Tác giả Tử Đinh Hương thực hiện bộ sách "Biểu tượng" với mong muốn khám phá, lưu giữ và khuyến khích trẻ nhỏ quan tâm hơn đến thế giới xung quanh.
Biểu tượng là vật tượng trưng, đại diện cho một ý nghĩa, quan niệm hoặc niềm tin nào đó. Biểu tượng cũng là hình ảnh, sự vật có khả năng biểu hiện nhiều hơn những gì ngôn ngữ có thể diễn tả; và là dấu hiệu của văn hóa và sự kết nối giữa các thế hệ, các quốc gia và tộc người. Thế giới của những biểu tượng và thế giới của con người tồn tại như hai vòng tròn đồng tâm. Con người gửi gắm trong mỗi biểu tượng sự hiểu biết về thế giới.
Với mong muốn tìm hiểu và chia sẻ những bí mật được lưu giữ đó, tác giả Tử Đinh Hương thực hiện bộ sách Biểu tượng, để đem đến cho người đọc những trải nghiệm thú vị khi khám phá các vùng đất, ngược dòng thời gian để tiếp cận với nhiều nền văn hóa phong phú, độc đáo của nhân loại.
Nói về lý do thực hiện sách, Tử Đinh Hương chia sẻ: "Cuộc sống vốn biến hóa thiên hình vạn trạng. Và con người từ khi sinh ra đã sống trong thế giới biểu tượng. Qua cuốn sách, tôi hy vọng tạo cảm hứng cho bạn đọc nhỏ tuổi quan tâm hơn đến thế giới xung quanh".
Những con vật, hình ảnh, biểu trưng hàng ngày, hàng giờ tồn tại trong cuộc sống luôn giữ trong mình ít nhất một câu chuyện thú vị. Đọc câu chuyện đó, thế giới nội tâm mỗi người sẽ thoáng rộng thêm và đó cũng là bước rèn luyện trí tuệ. Đơn giản, thế giới, sự vật luôn có những điều cần đọc hiểu, tựa như nhà thơ Mỹ Walt Whitman viết cách đây hơn 100 năm: "Tôi tin một lá cỏ không thua gì một vòng bay của các vì sao/ Và con kiến cánh cũng ngang phần hoàn hảo/ Một hạt cát hay một viên trứng hồng tước thì cũng vậy/ Và con chẫu chàng xanh là một kiệt tác bậc thầy...".
Trong bộ sách, tác giả mang tới bất ngờ khi lý giải chiếc quạt gấp giản dị là biểu tượng cho sự vương giả, loài ngỗng là biểu tượng cho sự thủy chung hay loài cú tượng trưng cho sự hiền triết, uyên bác. Và cùng là hình tam giác nhưng tam giác vuông biểu trưng cho "nước", tam giác đều - "đất", tam giác cân - "lửa" và tam giác thường là hình ảnh đại diện của "không khí".
Tác giả có những nghiên cứu, phát hiện thú vị và đưa vào trong bộ sách. Như chi tiết ở Việt Nam, con bọ hung gợi nhắc đến tên Lý Thông làm nghề buôn rượu, điêu ngoa và giả dối trong truyện cổ tích Thạch Sanh còn ở Ai Cập, bọ hung lại là biểu tượng của chu kỳ Mặt trời và sự hồi sinh. Hay chim phượng hoàng trong truyền thuyết có khả năng trị loạn, giữ gìn cuộc sống bình yên.
![]() |
Một trang trong sách. |
Bộ sách Biểu tượng gồm hai tập. Tập một giúp bạn hiểu hơn về cuộc sống tự nhiên của những sinh linh như cỏ cây, hoa lá, chim muông, cầm thú... Tập 2 khai thác bí mật của những hình ảnh quen thuộc như tam giác, hình tròn, hình thang, bí mật của những con giáp được dùng để đặt tên cho từng năm của người Á Đông, những bí mật ẩn giấu trong những vật dụng mà bạn sử dụng hàng ngày...
Nét độc đáo trong bộ Biểu tượng nằm ở sự dụng công của người biên soạn khi cố gắng lược thuật và chọn lọc những câu từ dễ hiểu, cách lý giải sáng rõ, phù hợp với lứa tuổi thiếu nhi - một lứa tuổi nhạy cảm với màu sắc, tò mò trước ký hiệu và hình khối.
Theo An Hạ - vnexpress
1. Kawabata Yasunari (1899 -1972) là một trong những nhà văn làm nên diện mạo của văn học hiện đại Nhật Bản. Ông được trao tặng giải Nobel năm 1968 (ba tác phẩm của Kawabata được giới thiệu với Viện Hoàng gia Thụy Điển để xét tặng giải thưởng là Xứ Tuyết, Ngàn cách hạc và Cố đô).
(Thơ Đỗ Quý Bông - Nxb Văn học, 2000)Đỗ Quý Bông chinh phục bạn hữu bằng hai câu lục bát này:Đêm ngâu lành lạnh sang canhTrở mình nghe bưởi động cành gạt mưa.
Thạch Quỳ là nhà thơ rất nhạy bén trong việc nắm bắt thông tin và chóng vánh tìm ra ngay bản chất đối tượng. Anh làm thơ hoàn toàn bằng mẫn cảm thiên phú. Thơ Thạch Quỳ là thứ thơ có phần nhỉnh hơn mọi lý thuyết về thơ.
