Trang thơ Nguyễn Loan

14:08 17/10/2024

Nhà thơ Nguyễn Loan đã in 3 tập thơ thiếu nhi: “Trong vườn cổ tích”, “Chàng ca sỹ bình minh”, và tập thơ mới nhất “Các loài hoa kể chuyện” (2024).

Thơ thiếu nhi của Nguyễn Loan là vườn hoa mời gọi loài ong mật ngữ, mời gọi những thơ ngây kể câu chuyện hồn nhiên của mình. “Khi gió mạnh đi qua/ Hoa rụng đầy như gấm/ Chiếc áo vườn kiêu sa/ Mùa may cho xinh xắn”. Sáng tác thơ thiếu nhi là dịp thi nhân trở về miền thơ dại trải lòng với những rung cảm đáng yêu và ước mong thân thiện với thế giới mới lạ muôn màu, họ cùng đi qua bốn mùa không phân định song mỗi câu chuyện thốt lên ngẫu nhiên luôn giúp người đọc nhặt được dấu ấn sắc màu chuyển giao trang trí cho tâm hồn thêm đẹp.

Nhân Tết Trung thu, Tạp chí Sông Hương giới thiệu đến bạn đọc chùm thơ mới nhà thơ Nguyễn Loan viết dành tặng thiếu nhi.

                                                                    Ban Biên tập Tạp chí Sông Hương


NGUYỄN LOAN

Sông Ngân

- Ơ kìa! Sông Ngân
Chúc ngược xuống đất
Nhưng không té nước
Xuống đây giọt nào

Triệu triệu vì sao
Triệu con cá lội
Sông chẳng có bờ
“Cá” bơi khắp lối...

Đâu anh cá Đối?
Đâu chị cá Chày?
Thuyền trăng chú Cuội
Bốn bề “cá” vây...

Đêm nay không mây
Bầu trời rực sáng
Sông chơi thả “đèn”
Trôi vào vô tận...


Biển

Biển là trang vở
Mở ra chân trời
Từng hàng chữ sóng
Nói gì biển ơi?

Biển - lẵng hoa tươi
Trắng ngời dưới nắng
Những ngày biển lặng
Thành “đồng lúa” xanh

Biển là bức tranh
Mang đầy âm sắc
Biển là quả tim
Giữa lòng trời đất

Biển là băng nhạc
Ca suốt ngày đêm
Biển là cánh võng
Hát ru tàu thuyền


Tiếng chim

Vỡ òa ra khắp không gian
Âm thanh rực rỡ tím, vàng, đỏ tươi...
Tiếng chim rụng xuống đâm chồi
Nở ra vô số mặt trời tý hon

Tiếng chim - chuỗi ngọc lăn tròn
Qua hồ nước lặng - ngược hòn núi cao
Lại ngưng thành mật ngọt ngào
Chảy ra lai láng tuôn trào cỏ cây...

Thu về chở nắng về xây
Ngôi nhà cổ tích đựng đầy tiếng chim

(TCSH427/09-2024)

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • HẢI BẰNG

  • PHẠM TẤN HẦUKhúc hát nhỏ gởi thành phố của tôi

  • Võ Quê sinh năm 1948 tại An Truyền, Hương Phú, Bình Trị Thiên. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Võ Quê làm thơ từ năm 16 tuổi và có thơ in trên các sách báo văn nghệ tiến bộ ở miền Nam từ năm 1968. Nguyên là trưởng ban báo chí Tổng hội sinh viên Huế, anh đã bị ngụy quyền bắt giam ở Côn Đảo năm 72 và năm 73 được thả, thoát ly lên chiến khu. Anh là một nhà thơ được quần chúng yêu mến trong phong trào đấu tranh của sinh viên học sinh miền Nam.

  • TRẦN HOÀNG PHỐ         Để tưởng nhớ nhà thơ Ngô Kha và Trần Quang Long đã hy sinh

  • VĨNH NGUYÊNDòng sông cảm nhận

  • PHẠM NGUYÊN TƯỜNGCà phê với bạn thơ ở Sài gòn

  • FAN TUẤN ANHĐoản khúc số 56

  • LÂM THỊ MỸ DẠThiên thạch

  • HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG       Kính tặng Hà Nội - Trái tim

  • THÁI NGỌC SANHà Nội của tôi

  • HỒNG NHUNhặt được ở sổ tay 1

  • PHẠM TẤN HẦU            Để nhớ TNS“tiếng thét trong bóng đêm mới mẻ, chỉ cần hát và chỉ cần khóc”                                                J.BRODSKY

  • NGUYỄN KHẮC THẠCHNgón trăng1

  • LTS: Tại nhà thờ họ Lê của làng Mỹ Lợi, huyện Phú Lộc, vào tháng 10 năm 1950 đã diễn ra Hội nghị Họp ban thành lập Hội Văn nghệ Thừa Thiên, đánh dấu sự ra đời sớm nhất của một hội văn nghệ địa phương trong cả nước. Kỷ niệm 60 năm sự kiện đầy thiêng liêng và ý nghĩa ấy, những ngày tháng Tám, Trại sáng tác Về Nguồn đã được Hội LH VHNT tổ chức ngay tại mảnh đất Mỹ Lợi.

  • LTS: Đào Tấn (1845-1907) nhà thơ, nghệ sĩ tuồng xuất sắc. Ông đã ở Huế nhiều năm, viết nhiều vở tuồng có giá trị trong văn học sử Việt Nam. Cảnh sắc thiên nhiên và con người Huế cũng là nguồn cảm hứng của thơ, từ của ông. Chúng tôi xin giới thiệu một số thơ, từ của Đào Tấn viết về miền đất sông Hương qua bản dịch của nhà nghiên cứu tuồng Vũ Ngọc Liễn.

  • LÊ VĨNH THÁIKhi chúng ta không là của nhau

  • LTS: Ngô Minh sinh ngày 10-9-1949 tại An Thủy, Quảng Bình. Bắt đầu in thơ từ năm 1975. Được giải thưởng thơ hay báo Nhân dân 1978…Ngô Minh đã từng là bộ đội chiến đấu ở chiến trường miền Nam nhiều năm, vì thế thơ anh viết về nhiều đề tài cuộc sống, nhưng vẫn mang đầy hơi thở của một người lính: sâu đằm, bỏng cháy…