Thuốc trường sinh cho Huế

08:22 04/02/2010
HỒ VĨNH       Phóng sựTôi đứng trên nhà bia lăng Minh Mạng thì nghe kiến trúc sư Kazimierz Kwiatkowski (Kazik) đột ngột qua đời vì bệnh tim. Tôi bàng hoàng lặng người trong giây lát rồi đạp xe về Thế Miếu nơi công trình Kazik đang trùng tu.

Hiển Lâm Các - Ảnh: hue.vnn.vn

Đây là một dự án do Chính phủ Ba Lan tài trợ với kinh phí 1.117.000 frans Thụy Sĩ. Đứng giữa công trình Thế Miếu ngổn ngang vật liệu xây dựng, tôi nghĩ định mệnh đã vội lấy đi một người bạn thủy chung luôn mang trong mình một hoài bão "phục cổ" đến với di sản văn hóa Việt Nam.

Thế Miếu được xây dựng vào năm 1821 để thờ các vua Nguyễn, gồm tiền doanh 11 gian và chính doanh 9 gian, 2 đầu có 2 chái; bộ khung bằng gỗ lim dựng trên mặt nền có bề dài 55m, bề ngang 28m. Trải qua thời gian dài, chiến tranh và mối mọt tàn phá nên kiến trúc gỗ của Thế Miếu xuống cấp trầm trọng. Trong quá trình trùng tu, tôi thấy các chuyên gia Ba Lan cố gắng cho giữ lại nguyên gốc và chỉ thay thế các cấu kiện cũ đã bị hỏng trên 50%. Trước đây 3 cột bê tông do Chi nhánh Bảo tồn cổ tích Huế và Ty Kiến thiết Thừa Thiên Huế (cũ) đưa vào năm 1963 để thay cột gỗ bị hư hỏng. Nhưng trong lần trùng tu này. Bartek con trai của Kazik nói: "Chúng tôi phải tuân thủ công ước quốc tế về nguyên tắc bảo tồn". Do đó 3 cột bê tông được "bóc ra" thay cột gỗ trả lại cho Thế Miếu dáng tích nguyên gốc.

Tôi qua Hiển Lâm Các. Đây là một công trình được Trung tâm Bảo tồn Di tích cố đô Huế tu bổ với sự bảo trợ của UNESCO và sự gíup đỡ kỹ thuật của Phône- Poulenc trong việc xử lý phòng chống mối.

Hiển Lâm Các được xây dựng vào năm 1821 thời Minh Mạng, đã qua nhiều lần nâng cấp và trùng tu vào những năm 1936, 1958, 1984, 1986. Lần trùng tu này do Viện Khoa học Công nghệ Xây dựng thiết kế và tổng thầu thi công trùng tu với nguồn kinh phí do Chính phủ Việt đầu tư 3,4 tỉ đồng. Hiển Lâm Các là công trình bằng gỗ có 1 tầng trệt và 2 tầng lầu, cao 13,6m. Nếu kể cả nền cao 1,5m thì công trình có chiều cao 15,1m. Tôi leo lên tầng 3 có kích thước mặt bằng 5 x 4,70m thì thấy công nhân của VKHCNXD đang dùng màu khoáng vật, thực vật sơn son thếp bạc phủ hoàng kim trên những cánh cửa thượng song hạ bản. Tôi hỏi một công nhân: "Anh thấy cáp chống sét đặt ở vị trí nào?". Họ chỉ tay trên bờ nóc, nói: "Cáp chống sét đặt chìm trong bờ nóc, kim thu sét lắp trong bầu Càn Khôn".

Tôi trở xuống tầng 1 thì thấy Sophie Nguyễn Khoa, chuyên gia chống mối của hãng Rhône- Poulenc hướng dẫn công nhân bơm thuốc toàn bộ mặt nền. Sophie Nguyễn Khoa cho biết thuốc TERMIDOR 25 EC dùng chống mối dưới đất hoặc trong tường sau khi hòa loãng 2,5 lít TERMIDOR 25 EC vào 100 lít nước. Và liều dùng là 5 lít bơm phủ trên 1m2. Còn các cột gỗ được khoang sâu 4 lỗ rồi tiêm vào 1 lít FIPRONIL trên mỗi cột. Được biết mọi phí tổn do Rhône- Poulenc đài thọ và số lượng hóa chất cần thiết được bộ phận Hóa Nông của Rhône- Poulenc cung cấp miễn phí tới 1 triệu USD

