Trang thơ thiếu nhi 02-2005

09:39 10/02/2009
Nguyễn Lãm Thắng - Trần Lan Vinh - Hồ Tiểu Ngọc - Nguyễn Thái Sơn - Nguyễn Quỳnh Thi - Nguyễn Văn Vinh

NGUYỄN LÃM THẮNG

Tờ lịch cuối năm

Bạn bè đi hết rồi
Còn mình tôi ở lại
Hết ngày này nữa thôi
Tôi sẽ đi... đi mãi

Ba trăm sáu lăm ngày
Tôi là người biết cả
Ngày tháng cứ đổi thay
Thời gian đi hối hả

Bốn mùa qua thật nhanh
Một năm rồi cũng hết
Tôi kiểm điểm lại mình
Thấy mình thêm hiểu biết

Hết ngày này tôi đi
Một mùa xuân lại đến
Ong bướm cùng reo thi
Cỏ cây đầy hứa hẹn

Gửi các bạn lời chào
Hãy cũng xuân vui nhé!
Năm mới chăm chỉ vào
Hãy vừa ngoan, vừa khoẻ!

TRẦN LAN VINH

Ung ung oàng oàng...!

Ung ung oàng oàng
Trời mang sấm gõ
Mưa xanh cõng cỏ
Mưa đỏ cõng hoa

Gọi mẹ mẹ ra
Gọi hoa hoa đậu
Ung ung oàng oàng
Mưa quang đồng đấu

Cào cào cánh trấu
Cồ cô cánh rơm
Cánh xòe như nơm
Hạt thơm như nắng

Ung ung oàng oàng
Mưa tô chữ trắng
Bà đang giặt nắng
Ung ung oàng oàng

 



HỒ TIỂU NGỌC

Có cô làm điểm tựa

Hạt phấn trên tóc cô
Hàng chữ còn ở lại
Trong trang vở của em
Lời cô thành mơ ước

Mỗi ban mai đến lớp
Em soi trong mắt cô
Nụ cười tươi như hoa
Ủ niềm tin xanh biếc

Tình cô thương chúng em
Có bao đêm thao thức
Có bao ngày lo toan
Có lời lời châu ngọc

Được gần cô - mẹ hiền
Niềm vui như lá thắm
Trong vòng tay của cô
Chúng em thành khôn lớn.

Như chim non tung cánh
Bay vào trời xa xanh
Có cô làm điểm tựa
Có cô luôn bên mình.

NGUYỄN THÁI SƠN

Bố em lính đảo Trường Sa

Bố em nuôi gà chọi
Cái mồng đỏ hây hây
Cái cổ cao lất ngất
Cái cựa chân sần sầy

Bộ lông bàng óng mượt
Đôi cánh cụp, đuôi xoè
Đôi mắt gà đỏ hoe
Mỗi lần ra sân đấu

Tết năm nào cũng thế
Gà chọi bố dẫn đầu
Những chú gà đâu đâu
Cũng về đây dự hội

Mùa xuân này Ất Dậu
Không thấy bố chọi gà
Mẹ bảo bố đi xa
Đảo Trường Sa cần bố!

 



NGUYỄN QUỲNH THI

Cây nhạc ngựa

Tự mình rung “chuông”
Hay nhờ ngọn gió?
“Nghệ sĩ” nhất làng
Phải cây nhạc ngựa?

Đứng yên một chỗ
Mà vẫn như phi
Bờm tung - cánh lá
Khi mưa bão về

Làm tán ô xoè
Che con đường nhỏ
Bóng mát trưa hè
Bầy chim hội tụ...

Em về qua ngõ
Trong tiếng lá xao
Nghe cây nhạc ngựa
Rung “chuông” như chào

NGUYỄN VĂN VINH

Rửa mặt

Cái ca đo đỏ
Chậu nhỏ xinh xinh
Bé cùng với mẹ
Thức dậy bình minh.


(nguồn: TCSH số 192 - 02 - 2005)

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • ...Hãy mở các cửa sổ hồn mìnhCho khúc ca biến tấu dâng dângĐừng nguỵ trang mình là người hạnh phúcĐừng đóng đinh trên thập giá tình yêu...

  • ...Trầm trầm giọng kể từ hồn người xưa, làm Người khó lắm                                                                         phải đâu chuyện vừa...Làm Người khó lắm, sống kiếp trần gian. Hãy ôm dấu hỏi                                                                         mà nhìn bàn chân!...

  • Võ Quê - Tôn Phong - Phạm Thị Quỳnh Phương - Hồ Huy Sơn - Nguyễn Quang Việt - Nguyễn Thị Hợi.      

  • Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh -  Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến

  • ...Mặc cho đất bận nâu,                       trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu                một khát vọng yên bình...

  • ...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...

  • ...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...

  • ...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...

  • LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...

  • LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.

  • Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan

  • ...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...

  • Từ Nguyên Tĩnh - Lê Huỳnh Lâm - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hữu Lục - Mai Thìn - Cao Hạnh - Văn Công Hùng - Trần Tuấn  - Nguyễn Ngọc Phú - Đức Sơn - Trần Vạn Giã - Trần Cao Sơn - Lê Hữu Khoá - Trần Hoàng Phố - Phạm Thị Anh Nga

  • Đất nước đã vẹn toàn một mối hơn ba mươi năm, song còn đó những nỗi đau âm ỉ, thấm vào cốt xương của thân nhân các thương binh - liệt sĩ, thấm vào máu thịt của những ai từng kinh qua hoặc không kinh qua chiến tranh mà nay đều được hưởng cuộc sống yên bình. Kỷ niệm 60 năm ngày thương binh liệt sĩ(27/7/1947 – 27/7/2007), Sông Hương xin nghiêng mình trước nỗi đau không hề ngẫu nhiên đã thấm vào thơ ấy…               *Nguyễn Gia Nùng - Triệu Nguyên Phong - Trần Đức Đủ - Huỳnh Tuấn Vinh

  • Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...

  • khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...

  • ...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...

  • Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng

  • ...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...

  • ...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...