Thơ Sông Hương 9-2008

15:50 30/09/2008
Nguyễn Trọng Tạo - Tường Phong - Trần Áng Sơn - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Hữu Đoàn - Nguyên Quân - Nguyễn Thành Nhân

NGUYỄN TRỌNG TẠO

Anh ném em lên trời
Tặng Em

đêm nay anh ném em lên trời rồi ngửa tay anh hứng
rơi xuống lòng tay
giọt nước mắt

đêm nay anh ném em xuống biển sâu rồi anh thả câu
vớt lên
bọt biển

đêm nay anh ném em lên giường rồi anh nằm bên
hai tay ôm
bão trắng

đêm nay anh ném nỗi nhớ khỏa thân ra khỏi tóc
thấy bên đời
chuyện cũ đã tân trang…
2k, 8-6-2008

Lục bát ga bay
 
Áo phông câu lục xanh trời
Quần Jeans câu bát cuộn trôi sông dài
Em về từ chốn mây bay
Ùa vào thành phố cuối ngày ấu thơ


Chẳng còn nghe võng ầu ơ
Chẳng căn nhà gỗ xa tơ óng vàng
Lên tầng, thang máy rước nàng
Cây mùa hiện đại xanh sang gối nằm


Em làm câu bát trong chăn
Xe duyên câu lục đính bằng nụ hôn
Mây mưa vần vũ thượng nguồn
Câu thơ nào phải cánh chuồn đậu bay


Anh đi mặc nắng cho ngày
Em về cởi lụa trắng đầy vào đêm
Rượu tình lục bát trào men
Nồng nàn da thịt mùa quên lối về


Tháng Mười lục bát lên xe
Ga bay nước mắt bốn bề chia li
Em mang câu bát bay đi
Anh cầm câu lục lỡ thì xuân qua…
2-12-2007

Taxi

Taxi taxi dọc mi em không kẻ chì mà kẻ bằng sóng biển
Ta muốn taxi mãi qua đêm nay qua biển duyềnh sóng cả qua trời xanh ngút ngát giấc mơ ngày
Taxi qua những bậc cầu thang 202 , 028, 010, 2007 ngập tràn Gió Núi
Taxi vòi sen tắm gội những nẻo đường quá khứ trần ai bụi bặm lại khởi hành trên trắng toát thịt da ánh sáng những đường cong

Bóng đèn cháy. Taxi trôi vào vùng bóng tối huyền bí lạ quen khám phá lửa triệu năm dấu kín
Lửa từ biển trào lên hừng hực dậy thì
Lửa từ núi phun xuống đồng bằng phù sa nham thạch
Taxi tăng dần tốc độ
60, 80, 120 và tăng đến vô cùng…

Anh ơi em chết vì tốc độ
Taxi vẫn taxi
Và tốc độ tăng ra ngoài vô cực
Người lái taxi vào khoảng chân không

Không ai chết cả
Họ đã đến Thiên Đường
Chiếc taxi đã  thành mây thành nắng thành gió thành quên thành nhớ
Chỉ còn họ nằm nhắm mắt bên nhau trên nhung lụa bầu trời…
31.10.2007

TƯỜNG PHONG

Ngó xuống

Mỗi lần em - bước lên thang lầu
tới những bục cuối cùng
hình thời gian xoáy ốc
quay đầu lại từ trời cao
em nhìn anh dưới đất
trước khi bước hẳn vào thân tàu đóng kín
giờ chia tay bắt đầu

Anh đứng đây - thẳm thẳm hành lang dài
giữa phi trường hồng
dựng bằng những cột đá cứng
cổ thành phế tích hoang vu
không có gió mà tư bề lốc nổi

không có mây mà tư bề trắng bay
không có người đi mà anh vẫn buồn
không có trời xanh mà anh vẫn đợi
không có phép mầu mà trái đất quay lại nửa vòng
em không ngoái lại mà em vẫn thấy

Anh đứng đây - thẳm thẳm hành lang dài
giữa phi trường hồng
đường bay vạch bằng chữ đỏ
khắc vào tim anh u minh
không có bình minh không có hoàng hôn
không có mặt trời không có mặt trăng
không có mùa thu và rụng lá
không có thời khắc và nhọc nhằn
không có người đi và kẻ ở
chỉ có đứng đây - anh
thẳm thẳm hành lang dài
giữa phi trường hồng
đường bay vạch bằng máu đỏ
khắc vào tim anh u minh
giã biệt em - giã biệt tất cả
cầm bằng như dòng thời gian xanh không có cây cầu đen
ghi nụ cười em óng ánh
cầm bằng như dòng thời gian xanh không có lửa đèn
ghi dấu chân em lầm lội
những vệt bùn hiền lành sáng chói
cầu vồng bảy sắc bắc qua anh
từ trời cao em ngó xuống

TRẦN ÁNG SƠN

Ngụ ngôn của sao

Không phải những gì lấp lánh
như em nhìn anh
sóng sánh một điều gì
một chút rực rỡ của buổi sáng
một chút huy hoàng của chiều tà
một chút tro than của bóng đêm
nói đi em
điều nào có thật
như em hư ảo trong anh
để tan đi như một ánh sao bạc thếch
chỉ có hơi thở dài bay ngược chiều gió
phả vào đời anh chín đỏ u mê.

