“Chuyện bốn mùa” là sự nối tiếp của chương trình sân khấu truyền hình nổi tiếng “Trong nhà ngoài phố” trên HTV, với những thông tin đậm chất thời sự, nhân sinh, chương trình góp phần giúp khán giả có cái nhìn chuẩn mực về những vấn đề của xã hội.
Cảnh trong vở kịch Người tử tế nhà đầu hẻm
Sau các chương trình đã được khán giả đón nhận, giờ đây, chuyên mục “Chuyện bốn mùa” tiếp tục dàn dựng một số vở kịch với chủ đề “Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh”.
Chương trình sẽ phát sóng trong tháng 10-2019, trên kênh HTV7, với các vở: Không thể mua chuộc, Người tử tế nhà đầu hẻm, Người thầy, Phòng khám miễn phí... (đạo diễn Hoàng Duẩn dàn dựng, với sự tham gia của các diễn viên: NSƯT Mỹ Uyên, Hạnh Thúy, Mai Dũng, Phương Bình, Bảo Trí, Chánh Thuận, Tô Thiên Kiều, Hà Linh, Phi Nga, Diễm Kiều, Kim Tuyết, Cẩm Linh, Minh Trọng…).
Những vấn đề thời sự nóng hổi trong Không thể mua chuộc vốn dựa trên một tình huống có thật tại hồ xử lý nước thải ở quận Bình Tân, TPHCM. Doanh nghiệp xả thải đã dùng tiền bưng bít sự việc, chỉ đến khi một cán bộ trẻ có tâm huyết xuất hiện, mọi việc mới được giải quyết.
Vở Người tử tế nhà đầu hẻm kể về ông Bảy, một cán bộ hưu trí, năng nổ vận động bà con cùng hiến đất để mở rộng con hẻm nhỏ. Nhiều tình tiết gay cấn xung quanh chuyện hiến đất làm đường, các quan điểm tư lợi cá nhân, âm mưu phá rối... được sắp xếp, xử lý hợp lý trên sàn diễn, giúp vở kịch hấp dẫn, gần gũi với cuộc sống thường nhật.
Vở Người thầy ca ngợi đạo lý “Tôn sư trọng đạo, uống nước nhớ nguồn”, tôn vinh nghề giáo, một nghề nghiệp cao quý trong cuộc sống. Vở Phòng khám miễn phí, là câu chuyện về một bác sĩ bệnh viện quân y đã về hưu vẫn mong muốn giúp đời, giúp người nghèo trị bệnh miễn phí...
Từng vở kịch trong “Chuyện bốn mùa” thấm đậm thông điệp về việc học tập và làm theo tấm gương, đạo đức Hồ Chí Minh, nhất là ở những cán bộ nhà nước. Với mỗi người cán bộ, khi đã ý thức được những vấn đề cần làm, cần tránh, cần khắc phục thì nên ra sức chung tay để dựng xây một thành phố văn minh, hiện đại, nghĩa tình, từ chính những hành động nhỏ nhất, đơn giản nhất.
Sau thời gian thay đổi phương thức tổ chức thực hiện, chú trọng tìm kiếm đề tài phản ánh thời sự, gắn kết với thực tiễn xã hội, các vở diễn trong “Chuyện bốn mùa” đã không chỉ phê phán các thói hư tật xấu, mà còn nêu gương người tốt việc tốt, mang lại những bài học ý nghĩa, gửi gắm nhiều thông điệp về cuộc sống.
Với cách thức dàn dựng các tác phẩm kịch hấp dẫn, gần gũi; hình thức thiết kế sân khấu đẹp, bắt mắt, chỉn chu, đã khiến cho “Chuyện bốn mùa” nâng cao được chất lượng, thu hút sự cộng tác của hơn 30 diễn viên kịch nói chuyên nghiệp, giỏi nghề.
