Thơ Sông Hương 01-2009

16:00 19/01/2009
Công Nam - Đông Trình - Huỳnh Minh Tâm - Đào Duy Anh - Văn Hữu Tứ - Nguyễn Đông Nhật

CÔNG NAM


Màu xuân


Thong dong mưa mùa xuân
Em lưỡng thì cánh đồng hương sắc
Tôi rối mù bước dậy tình lên đồi cỏ ướt
biết chẳng thể vượt qua câu đố:
một cộng một bằng buổi tối
không em
thật buồn cười cho cách phát âm
ngọng nghịu của người lớn
thực ra có ai dạy dỗ chiếc lưỡi dẻo mềm
vũ điệu ma trơi hay
tăng gô đâu

mùa xuân vất vả nằm một mình
tự vênh vẹo quay trở làm cong giấc mơ
xuyên hai thế kỷ

thôi đành thật thà với bản thân
khẽ hé nách cửa cho đàn gió
tràn vào thỏa thích
và buông cửa bước ra cánh đồng
căng sửa đòng đòng
đợi ngày cuối mùa no tiếng mõ chùa
khấn vái cầu may
trong búp tay em mềm mại.


ĐÔNG TRÌNH


Con ra đời cho kịp mùa xuân

                                               
Cho Giao Chi và Hồng Minh

Từ cánh tay cha nứt ra mầm sống
Từ thân thể mẹ mọc một nhánh hồng
Như cành mạ non nhú ngoài đồng ruộng
Như cây thơm rừng, như nước xanh sông

Ngày cuối đông mưa mù buồng phổi ấm
Xuân vỗ bên trời cánh gió xôn xao
Cha lắng tai nghe nhịp mùa vừa động
Giữa hội quê hương con cất tiếng chào

Con sẽ lớn như cây non ngoài nội
Nắm ân huệ đời trong từng ngón tay xinh
Quê hương dù buồn nhưng ngày vui sẽ tới
Như cha hoàng hôn và con rất bình minh

Cỏ sẽ thơm như lời mẹ tâm nguyện
Dưới gốc hoa kia đầy những dế mèn
Cha bứt từng con thay khúc nhạc mới
Gỡ khối sầu ra khỏi những trái tim

Sông rất xanh và mây bay thật thấp
Hoa rất thơm và bướm cúi thật gần
Bến cát phẳng cho chân hồng khỏi vấp
Tiếng hát con trong, chiêu dụ tình xuân.
                                                    1972


HUỲNH MINH TÂM


Diễn từ OSHO


"Hãy chỉ ở giữa
đây là kỹ năng và nghệ thuật lớn nhất
chỉ ở giữa
không chọn lựa
không chuyển qua trái
không chuyển qua phải"

dường như ở đâu đó
những tật của cuộc sống, cái nhìn chăm chăm
lặp đi lặp lại
rằng…

từ ngữ, ánh trăng, niềm hy vọng bền bỉ
bao giờ cũng đứng trên đỉnh núi
cao hơn cuộc sống
của chúng ta

"bạn ngã liên tục, khổ sở từ phức cảm tự ti"
bạn đứng dậy trên hương những người đàn bà
ánh mắt họ như chiếc thuyền
ngày biển động

dường như tâm hồn chúng ta được nung đỏ
ở mọi phía ở chỗ bệ rạc cây cỏ lên xanh tốt
ở bệnh viện nước mắt chảy dài người ta cầu nguyện
một chú chim bay về đầy nắng

trống rỗng im lặng hai tai một miệng
trườn qua một sườn dốc không vết cắt
một dòng nước thon thả đôi vai phụ nữ
đám mây tan dần bí ẩn cơn mưa tháng tư.


ĐÀO DUY ANH



Ảo giác


Buổi sáng uống cà phê một mình
bình minh gióng lên đám mây em
mây ủ - dật vờn nơi khoang bụng bầu trời
che kín không gian tôi
bất giác ngợp - quẫy đạp...
...linh giác con tê giác một sừng muốn cắm vào mây
huyền tích nhỏ giọt...
phút giao linh con rắn vườn địa đàng phun nọc vào mây
đổ cơn mê trắng...!
tôi đi trong mộng du nâng khoảng trời đám mây
bóng mây chèn nhau tức tưởi
em sũng ướt...
ước giấc mơ thả về trời
Thiên đàng dồn lên bóng đỏ khai hoa
hổn hển đồng lao về phía mùa xuân hực nhựa...
thời gian đàn hồi
so le
không gian phủ phục trong cơn mê đắm
trước tế đài vô hạn
mây thăng hoa - bão cuồng tràn trề sinh lực mới...

Linh giác chung thân - ảo giác hoàn hồn
Ngoài kia gió vẫn thổi mênh mang hương xa
Trăng đã chan vào bầu trời pha loãng
chiếc lưỡi khuấy tan ly cà phê ngọt đắng?!
chưa kịp thấy vầng trăng lặng lẽ ngày
ảo giác thắp đắng
...trong con mắt mỏi
Tìm em
Tìm em
Tôi lầm lũi nhặt xác buồn vọng tưởng...