Trong một bài viết "Lời thở than của những di sản" tác giả Binh Nguyên đã hiểu lầm và cho rằng: "Chúng tôi lại vô cùng ngỡ ngàng khi công trình Hiển Lâm Các lại được tôn tạo với mái tôn sóng vuông khá hiện đại" (Tuổi trẻ chủ nhật 20.04.1997). Còn tác giả Hải Châu lại viết "việc trùng tu đúng nguyên bản chưa thật sự được tôn trọng ở một số di tích Hiển Lâm Các nay đã "được" phủ mái tôn sóng vuông" (Thanh Niên, 22.03.1998). Nhưng thật ra đây là lần trùng tu đại quy mô nên Bộ Văn hóa- Thông tin đã cấp ngoài kinh phí dự án 500 triệu đồng để trang bị bộ giác tổ hợp có mái che (tôn sóng vuông). Theo phó tiến sĩ Trần Minh Đức và kỹ sư Nguyễn Tiến Bình- VKHCNXD cho biết nhờ có mái che nên trong suốt quá trình thi công Hiển Lâm Các được che chắn và chống đỡ chắc chắn.

Rời Đại Nội tôi đạp xe cùng chiều với hai du khách Việt kiều người Pháp lên lăng Tự Đức. Đi giữa đường họ hỏi tôi ở Huế có bao nhiêu công trình kiến trúc? 1.200 công trình, tôi trả lời. Họ ngạc nhiên rồi ồ lên: "Vậy ư!". Tôi giải thích phần lớn các công trình kiến trúc đã trở thành phế tích do chiến tranh + thiên tai + mối mọt = sụp đổ. Hiện nay theo thống kê thì di tích Huế chỉ còn 480 công trình, trong đó có 350 công trình được chọn lọc để bảo tồn.

Tôi đứng thất leo trên cái thang để xem những người thợ nề lợp ngói tráng men ở Chấp Khiêm điện- điện thờ vua Kiến Phúc (1883-1884) một công trình kiến trúc ở Khiêm Lăng (lăng Tự Đức). Dưới ánh nắng đổ lửa tôi thấy họ phơi cái lưng mặc cho mồ hôi đổ trên các thanh rui mái bằng gỗ. Bên dưới, phía trước điện nơi có các cột gỗ đỡ bộ mái vừa lợp xong, một tổ thợ sơn người Bắc Ninh đang tỉ mẩn công việc sơn son thếp bạc phủ hoàng kim trên các con bọ bằng gỗ có gia cố bởi các đinh sắt. Anh Nguyễn Đức Huynh phụ trách về kỹ thuật và pha chế sơn mãi đeo bám sơn ở một cột gỗ kiền có màu cánh gián. Do công việc phải sơn lót liên tục, tôi không thể cắt dòng chảy cô đặc công đoạn của công trình sơn. Khi anh Huynh nghỉ tay để pha chế sơn, tôi chớp thời cơ hỏi: "Xin anh cho biết đôi điều về công nghệ sơn thếp truyền thống?" "Sơn ta được khai thác từ mủ cây sơn. Quy trình làm sơn không thể vội, đòi hỏi có thời gian dài. Sơn mỗi cột gỗ thường từ 10 đến 13 lớp và làm qua rất nhiều công đoạn- Sơn xong một lớp phải mài rồi sơn lại lớp khác. Còn dùng sơn màu thì tùy thuộc vào từng công trình. Ở đây chúng tôi sơn màu cánh gián trên 16 cột gỗ kiền để làm nổi chất liệu màu gỗ". Có lẽ anh đã ký tên vào các công trình di tích ở Huế? Tôi hỏi "Vâng tôi đã tham gia sơn son thếp vàng 3 bộ án thờ các vua Hàm Nghi- Thành Thái- Duy Tân và 138 cánh cửa ở Thế Miếu, bửu tán (điện Thái Hòa), Hưng Miếu, nhà bát giác (Đại Nội), bộ án thờ lăng Gia Long"

Cách Chấp Khiêm điện khoảng 150m là công trình Ôn Khiêm đường (nhà cất giữ đồ dùng của vua) vừa mới hạ giải trơ ra bộ xương bằng gỗ. Tôi đứng trên mặt nền lổn chổn vừa được xới lên để chống mối. Thấy tôi thò tay vào cột gỗ do mối ăn thủng, anh Thân Văn Trọng, tổ trưởng bảo vệ lăng Tự Đức nói: "Mối là hiểm họa chính đối với các công trình kiến trúc ở đây. Cho nên vừa qua Trung tâm Tài nguyên Môi trường Công nghệ trực thuộc Đại học Huế tiến hành chống mối bằng chế phẩm vi sinh cho 33 cây cổ thụ gồm 2 cây xoài, 1 cây mít, 1 cây me, 29 cây thông nằm ở phía trái Thể Khiêm đình. Riêng trong điện Hòa Khiêm và các công trình kiến trúc khác do Trung tâm Bảo tồn Di tích cố đô Huế phun thuốc chống mối.

Anh Lê Trọng Sơn, phó chủ nhiệm khoa Sinh học trường Đại học Khoa học Huế cho tôi xem danh sách các loài mối đã phát hiện ở Thừa Thiên Huế có tới 40 loài và 1 phân loài thuộc 3 giống, 3 họ, trong đó có 3 loài lần đầu tiên phát hiện ở Việt Nam và 1 phân loài mới cho khoa học. Anh Sơn cho biết thêm thành phần loài mối có ở khu di tích Huế gồm 20 loài, 11 giống, 3 họ. Riêng lăng Tự Đức có số lượng loài lớn nhất (14 loài), có mặt hầu hết các loài mối hại kiến trúc và cây cối.

Tôi đến Minh Lâu- lăng Minh Mạng, một công trình kiến trúc đang trong quá trình trùng tu. Nhìn vào hiện trạng của Minh Lâu, tôi thấy nền tòa nhà bị lún, các cấu kiện gỗ bị mối mọt. Được biết công trình này do tập đoàn American Express tài trợ 80.000 USD. Rời Minh Lâu, tôi đứng xem mô hình phục chế theo kiểu đóng cọc cát trong xử lý móng đất sét tại Hữu Tùng Tự. Đây là một công trình kiến trúc gỗ nằm trên nền đất cao bó vỉa gạch Bát Tràng. Đứng bên tôi, anh Đặng Hữu Nghệ, tổ trưởng bảo vệ lăng Minh Mạng kể: "Khi khai quật nền móng Hữu Tùng Tự, các chuyên gia Nhật Bản và Việt Nam đã phát hiện kỹ thuật đóng cọc cát có cách đây hơn 150 năm!". Theo các chuyên gia trùng tu di tích cổ cho biết kỹ thuật đóng cọc cát vẫn

được áp dụng vì nó giữ cho nền nhà được ổn định. Trong quá trình trùng tu Hữu Tùng Tự hơn 200 cấu kiện đã được thay thế theo đúng các nguyên tắc và phương pháp cổ truyền. Nhưng có điều trên các cấu kiện đã thay thế có đóng đầy rẫy những chữ số "1997". Một du khách khi tham quan lăng Minh Mạng thắc mắc "Kiến trúc cổ mà lại ghi chữ số!". Tôi sực nhớ ở điện Minh Thành- lăng Gia Long trong lần trùng tu năm 1922 khắc ghi "Khải Định thất niên cung tu". Chỉ cần một bảng gỗ đề năm trùng tu dù trải hằng trăm năm hậu thế vẫn mãi ghi nhớ.

Trở về kinh thành Huế, tôi đi vào công trình trùng tu cửa Quảng Đức (còn gọi là Cửa Sập) để xem kỹ thuật dùng chất kết dính trong xây dựng. Tôi gặp anh Nguyễn Xuân Thủy, phụ trách thi công và anh cho biết công trình trùng tu cửa Quảng Đức do Viện Khoa học Công nghệ xây dựng thiết kế và trực tiếp tham gia thi công. Trong khi quan sát và hỏi chuyện những công nhân, tôi nảy ra ý định tìm hiểu thêm về việc xử lý- gia cố phần nền móng, kiến trúc sư Phùng Phu, phó giám đốc Trung tâm Bảo tồn Di tích cố đô Huế cho biết: "Do bị trận lụt năm 1953 nước xoáy làm xói lở phần nền móng, nên lần trùng tu này phải gia cố bằng hệ bản móng bê tông chịu lực năm đến sáu chục tấn. Còn phần trên thì dùng vật liệu truyền thống, gạch vồ, gạch Bát Tràng, ngói hoàng lưu ly, vôi vữa tô trát"

Leo lên tầng 2 vọng lâu cửa Quảng Đức, tôi dán mắt vào hai cửa tròn có gắn hình chữ "thọ". Tôi suy nghĩ mãi mới đọc được tư tưởng của tiền nhân: Bổ lão hoàn tồn.

Cố đô Huế, tháng 8-98
H.V
(120/02-99)




 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Được sự cho phép của Bộ Văn hóa Thể thao và Du lịch, từ ngày 7/10/2016, Bảo tàng Lịch sử Thừa Thiên Huế đã phối hợp với Viện Khảo cổ học mở hố thám sát thăm dò dấu vết lăng mộ vua Quang Trung tại gò Dương Xuân (Trường An, TP Huế) với diện tích 22 m2.

  • TRẦN VIẾT ĐIỀN

    Di tích lịch sử Đình Dương Xuân Hạ nằm ở khu vực thuộc làng cổ Dương Hóa, với bề dày lịch sử trên dưới 500 năm.

  • HOÀNG NGỌC CƯƠNG

    LGT: Trong quá trình tìm hiểu về sự nghiệp trước tác của Thái sư - Tuy Thịnh Quận công Trương Đăng Quế (1793 - 1865)(1), chúng tôi đã phát hiện ra bài tựa Ninh Tĩnh thi tập tự [寧靜詩集序: Bài tựa Tập thơ Ninh Tĩnh]; được in trong sách Trương Quảng Khê công văn tập [張廣溪公文集: Tap văn của ông Trương Quảng Khê], từ tờ 29a - 30a, tập sách hiện đang được lưu trữ tại Thư viện Quốc gia Việt Nam, dưới ký hiệu R.315.

  • TÔN THẤT BÌNH

    Kim Long (còn được gọi là Kim Luông) vốn là đất các chúa Nguyễn chọn nơi lập phủ từ năm 1636 đến 1687. Năm 1687 chúa Nguyễn Phúc Trăn mới dời phủ về Phú Xuân, cách Kim Long chỉ 3 cây số, dọc theo bờ Sông Hương.

  • CAO THỊ THƠM QUANG

    Kinh thành Huế là tòa thành ở Cố đô Huế, nơi đóng đô của vương triều Nguyễn trong suốt 140 năm từ 1805 đến 1945. Hiện nay Kinh thành Huế là một trong số các di tích thuộc cụm Quần thể di tích Cố đô Huế được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa Thế giới vào ngày 29 tháng 3 năm 1993.

  • TRẦN VĂN DŨNG   

    Vừa qua, sau khi tấm hình chụp về Ngọ Môn không có 8 bộ mái lợp ngói thanh lưu ly ở lầu Ngũ Phụng xuất hiện trên các trạng mạng xã hội đã lôi cuốn một lượng lớn độc giả quan tâm tìm hiểu, đã có nhiều ý kiến bình luận đưa ra khác nhau.

  • TRẦN VĂN DŨNG

    Nhà vườn truyền thống là di sản đặc trưng tạo nên bản sắc văn hóa Huế, ảnh hưởng lớn đến việc hình thành tính cách, tâm hồn của con người xứ Huế.

  • TRẦN VIẾT ĐIỀN

    Triều Sơn, một tên làng đã vào dạ người Huế bao đời nay, qua câu hò ru em vời vợi. Nhiều người Huế nghĩ rằng làng Triều Sơn chuyên buôn bán, với cụm từ “Triều Sơn bán nón” có trong bài hò ru em phổ biến.

  • THANH HOA - LÊ HUỆ

    Chợ Đông Ba có vị trí đắc địa khi nằm ở trung tâm thành phố Huế, dọc bờ sông Hương, bên đường Trần Hưng Đạo, cách cầu Trường Tiền khoảng 100m về phía Bắc. Đây không chỉ là niềm tự hào của người dân xứ Huế mà còn là nơi để du khách tìm hiểu văn hóa vùng đất Cố đô.

  • VÕ QUANG YẾN

    Tạp chí Sông Hương đã có nhiều lần đề cập đến vấn đề sông Hương và cầu Trường Tiền, nhất là về năm xây cầu: Phan Thuận An, Phụ trương đặc biệt số 2; Quách Tấn, số 23; Hồ Tấn Phan, Nguyễn Thị Như Trang, số 29.