Kỷ niệm 50 năm ngày mất nhà văn Nam Cao (30.11.1951-30.11.2001)
Có một con người đang ở vào cái tuổi dường như muốn giũ sạch nợ nần vay trả, trả vay, dường như chẳng bận lòng chút nào bởi những lợi danh ồn ào phiền muộn. Đó là nói theo cái nghĩa nhận dạng thông thường, tưởng như thế, nơi một con người đã qua "bát thập". Nhưng với nhà thơ Trinh Đường, nhìn như thế e tiêu cực, e sẽ làm ông giận dỗi: "Ta có sá gì đi với ở".
Nhà thơ Trinh Đường đã từ trần hồi 15g10’ ngày 28.9.2001 tại Hà Nội, thọ 85 tuổi. Lễ an táng nhà thơ đã được tổ chức trọng thể tại quê nhà xã Đại Lộc huyện Duy Xuyên tỉnh Quảng , theo nguyện vọng của nhà thơ trước khi nhắm mắt.
Phan Ngọc, như tôi biết, là người xuất thân trong gia đình Nho giáo, đã từng làm nghề dạy học, từ năm 1958 chuyển sang dịch sách, là người giỏi nhiều ngoại ngữ. Hiện nay, ông đang là chuyên viên cao cấp của Viện Đông Nam Á (Trung tâm Khoa học Xã hội và Nhân văn Quốc gia).
Có những con người mà ta chỉ gặp một đôi lần trong đời để rồi mãi nhớ, mãi ám ảnh về họ. Với tôi, nhà văn Trần Dần là người như vậy.
Trước tình hình số tập thơ được xuất bản với tốc độ chóng mặt, người ta bỗng nhiên cảm thấy e ngại mỗi khi cầm một tập thơ trên tay. E ngại, không phải vì người ta sợ nhọc sức; mà e ngại vì người ta nghĩ rằng sẽ phải đọc một tập thơ dở! Cảm giác ấy xem ra thật là bất công, nhưng thật tình nó quả là như vậy.
Những năm từ 1950 khi học ở trường trung học Khải Định (Quốc học Huế), tôi đã đọc một số bài thơ của Dao Ca đăng trên một số tờ báo như Đời mới, Nhân loại, Mới, Thẩm mỹ...
Tôi đến tìm ông vào một buổi sáng đầu đông, trong căn nhà ngập tràn bóng tre và bóng lá. Nếu không quen ắt hẳn tôi đã khá ngỡ ngàng bởi giữa phồn hoa đô hội lại có một khu vườn xanh tươi đến vậy!.
LTS: Rạng sáng ngày 11-7-2001, Toà soạn nhận được tin anh Đoàn Thương Hải - hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế, sau một cơn đột quỵ, mặc dù đã được gia đình, bạn bè và các thầy thuốc Bệnh viên Trung ương Huế tận tình cứu chữa nhưng không qua khỏi, đã rời bỏ chúng ta an nhiên về bên kia thế giới!Tạp chí Sông Hương - Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế xin có lời chia buồn sâu sắc tới gia quyến nhà văn.Sông Hương số này xin giới thiệu hai bài thơ cuối cùng của anh được rút ra từ tập thơ chép tay lưu giữ tại gia đình.TCSH
Thơ Đặng Huy Giang xuất hiện trên thi đàn đã nhiều năm nay; song thật sự gây ấn tượng với bạn đọc phải kể đến một vài chùm thơ mà báo Văn nghệ đăng tải trên trang thơ dự thi 1998 - 2000; đặc biệt sau đó anh cho ra mắt bạn đọc hai tập thơ một lúc: Trên mặt đất và Qua cửa.
Có lẽ với phần lớn không gian thơ Phan Trung Thành, làm thơ là trò chuyện ân tình với những bóng dáng cũ, thuộc về quê nhà.
Trong bài viết điểm lại văn học năm 2000, sự kiện và bình luận, tôi có nêu hai tác giả trẻ, cùng là nữ, cùng có tác phẩm đáng chú ý trong năm, một người tập truyện, một người tập thơ. Người thơ là Vi Thùy Linh.
(Đọc “Gặp lại tuổi hai mươi”(*) của Kiều Anh Hương)Ngay bài thơ in đầu tập “Vùng trời thánh thiện” có hai câu đã làm tôi giật mình, làm tôi choáng ngợp: “Những lo toan năm tháng đời thường Như tấm áo chật choàng lên khát vọng”
đầu tháng 4 năm ngoái, sau khi tuần báo “Văn nghệ” của Hội Nhà văn Việt Nam đăng truyện ngắn dự thi “Quả đồng chùy tóc bện” của Trần Hạ Tháp - một bút danh “mới toanh” trên văn đàn, tôi ghé tòa soạn “Sông Hương” hỏi nhà văn Hà Khánh Linh:- Chị biết Trần Hạ Tháp là ai không? Tác giả chắc là người Huế...
Trương Văn Hiến có sở học phi thường và mang trong người một hoài bão lớn lao: an bang tế thế bình thiên hạ.
(Qua “Sau tách cà phê” của Nguyễn Trác, Nhà Xuất bản Hội Nhà văn, Hà Nội, 2000.)1- Sau năm năm từ “Chiếc thuyền đêm” (năm 1995), hình như “đến hẹn lại lên”, nhà thơ Nguyễn Trác lại ra mắt bạn đọc tập “Sau tách cà phê”.
Thơ là một bức xúc của tình cảm và tư tưởng con người, buộc con người phải diễn ra bằng ngôn ngữ, âm thanh, màu sắc, đường nét, hình khối. Thơ là đòi hỏi, là nhu cầu của con người, nếu không biểu lộ được ra thì còn bức rứt khổ sở.