Sau loạt tác phẩm kịch về học theo gương Bác, đạo diễn Hoàng Duẩn và ê kíp sẽ tiếp tục thu hình các vở về việc xây dựng thành phố văn minh, nghĩa tình: không xả rác, hạn chế sử dụng rác nhựa, giảm ngập nước, áp dụng công nghệ 4.0...
Đạo diễn Hoàng Duẩn chia sẻ: “Theo định hướng của đài cũng như bản thân tôi khi bắt tay thực hiện “Chuyện bốn mùa”, rất mong muốn chương trình sẽ khẳng định lại được vị trí trên sóng truyền hình, có sự lan tỏa sâu rộng trong đời sống như với chương trình “Trong nhà ngoài phố”.
Trong phiên bản mới, “Chuyện bốn mùa” mang nhiều thông điệp gần gũi, gắn liền với cuộc sống hôm nay. Đặc biệt, với những vở kịch học tập và làm theo Bác, nhiều người cứ nghĩ là cứng nhắc, khô khan, sách vở; nhưng thực tế, từng tác phẩm đã thể hiện việc học tập và làm theo gương Bác từ những việc nhỏ nhất. Và quan trọng nhất vẫn là việc tác giả và ê kíp thực hiện chương trình phải có cái nhìn bao quát, có những dự đoán xu thế, nhanh nhạy nắm bắt thông tin, phản ánh kịp thời thời cuộc qua từng câu chuyện kịch hài hước, đậm ý nghĩa nhân sinh, nhân văn. Cách truyền đạt thông điệp cũng được xử lý bằng những hành động thực tế, câu thoại nhẹ nhàng, gần gũi, đời thường, tránh sự sáo rỗng, nặng tính tuyên truyền”.
Theo Thúy Bình - SGGP
Từ cuối tháng 6. 2008, trên mạng Internet, cùng lúc có những bài viết về nhiều nhà văn, nhà thơ ở Huế như Hoàng Phủ Ngọc Tường, Nguyễn Đắc Xuân, Nguyễn Khoa Điềm, Trần Vàng Sao, Tô Nhuận Vỹ và ở Quảng Trị, Quảng Bình. Các bài viết được đăng tải trên các báo điện tử nước ngoài (hoặc sách in ra được các tờ báo đó đưa lên mạng), cả trên tờ báo của một tổ chức chống nhà nước Việt Nam cực đoan nhất, và trên blogs của một số nhà văn trong nước (được một số báo điện tử nước ngoài nối mạng sau đó). Mục đích khác nhau nhưng các bài đó, tạm xếp vào hai loại, có một điểm giống nhau: DỰNG ĐỨNG những sự kiện của cuộc đời và hoạt động của các nhà văn nhà thơ này.
Thư Sông Hương Vậy là năm đầu của thế kỷ XXI, của thiên niên kỷ III Công lịch đã qua. Mới ngày nào đó, khắp hành tinh này còn rộ lên niềm hoang mang và hoang tưởng về một ngày tận thế ở năm 2000 bởi sự “cứu rỗi” của Thiên Chúa hoặc bởi sự “mù loà” của máy tính. Mới một năm thôi mà thế giới loài người đã qua biết bao bất trắc, xung đột, khủng bố... và máu và nước mắt! May mà đất nước chúng ta vẫn được bình yên, ổn định, phát triển theo Đường lối Đại hội IX của Đảng. May mà dân ta vẫn còn nhu cầu Văn hoá tâm linh. Văn hoá tâm linh cũng là thuộc tính của văn học nghệ thuật. Các tờ báo văn nghệ tồn tại được chính nhờ nhu cầu đó. Qua một năm nhìn lại, Tạp chí Sông Hương chúng tôi ngày một được bạn đọc tin cậy hơn, cộng tác càng nhiều hơn, thật là điều vinh hạnh. Song, ngược lại, chúng tôi cũng lấy làm áy náy vì bài vở thì nhiều mà trang báo lại có hạn, không thể