VĂN HỮU TỨ


Hành trình mùa xuân


Mùa xuân
chuyến xe tốc hành Sài Gòn - Huế
anh sẽ trở về bên em
tối ba mươi
bụi bặm
và nỗi cô độc những chặng đường dài

Anh sẽ trở về
bằng tốc độ của gió
của cơn đau
Quê hương và mái nhà
một bếp lửa nồng ấm
bóng dáng em sau cánh cửa vào ra

Em chẳng thể nào biết được
vì sao anh nhìn thấy bóng mình
trong đáy mắt em đan láy
Anh nhìn tận chiều sâu đời mình
thấy nước mắt em ướt đẫm
nụ cười rộng lượng

Ôi! người thị dân cuối cùng
còn lang thang trong đêm
anh nhìn ngắm mặt đường co ro
dưới mưa bụi
thấy bờ vai em thấp thoáng tình
yêu thời con gái

Anh sẽ quay về
Trong vòng tay chờ đón ở quê nhà.


NGUYỄN ĐÔNG NHẬT


Đôi mắt quê hương


Mười năm. Tôi lại gặp em.
Trong đôi mắt đen xưa mà bóng ngày qua sớm
bao ảnh đời ngỡ đã chìm tan
long lanh hiện lên thời trẻ tuổi.
Hiện lên những ngôi nhà mái thấp
những con đường hàng cây vật vã trong gió bạo hành…
Đấy là quê hương tôi
quê hương những ngày chìm dưới ánh lờ mờ, hò reo tiếng đục phá
có tiếng thở bạc nhược, có lòng dửng dưng…
Khi ấy, chối từ lời rao bán lương tâm
tôi ra đi
còn giữ bên lòng đôi mắt ai mơ màng
buổi sáng bàn tay hương bưởi
và những mái nhà xếp cánh dưới trời sao.

Đôi khi, trên những đường xa
dù khuất sau thời gian, không hề phai nhạt
hương một loài hoa nhẹ trong đêm
một câu nói thoáng nghe giữa chốn đông người,
                                              lẫn trong nhiều giọng khác
hay một món ăn thân thuộc quê mùa…
Tất cả những gì gợi xao xuyến trong tôi
rung lên bằng tiếng nói lâu bền, giản dị
Quê hương,
nơi mặt đất kết liên những bàn tay
nơi những cánh cửa không khép mắt trước một hoàng hôn biển
những nếp nhà bình dị dưới vòm trời cô đơn
in bóng những đời người
lặng lẽ chứng minh lời hy vọng
nơi dòng sông và tấm lòng em
khi dẫn tôi đi xa
còn hẹn về nhớ nhung mùi hương bưởi…

Tôi bước xuống bậc thềm chia tay. Buổi sáng nắng;
êm đềm sau lưng đôi mắt đen.
Có tiếng đàn bay trên dãy phố
như sợi chỉ không màu
đã se cuộn hôm qua và những ngày khác
một buổi chiều êm một nụ cười trong đời hay chiếc mũ bỏ quên…
Và trên bậc thềm đá nâu này mà thời gian đang cuốn trôi đi,
                                                                                tôi chợt nhớ
một chiếc dép cao su của người không tên,
 lẻ loi bên đường hành quân

chiếc giường gỗ cứng đêm lạ nhà
hay cái bóng mát đang sinh thành của một chồi non mới mọc.
Quê hương ôi quê hương nơi lòng tôi không muốn dừng chân
nơi đôi mắt ai còn sáng lên hai chấm nhỏ
dịu hiền trong cuộc sống bao la…

Mười năm.
Còn có bao giờ tôi sẽ trở về
những nhánh phố uốn cong đi
lưu lại dáng hình con sông trầm lặng chảy.

(nguồn: TCSH số 239 - 01 - 2009)
 


 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Đêm kỳ diệu tay bơi trong suối tóc ánh trăng mờ trời sương mặc áo mun thu trút lá người ơi run rẩy gió...

  • Những con sóng không nơi khởi đầu, không hồi kết thúcdồn đuổi nhau đầy ắp biển ngoài kiatự vỡ mình ra, tự thu về nguyên vẹnTa biết lắm biển ơi, người chẳng đau khổ bao giờ...