NGUYỄN THÁNH NGÃ

Ngày chớm nở

Trong ổ đêm
ngày chớm nở
mỏng mảnh

vòm trời còn nến đỏ
những giọt đọng trên cánh lan hài
in dấu nhón tinh khôi

vừa đậm vừa nhạt
dồn thật nhẹ cho tiếng gõ của tia nắng
cũng đủ mở sương mù đôi chút

chợt hiện khuôn mặt em
thông điệp của ngày huyên động
gối đầu lên ban mai
nghe cái nhìn trìu mến

ngập tràn tiếng chim, len lỏi qua nách lá
chảy suốt con đường
ngày đang chạm vào nơi mong manh nhất của non tơ

có thể nhìn thấy ngày mới xù lông
trong vỏ trứng mặt trời
hay chỉ là tiếng sớm trên dây rung…

vang thức
mãi


NGÔ HỮU ĐOÀN

Đêm qua

đêm qua
sau những chiều âm u và giông gió
một đêm trăng lung linh
một vũng nước tàn dư
in hình nghiêng dáng liễu
chợt nhớ về xa xưa
hoang vắng đời mình
chợt thấy hôm nay
nghi ngờ ngộ nhận
em đứng đó bao giờ
hạ thấp mình… nhìn ta
ta có em từ sau bão bùng tan tác
ngửa lòng mình hứng lấy bóng dáng em


mai đây
nắng lên và gió thoảng
em reo vui giữa đời lồng lộng
ta hội tụ nỗi niềm
gom dần bóng em
về với đất

âm thầm
yêu em…


những con loăng quăng
hóa thân từ tình yêu trong mùa ngắn hạn
cháy bỏng mình nằm chết giữa hoang sơ
như những lời tình thơ
em đọc chiếu lệ thoáng qua
thảng thốt vì nỗi đời, thân phận
chết lặng câm trong lòng giấy!


NGUYÊN QUÂN

Về những chiếc ghế
                            
Tặng Ngọc

Những chiếc ghế gãy chân nằm dài trong đêm
bụi và nỗi buồn bám dày trên mặt
đêm không còn ai đến
chỉ bóng ma quá khứ bủa vây
tôi biết bây giờ ngày thật ngắn
từng giấc mơ lụi tàn
trong trái tim già nua
bắt đầu bong lóc lớp sơn tiền kiếp

Đêm không có sự cô đơn tái hiện
khi quanh đời tất cả là hoang vu
chút men rượu màu hồng
sót lại từ buổi tiệc cuối cùng
cũng thẫm đen màu máu
và lũ ruồi nhặng đã ăn mòn dĩ vãng
cũng không còn gì để trở về

Đó là những gì em biết về tôi
về chiếc ghế gãy chân nằm dài
trong quá khứ thừa mứa của một đời người.
                                                SG- O7- 2008

NGUYỄN THÀNH NHÂN

Khoảng trống

Đôi khi tôi ngồi nhớ
bức tường
trong căn phòng xưa lộng gió
Những nét vẽ thời nhỏ dại
Những con ngựa năm chân
Những con voi lùn
Những bông cúc không bao giờ héo úa
Những nét ngây ngô
những nét mơ hồ
những đường cong, đường xiên và đường gấp khúc
gập ghềnh
như chính cuộc đời tôi…

Trên tường có một khoảng trống
Tôi để dành cho một giấc mơ
Cô công chúa nhỏ
còn nằm ngủ đâu đó, rất xa
Bên những hoa hồng bạch và những ngọn nến đã tắt
Chàng hiệp sĩ với thanh gươm gỗ
Đêm đêm chiến đấu với những con cọp có cánh
những con sói, những bà tiên ác có râu
và những con nhện khổng lồ màu đỏ…

Toà lâu đài xưa
Và nàng công chúa nhỏ
Vẫn xa xôi trong những giấc mơ
chưa bao giờ tôi gặp…

và trên tường thời gian ngả màu xám
Tôi thấy có một khoảng trống
Thẫm lại vì chờ mong

Giấc mơ tôi đã lịm chết âm thầm…


(nguồn: TCSH số 225 - 11 - 2007)

 

 

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Thong thả cho quả chín câyCho mây ngũ sắc về đây hội mùa…

  • ...Ngoài kia mưaThầm thĩ hát trên cây lan hồ điệpLoài hoa nở hai bông một lầnTôi khóc...

  • Nguyễn Thị Kim Ngân - Trịnh Hoài Giang - Dư Thị Hoàn - Lê Thị Mây - Huỳnh Quang Nam - Trần Thị Bích Liên - Phan Văn Khuyến

  • Nguyễn Đăng Việt - Nguyễn Xớn - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Đinh Thị Thu Vân - Nguyễn Thị Phước - Hồ Thế Phất - Nguyễn Lãm Thắng - Nguyễn Tấn On - Thái Doãn Long - Nguyễn Thiền Nghi - Lê Hưng Tiến - Lê Ngã Lễ - Đinh Hạ - Nguyễn Quân - Phạm Doãn Thị Mãi - Phạm Vân Hiền - Đào Duy Anh

  • HOÀNG VŨ THUẬTTrên các bậc thang thơ hiện đại, ta gặp nhiều gương mặt trẻ, có người đang ngồi trên ghế nhà trường, nhưng cũng không ít nhà thơ thuộc thế hệ trước và sau năm 1975. điều ấy chứng minh đổi mới thơ ca không dành riêng cho thế hệ nào cả. Những gì đang diễn ra sôi động trong nhịp điệu thời kinh tế tri thức đòi hỏi nhà thơ chuyển đổi thi pháp sáng tạo. Thơ không thể đứng yên thông thả, nhâm nhi mặc cho cuộc sống cuồn cuộn như cơn lốc.

  • Luôn biết điều - Trước mùa mưa lũ - Tiếng hót mở mùa

  • Trần Thị Nương - Vi Thuỳ Linh - Châu Nho - Từ Nữ Triệu Vương - Trần Hoàng Phố - Nhụy Nguyên - Nguyễn Ngọc Phú - Tôn Phong - Phan Văn Chương - Thanh Tú - Trần Kim Hồ - Phan Thành Minh - Huy Trụ - Nguyễn Việt Tư - Vĩnh Phúc

  • ...Chị Dậu mới bán chóTrả nặng lãi chưa xongĐành bán Tý bé nhỏĐể cứu lấy mạng chồng...

  • Trên tầng bốn và thực đơn hình chiếc quạt - Khoái cảm chưa đặt tên - Bản nháp bên lề cuộc sống

  • Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Thị Thái - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Loan - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Đăng Việt - Nguyễn Ngọc Hưng - Vân Hạ - Lâm Thanh - Đỗ Văn Khoái - Võ Thị Hồng Tơ - Chu Sơn - Mai Ngọc Thanh - Ngọc Thùy Khanh

  • Lê Vi Thủy - Huỳnh Thúy Kiều - Thái Kim Lan - Hồ Đắc Thiếu Anh - Nhất Lâm -  Nguyễn Thúy Vân - T.N. Thu Thủy - Ngô Thị Thục Trang

  • Nguyễn Thiền Nghi - Lê Thái Sơn - Nguyễn Ngọc Phú - Lam Kiều - Đặng Thị Kim Liên - Văn Lợi - Trần Tịnh yên - Trần Hữu Tâm Phương - Lưu Ly

  • Tên thật: Bùi Thị Tuyết NhungTên thường dùng: Bùi Tuyết NhungSinh 22-10-1978Tốt nghiệp K6 Viết văn Nguyễn Du - Trường Đại học Văn hoá Hà Nội năm 2003

  • tôi gắng vẽ hình tôi giữa cuộc đờibằng cây bút của những giấc mơ.có thể thấm tràn máu đỏhay có thể khô cong...

  • Anh đã đến cùng tôi giản dịChia hạt cơm thơm, chia củ sắn bùiChia đêm chung hương, chia chiều                                          ly biệtVà chia nhau kiếp sống làm người...

  • Gió mong manh                mắt xanh         màu ẩn                                tiếng yêu bản thế ngút ngàn...

  • Ô kìa trăm năm đá núi, trăm năm mây ngànTrăm năm gió bụi thân viễn xứTrăm năm tiếng hạc nghêu ngao...

  • Ngân Vịnh - Lê Vĩnh Tài - Đinh Thu - Phạm Thị Anh Nga - Vĩnh Nguyên - Thế Hùng - Lê Anh Dũng

  • ...Con quì lạy Phật bao laCúi đầu lại thấy chữ Ta cúi đầuChuông gần vang tận đâu đâuSen trong bình cũ nhìn nhau mỉm cười...

  • ...Mộ chồng một nén nhang gầyCon hai nấm đất bên này, bên kiaThắng thua ngủ dưới mộ biaVô danh kia nữa thì chia cho đều...