Thơ Sông Hương 6-2006

16:38 09/12/2008
Chỉ với một sợi dây thừng lơ lửng trên không: một cuộc đời trải ra quanh đó, từ thuở ấu thơ đến khi trưởng thành và cho tới lúc về già.“Dòng đời” là một cuộc trò chuyện nghệ thuật giữa người phụ nữ với chiếc dây thừng- bạn đồng hành duy nhất trong suốt cuộc đời của cô- cả khi người diễn viên tài hoa cuộn mình trên dây hay khi bị nó cuốn theo cho đến điểm cuối của dòng đời- điểm tận cùng của sợi dây thân phận. Nguyễn Xuân Hoa - Đức Sơn - Nguyễn Thiền Nghi - Mai Văn Phấn - Thạch Quỳ - Lê Mai - Vân Anh - Lê Hưng Tiến

Chương trình sân khấu hình thể của nghệ sĩ Matilda Leyser


NGUYỄN XUÂN HOA

Dòng đời

(Lifeline)
                          Tặng Matilda Leyser

Cháy bỏng giữa chiều mùa thu lạnh giá
Những dòng đời quằn quại Edinburgh
Ngớ ngẩn khóc
nhí nhảnh cười
em nối kết những mảnh đời
tả tơi nhân thế

Giữa thăm thẳm đen của sân khấu cuộc đời
em ném hai búi tóc
để trở thành thiếu nữ
Treo ngược nụ cười hồn nhiên
em giễu cợt cuộc đời tôi
cuộc đời em
trong vùng sáng mong manh
lồng lộng

Đi qua giữa chiều Edinburgh buốt giá
Sợi dây đời mệt mỏi rơi
Em bước đi
già nua
lọm khọm
đặt dấu chấm hết mênh mông trong lòng người
                                                                    Edinburgh
                                                                    24/8/2005

ĐỨC SƠN

Ru mặn

Tôi ru à... bóng ngày vàng chín
Theo đường cong đi tới cánh rừng
Giữa thênh thênh
Mặt sông như tờ giấy
Ru lời em
Đắng đót nối lời

Ngày xanh bên em, bài thơ xanh mấy độ
Gặp câu chào, líu ríu hơi sương
Nhìn thu về chiều vương vương nhớ
Em với tôi thả gió hồn theo

Lời dòng sông trong như em nói
Mắt lá rừng soi mắt đen vào tôi
Dáng em gầy lặng im tóc bện
Em lặng buồn, tôi chờ phía trăng lên

Tôi ru à... mỏng như hơi thở
Lúm đồng tiền em giấu lời ru

Ngày xa em, tôi in bên song cửa
Nặng bên thềm, tiếng ve ướt không tên

Một ngày! Tôi đi giữa trời di sản
Hàng cây theo hò hẹn ngày về
Tôi làm bánh xe lăn ào con đường cũ
Bài thơ em
Ru mặn cuối con đường.

Em có vô tình nhặt câu thơ!

Em hẹn tôi như vợt lời chiếc lá
Như ngọn sông chảy ngược phía trong nguồn
Như giọt nước hứng môi em từ đá
Sáng bừng lên, ấm tia nắng trời xanh

Em như ngôi sao theo hình con sóng
Gối bờ sông, nghiêng bện lòng thuyền
Tôi gào gió qua miền rong cạn
Con mắt cong, níu vắt kiệt tháng ngày

Em với tôi chọn tiếng mùa dong tới
Thức với tôi, ngọn viết gọi tiếng gà

Ngày em say trái mùa trăng kể chuyện
Riếng vỡ rền, em lỡ, tôi xa

Một ngày, tôi thả câu thơ bên bờ sông lở
Em có vô tình nhặt câu thơ!
  
NGUYỄN THIỀN NGHI

Vọng âm mùa

Cánh đồng thở khói
Những đốm tàn đánh thức ngày âm ỉ
Da thịt lổm chổm nám đen
Tiếng rên mùa trở dạ

Tro than thay hình đổi dạng
Đâm thủng. Xẻ rãnh. Đánh tơi sự nguyên vẹn
Lốp bốp mầm sinh bùng dậy
Gọi nhau vào cuộc

Dàn đồng ca
Chẳng gì mới
Chẳng gì cũ
Những cảm giác nuôi nhau tồn tại
Hoạt cảnh tái lập đổi
sắc màu

Vẫn là những rẽ chiều
của nhau
Trong phân cảnh
Chuyển tải mồ hôi lên không
Sắc xanh se sợi
Làm nóng vọng âm tồn sinh
Rúng mình nở.

Tâm biển

Tạc lên không con mắt màu nước
Móc cô đơn vào những lưỡi câu
Lặng sự quẫy mình nặng chịch
Phận số nổi chìm

Đẩy cuộc đời theo chiếc phao đêm
Dán lòng thuyền vì sao đồng điệu
Những mắt lưới vỡ hình sự sống
Nhỏ xuống dòng sâu
Lời thì thầm thiên sứ

Cúi xuống thấy mặt người,
                                      mặt nước
Ngẩng lên, đường chảy phía
                                      bình minh
Rót nụ cười vào chén
Hy vọng thân quen
                          dâng thành ngọn
Tay nắm ngón bấu vào nơi có thể
Hay chỉ là dấu hiệu không cùng
Đi và đến tiếng sóng
Hồi tưởng cày thành vết hằn
Vẽ lối về đồng loại

MAI VĂN PHẤN

Cái miệng bất tử

Cái miệng đang trôi kia chắc của người đã chết
lúc trên cao
lúc chạm vào mặt đất.

Bộ xương của cái miệng giờ tan vào cát bụi?
vẫn vàng ươm?
hay đã xỉn đen trong chiếc tiểu sành?

Nhưng cái miệng vẫn mấp máy sống động
khi mím  chặt
khi nhoẻn cười độ lượng.

Tôi đặt vào cái miệng những ngữ âm
như gõ lên ô search một webside tìm kiếm
Kết quả làm tôi choáng ngợp
Tôi bị lạc vào ổ phục kích?
Là phần mềm bị nhiễm virus?
Hay hòn than vừa rơi xuống tảng băng?
...
Cái miệng không phát ra tiếng động
chỉ hiện lên một đoạn phim câm.
Tôi đã lồng vào đó tiếng gậy gộc,
tiếng động lệnh, dự lệnh...
tiếng một người
và cả tiếng đồng thanh...

Cái miệng vẫn trôi
chỉ cần ai đó phát ra ý nghĩ.
                                                Hải Phòng, 6/5/2006

THẠCH QUỲ

Gửi Mỹ Dạ

Lớt phớt đôi lần gặp
Bầu trời trong hố bom
Hố bom dần đất lấp
Cái trời kia có còn?

Bạn đã kéo cờ trắng
Đầu hàng các câu thơ
Tôi cũng dần im lặng
Tự biết mình ngốc ngơ...
                                                2-2006

Nhiều khi

Nhiều khi muốn có một ai đó
Ai đó là ai? Ai đó ở đâu?
Nhiều khi muốn chạy khỏi ai đó
Ai đó trong tim? Ai đó trong đầu?
Nhiều khi ta sợ thành ai đó
Ta thành ai đó đã từ lâu!
                                                4-2005

LÊ MAI

Bóng ngày

Chiều đi ra phố một mình
Ngẩn ngơ chiếc bóng hữu tình đi theo
Nắng nghiêng ra khỏi chân đèo
Hương nghiêng theo tóc bay vèo theo xuân

Bước chân qua phố ngập ngừng
Chiều trôi theo bóng trôi cùng hoang sơ
Bàn tay nắm tháng năm hờ
Lặng nghe chuông thánh gõ bờ quạnh hiu

Chiều treo một nhánh lá xiêu
Bước ra như trống bốn chiều không thinh
Còn không chiếc bóng của mình?
Còn theo hay đã nhẹ tình trôi veo...

VÂN ANH

Phác thảo đàn bà

Là NƯỚC
Đàn bà đẩy con thuyền công danh đàn ông
Sang bờ bên kia Khát vọng
Là NƯỚC
Đàn bà nhấn con thuyền công danh đàn ông
Chìm đáy đại dương Tuyệt vọng
Là NƯỚC
Đàn bà tự vỗ sóng
Cho MÌNH và cho NHAU
Là NƯỚC
Đàn bà - Mạch nguồn vô tận
TÌNH THƯƠNG CON TUÔN CHẢY - VĨNH HẰNG

LÊ HƯNG TIẾN

Chân dung ảo
                      
   (Kính tặng anh Dương Tùng Lâm)

Lên đỉnh núi
Khối suy tư chưa tan khỏi bần thần
Đôi lúc ảo ảnh vào không gian
Tầng cao áp còn treo lủng lẳng phía trời không...

Khi những xán mây hoang lạnh triền dốc
Cơn thốc vào sâu thẳm những đam mê ký ức
Anh vực dậy thở sương khói mùa em.

Mặt trời mọc
Anh vẽ những suy tư bằng ngọn núi buồn
Anh muốn tìm mình trong ngôn ngữ chính nghĩa
Anh muốn hoan ca qua lăng kính cầu vòng.

Dù chỉ một lần xưa cũ về em
Suy tư anh chảy ngược dòng nước mắt
Anh giấu theo bí ẩn hồn nhiên cỏ.

Phía sau lối hồng
Chạm tôi vào hụt hẫng sương mai nhớ
Thương anh chi giấc em cội nguồn
Tôi cất vội bí mật nửa phần hồn đã mất

Để đôi lúc ảo ảnh vào không gian
Tôi tìm anh trong ngôn ngữ chính nghĩa
Và hoan ca qua lăng kính cầu vòng.

Bạn tôi

Nằm mê hoang dã
Tôi hùa phận mình vào cõi xa
Hốc sợi tình lên phiến đá
Cho tàn thu rêu xanh

Nghe nao nao đời con gái
Vùi chớm giấc hoa bên thánh giá
 Chuyến xe chiều ôi phiền muộn
Chở ngả đau chín tầng mây.

Bóng ác ngửa ngửa nghiêng nghiêng
Heo may gió
Heo may cát và hoa...
Thằng bạn tôi trần trụi rẻo buồn
Và nung nấu từng sợi heo may

Dường như mối tình ấy
Bao nhiêu cho đủ sương đủ khói
Mà bạn tôi mỗi khi chỉ thiên vào ký ức
Ký ức tuôn ra máu mủ xô bờ

Tôi đánh thức im lặng
Sợi dây bấn bíu trên đường chỉ tay
Có lẽ bạn tôi níu sợi tình chưa dài hơn tay ba bốn bảy gì đó
Nên sóng gió cuồn cuộn ú a ú ớ

Nhưng sớm mai
Ai biết được khói thơm phần mộ
Hồn con gái độc thoại trong tâm tưởng bạn tôi
Giọt nắng lại trong trẻo và nguyên vẹn bao ngày
Ai biết được.

(nguồn: TCSH số 208 - 06 - 2006)

 

 

 

 

 

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Ngô Thị Hạnh - Vạn Lộc - Nguyễn Thiền Nghi - Lâm Anh - Hoàng Ngọc Quý  - Trần Thị Huê - Đường Xuân Sử - Dương Thành Vũ - Nguyễn Thị Liên Tâm - Bùi Đức Vinh - Công Nam - Nguyễn Thanh Tú - Trần Áng Sơn  

  • Nhà thơ mặc áo lính, trưởng thành lên từ dải đất miền Trung gió Lào cát trắng, Nguyễn Hữu Quý là một người thơ lặng lẽ và khiêm nhường - nhưng đấy là sự lặng lẽ đào sâu trong suy tưởng với những khát vọng làm mới thư luôn thôi thúc.Là một tác giả thơ quen thuộc, mùa xuân này anh gửi tới trang thơ Sông Hương một chùm thơ mới nhất, “mở hàng” cho một năm thơ trên Sông Hương.