  • Vi Thuỳ Linh - Tôn Phong - Mai Văn Phấn - Nguyễn Sĩ Cứ - Phan Trung Thành - Nguyễn Đăng Việt - Nguyễn Đông Nhật - Lê Hưng Tiến - Phạm Dạ Thủy - Vũ Thị Khương - Vương Sĩ Ca

  • Nguyễn Khoa Điềm - Khaly Chàm - Hoàng Vũ Thuật - Phùng Tấn Đông - Từ Dạ Thảo - Phạm Nguyên Tường - Nguyễn Thiền Nghi - Lê Tấn Quỳnh - Lam Hạnh  - Trương Nam Hương - Nguyễn  Trung  Bình  - Nguyễn Nhật Nam - Trịnh Bửu Hoài - Bùi Phan Thảo - Văn Công Hùng - Viêm Tịnh - Lê Ngã Lễ  - Nguyễn Hồng Hạnh

  • Viêm Tịnh - Nguyễn Thị Hồng Ngát - Văn Công Hùng - Lê Tấn Quỳnh - Trần Anh - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Thị Huê - Đặng Hùng Thương - Đức Sơn - Trần Ninh Hồ

  • TRỊNH THỊ THANH TUYỀNLTS: Sinh 21-3-1984 tại Yên Định, Thanh HoáTốt nghiệp trường Cao đẳng Văn hoá Nghệ thuật Nha TrangHiện là giáo viên dạy Âm nhạc ở Trường THCS Nguyễn Trọng Kỷ, Cam Linh, Cam Ranh, Khánh Hoà.

  • LÊ VĨNH TÀISinh năm 1966Hội viên Hội Văn nghệ Đăk Lăk

  • Nguyễn Khoa Điềm - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Đông Nhật - Từ Nguyên Tĩnh - Lê Hưng Tiến

  • TRẦN KIM HOASinh năm: 1966 tại Hà TĩnhHiện sống và làm việc tại Hà NộiHội viên Hội Nhà văn Việt Nam

  • MAI TRÂMLGT: Tên thật là Mai Quý Trâm, sinh năm 1983 tại Cam Ranh, Khánh HoàDo mê thơ mà trượt đại học (tác giả tâm sự thế!)Và có lẽ do trượt đại học mà thơ Mai Trâm phóng túng ngoài đường biên sở học. Cũng như những cây bút thế hệ 8X khác, thơ Trâm mênh mang cảm xúc và bềnh bồng trí tuệ...Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của chị.

  • Dư Thị Hoàn - Vi Thuỳ Linh - Hà Châu Anh - Trần Thị Bích Liên - Phạm Tấn Hầu - Nguyễn Phước Loan - Đỗ Hàn - Inrasara - Đào Duy Anh - Phan Văn Chương - Lê Ái Siêm - Văn Lợi - Lại Đăng Thiện - Ngô Minh - Nguyên Quân - Nhụy Nguyên  

  • Nguyễn Khắc Thạch - Hồng Thị Vinh - Mai Thìn - Đức Sơn - Nguyễn Thanh Tú - Nguyễn Trọng Bính - Lê viết Xuân - Nguyễn Hồng Oanh - Công Nam - Bùi Tuyết Nhung - Nguyễn Văn Học - Châu Thu Hà - Phạm Ngọc Tuý - Nguyễn Quốc Việt - Nguyễn Thiền Nghi- Vũ Soạn

  • TRẦN SỸ KHÁNGSinh năm: 1949Quê: Làng Ba Nghè, Xứ Phuống, Thanh Giang, Thanh Chương, Nghệ An.Đại tá. PGS-TS Vật lýHiện công tác tại Viện Công Nghệ Bộ Quốc PhòngHội viên Hội Nhà văn Hà Nội

  • Tôn Phong - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Thị Hợi - Lưu Ly - Lê Ngã Lễ - Thu Nguyệt    

  • ...Có thể sông Hương chảy vì những giấc mơCó thể vì giấc mơ mà Ngự Bình hoá núiCả tiếng dạ lành hiền bên bờ Phu Văn Lâu kia vì giấc mơcũng nhuốm chút  bùi ngùi...

  • ...Người đàn ông cưới                   ba khuôn mặtHốc hác tiềnkiêu ngạo tài giả dối hạnh phúc...

  • Phạm Trung Kiên - Dư Thị Hoàn - Nguyễn Thánh Ngã - Vũ Thị Khương - Đinh Thị Như Thuý - Đào Trung Việt - Đoàn Văn Mật - Văn Lợi - Nhất Lâm - Nguyễn Sông Bồ - Hướng Dương  

  • Chỉ với một sợi dây thừng lơ lửng trên không: một cuộc đời trải ra quanh đó, từ thuở ấu thơ đến khi trưởng thành và cho tới lúc về già.“Dòng đời” là một cuộc trò chuyện nghệ thuật giữa người phụ nữ với chiếc dây thừng- bạn đồng hành duy nhất trong suốt cuộc đời của cô- cả khi người diễn viên tài hoa cuộn mình trên dây hay khi bị nó cuốn theo cho đến điểm cuối của dòng đời- điểm tận cùng của sợi dây thân phận. Nguyễn Xuân Hoa - Đức Sơn - Nguyễn Thiền Nghi - Mai Văn Phấn - Thạch Quỳ - Lê Mai - Vân Anh - Lê Hưng Tiến

  • NGUYỄN THỊ YẾNHọ tên: Nguyễn Thị YếnSinh ngày: 12-07-1987Quê:  Phú Bình - Thái Nguyên

  • Phan Đạo - Nguyễn Quang Hà - