúc số 56

  • LÂM THỊ MỸ DẠThiên thạch

  • HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG       Kính tặng Hà Nội - Trái tim

  • THÁI NGỌC SANHà Nội của tôi

  • HỒNG NHUNhặt được ở sổ tay 1

  • PHẠM TẤN HẦU            Để nhớ TNS“tiếng thét trong bóng đêm mới mẻ, chỉ cần hát và chỉ cần khóc”                                                J.BRODSKY

  • NGUYỄN KHẮC THẠCHNgón trăng1

  • LTS: Tại nhà thờ họ Lê của làng Mỹ Lợi, huyện Phú Lộc, vào tháng 10 năm 1950 đã diễn ra Hội nghị Họp ban thành lập Hội Văn nghệ Thừa Thiên, đánh dấu sự ra đời sớm nhất của một hội văn nghệ địa phương trong cả nước. Kỷ niệm 60 năm sự kiện đầy thiêng liêng và ý nghĩa ấy, những ngày tháng Tám, Trại sáng tác Về Nguồn đã được Hội LH VHNT tổ chức ngay tại mảnh đất Mỹ Lợi.

  • LTS: Đào Tấn (1845-1907) nhà thơ, nghệ sĩ tuồng xuất sắc. Ông đã ở Huế nhiều năm, viết nhiều vở tuồng có giá trị trong văn học sử Việt Nam. Cảnh sắc thiên nhiên và con người Huế cũng là nguồn cảm hứng của thơ, từ của ông. Chúng tôi xin giới thiệu một số thơ, từ của Đào Tấn viết về miền đất sông Hương qua bản dịch của nhà nghiên cứu tuồng Vũ Ngọc Liễn.

  • LÊ VĨNH THÁIKhi chúng ta không là của nhau

  • LTS: Ngô Minh sinh ngày 10-9-1949 tại An Thủy, Quảng Bình. Bắt đầu in thơ từ năm 1975. Được giải thưởng thơ hay báo Nhân dân 1978…Ngô Minh đã từng là bộ đội chiến đấu ở chiến trường miền Nam nhiều năm, vì thế thơ anh viết về nhiều đề tài cuộc sống, nhưng vẫn mang đầy hơi thở của một người lính: sâu đằm, bỏng cháy…