  • Vũ Thanh Hoa sinh tại Hà Nội, hiện công tác tại Vũng Tàu. Cử nhân luật. Hội viên Hội Văn Nghệ Bà Rịa - Vũng Tàu.

  • Thúy Liên - Thạch Thảo - Bạch Diệp - Võ Ngọc Lan - Châu Thu Hà - Nguyễn Thị Thúy Ngoan - Hoàng Bình Trọng - Phạm Việt Thư - Lại Đăng Thiện - Ngô Minh - Quỳnh Như - Trương Đạm Thủy - Phan Thành Minh  

  • Mai Văn Phấn - Nguyễn Việt Tư - Lê Thị Mây - Trịnh Hoài Giang - Nguyễn Hoa - Mai Phương

  • Nguyễn Văn Hùng - Nguyễn Tấn On - Thiệp Đáng - Nguyễn Bình An - Ngô Cang

  • HOÀNG VŨ THUẬT   Sinh năm Giáp ThânLàng Thạch Xá Ha, Hồng Thuỷ - Lệ Thuỷ - Quảng Bình.Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, đã từng qua 15 năm trong nghề dạy học. Biên tập Nhà xuất bản Thuận Hoá. Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Quảng Bình.

  • TRƯƠNG ĐĂNG DUNGSinh ngày 8-5-1955 tại Diễn Trường, Diễn Thành, Nghệ An.Tốt nghiệp Khoa Ngữ văn, đại học Tổng hợp Budapest , Hunggari.Hiện là PGS.TS. Phó Viện trưởng Viện Văn học Việt .Hội viên Hội Nhà văn Việt .Tham gia giảng dạy nghiên cứu sinh và cao học ở các trường đại học.

  • Hoàng Phủ Ngọc Tường - Phạm Xuân Trường - Văn Hữu Tứ

  • Phạm Khang - Lê Ngã Lễ - Phan Đình Tiến

  • NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO* Sinh ngày 19-5-1979 tại thị trấn Kỳ Anh - Hà Tĩnh* Cử nhân Ngữ văn  - Báo chí trường Đại học Khoa học Huế.* Từng là phóng viên, biên tập viên Ban Văn nghệ Đài Truyền hình Huế.

  • VĂN LỢILTS: Trong số này, Sông Hương định dành trọn trang thơ cho "phái đẹp". Song có một "đấng mày râu" gửi tới một chùm thơ viết về MẸ khá cảm động nên Toà soạn không nỡ bỏ qua…

  • Phạm Dạ Thuỷ - Thanh Vân - Lê Mai - Tô Hằng Thanh - Vân  Hạ

  • Thuý Nga - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Vi Thuỳ Linh - Lưu Ly - Trần Thị Huê - Ninh Giang Thu Cúc - Kim cúc - Hoàng Thị Bích Thuần - Cao Thị Hiền - Phạm Kim Anh

  • Lê Tấn Quỳnh - Lê Viết Xuân - Nguyễn Sĩ Cứ - Nguyễn Thị Phước

  • Nguyễn Hữu Hồng Minh - Nguyễn Thánh Ngã - Trần Thị Thu Huề - Nhất Lâm - Trần Tiễn Cao Đăng - Ngô Thiên Thu

  • Phan Huyền Thư - Hoàng Hưng - Trịnh Lữ - Inrasara - Trần Tuấn - Nguyễn Thanh Mừng

  • Phan Trung Thành - Mai Bá Ấn - Nguyễn Thị Phước - Hồng Thị Vinh

  • Sinh năm 1948 tại Bắc Ninh. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.Nhiều năm sống và gắn bó với vùng Kinh Bắc. Tốt nghiệp khoá 2 Trường Viết văn Nguyễn Du (1983 - 1985). Hiện công tác tại báo Sức khoẻ và Đời sống (Bộ Y tế).