  • “Màu vàng lồng lộng chảy tràn lá xanh” là bộ sưu tập 11 chiếc áo dài xưa, bảo vật của gia đình Tiến sĩ Thái Kim Lan, gồm long bào Vua Khải Định, áo dài gấm the, áo mệnh phụ, áo lụa vàng, áo dài Hoàng thái hậu, áo mệnh phụ công nương, áo gấm xanh rêu, áo xiêm, áo dài lụa vân xanh... Được sự hỗ trợ của Viện Goethe tại Hà Nội lần này bộ sưu tập được đưa từ CHLB Đức về trưng bày tại Bảo tàng Văn hóa Huế,  từ 18/5 đến 12/6/2016. Nghệ sĩ sắp đặt Veronika Witte, cũng từ CHLB Đức, trực tiếp thực hiện trong một không gian vô cùng lý tưởng. Tại phòng trưng bày chúng tôi đã có cuộc phỏng vấn nhanh chủ nhân bộ sưu tập.

  • PHẠM HỮU THU

    Những ai đã từng qua lại con đường Ngô Quyền, hẳn sẽ mừng vui khi thấy nơi này vừa xuất hiện một công trình mà nhiều người quen gọi là Bệnh viện quốc tế Trung ương Huế. Đây là mô hình xã hội hóa được thành lập theo Quyết định của Bộ trưởng Y tế và Bệnh viện Trung ương Huế là đơn vị đầu tiên của cả nước (trong số 18 bệnh viện) được Chính phủ cấp tín dụng ưu đãi nhằm hiện thực hóa chủ trương này.

  • LÊ QUANG THÁI

    Một thời trong quá khứ xa gần, người phương Tây đã từng gọi và như đặt tên cho Đô thành Phú Xuân Huế là “thành phố quan lại”.

  • Một số thông tin chung

    Một trong những bài viết nêu vấn đề Hội Quảng Tri - Huế có thể bị xóa bỏ đã được báo Tuổi Trẻ nêu lên trong bài “Huế xóa bỏ dấu tích nơi cụ Phan Bội Châu từng diễn thuyết?” ngày 26/11/2015. Trong đó có cho biết:

  • Một số thông tin chung

    Một trong những bài viết nêu vấn đề Hội Quảng Tri - Huế có thể bị xóa bỏ đã được báo Tuổi Trẻ nêu lên trong bài “Huế xóa bỏ dấu tích nơi cụ Phan Bội Châu từng diễn thuyết?” ngày 26/11/2015.

  • DƯƠNG PHƯỚC THU

    Hội quán Quảng Tri hiểu một cách nôm na ý nghĩa về cái tên của hội quán này là nơi giao lưu, sinh hoạt văn hóa, giáo dục, khoa học, nghệ thuật... nhằm mở rộng sự hiểu biết. 

  • LTS: Trong thời gian qua, báo chí trong nước đã phản ảnh về việc Hội Quảng Tri - nơi diễn ra các hoạt động khai trí ở Huế đầu thế kỷ 20 - được đề xuất phá dỡ, xây mới để làm …trụ sở UBND phường.
    Đề xuất này khiến người dân Huế và những người yêu Huế nói chung, nhân sĩ trí thức, văn nghệ sĩ Huế nói riêng lo lắng, nhiều ý kiến đề nghị cần cẩn trọng.

  • ĐỖ XUÂN CẨM

    TƯỞNG HAI LÀ MỘT, NHƯNG MỘT MÀ HAI

    Nhắc tới cây Bồ đề, hầu như đa phần người dân xứ Huế có cảm giác rất thân thuộc.

  • TRẦN VIẾT ĐIỀN

    Từ năm 1917, tạp chí B.A.V.H đăng bài “Cầu ngói Thanh Thủy” của R.Orban. Trong bài nghiên cứu này ngoài phần khảo tả cầu ngói, tác giả đã công bố bản dịch đạo sắc do vua Lê Hiển Tông ban khen bà Trần Thị Đạo, người có công đóng góp tiền của xây dựng cầu ngói Thanh Thủy.

  • NGUYỄN XUÂN HOA

    Năm 1776, trong sáu tháng làm quan ở Huế, có điều kiện ghi chép những điều mắt thấy tai nghe, đọc kỹ văn thơ ở vùng đất Thuận Hóa để viết tập bút ký Phủ biên tạp lục, Lê Quý Đôn đã đưa ra một nhận định mang tính tổng kết: Đây là vùng đất “văn mạch một phương, dằng dặc không dứt, thực đáng khen lắm!”.