đăng tải hết được, nhất là số Tết này. Ở đây, nó mang một nghịch lý chua chát, bi hài như một nhà viết kịch đã nói: “Số ghế bao giờ cũng ít hơn số người muốn ngồi vào ghế”. Ngoài sự bất cập ấy, hẳn còn có những điều khiếm nhã khác mà chúng tôi không biết làm gì hơn ngoài lời xin lỗi, lời cảm ơn và mong được thể tất. Chúng tôi xin cố gắng chăm lo tờ Sông Hương luôn giữ được sắc thái riêng, có chất lượng để khỏi phụ lòng các bạn. Dù thế giới có biến đổi thế nào đi nữa thì Sông Hương vẫn mãi mãi muốn được thuỷ chung với bạn đọc, bạn viết của mình. Nhân dịp tết Nhâm Ngọ, Sông Hương trân trọng chúc Tết các bạn sang năm mới thêm dồi dào sức khoẻ, thành đạt và hạnh phúc. S.H
Các bạn đang cầm trên tay số kỷ niệm 25 năm thành lập Tạp chí Sông Hương. Mới ngày nào đó, một ngày hè tháng 6 năm 1983, trong niềm khao khát của không khí đổi mới trong văn học nghệ thuật, Tạp chí Sông Hương số 01 ra mắt và đón nhận sự hưởng ứng của công chúng. Đó là một sự khởi đầu được mong đợi từ hai phía: người viết và bạn đọc.
Gần đây đọc các bài của Trần Mạnh Hảo và Nguyễn Hùng Vĩ bàn về ba bài thơ Thu của Nguyễn Khuyến trên Văn nghệ (1), tôi thấy câu "Nước biếc trông như tầng khói phủ" trong bài Thu vịnh là câu thơ sáng rõ, không có gì khó hiểu mà lại được bàn nhiều. Mỗi người hiểu mỗi cách mà đều hiểu không đúng, chỉ vì không để ý rằng câu thơ này được viết theo lối "đảo trang".
(Nhân đọc: "Truyện Mã Phụng - Xuân Hương") * Truyện "Mã Phụng - Xuân Hương" trước đây còn được quen gọi dưới nhiều tên khác nhau, lúc là Vè Bà Phó, Vè Mã Phụng - Mã Long, khi là Thơ Mụ Đội, khi lại là Truyện Mã Ô - Mã Phụng v.v... là một tác phẩm văn học dân gian vốn được nhân dân Bình - Trị - Thiên rất yêu thích, phạm vi phổ biến trước Cách mạng Tháng Tám 1945 khá rộng.
Trên Tạp chí Sông Hương số tháng 3, nhân sự kiện Trần Hạ Tháp dành được giải A trong cuộc thi truyện ngắn của báo “Văn nghệ”, tôi vừa lên tiếng về sự “lặng lẽ” - một điều kiện cần thiết để làm nên tác phẩm văn học nghệ thuật có giá trị, nay lại nói điều ngược lại, vậy có “bất nhất” có mâu thuẫn không?
Trên thực tế, việc bảo tồn những vốn quý của cha ông để lại quả không phải là việc đơn giản, dễ dàng. Nhưng chúng ta sẽ không thể có sự chọn lựa nào khác bởi vì sẽ không có một nền văn hóa tiên tiến đậm đà bản sắc dân tộc nào cả nếu từ bây giờ chúng ta không biết giữ lấy những gì mình đang có.
Mang tên dòng sông duyên dáng thả mình bên thành phố Huế - SÔNG HƯƠNG, những trang tạp chí này là dòng chảy của những cảm xúc tươi đẹp trên “khúc ruột miền Trung” đất nước.
Từ xa xưa đến bây giờ, thường tục vẫn nói "sông có khúc người có lúc". Không biết Sông Hương bản báo năm rồi (năm tuổi 15) là sông hay là người? Có lẽ cả hai. Vậy nên cái khúc và cái lúc của nó đã chồng lên nhau - chồng lên nhau những khó khăn và tai tiếng!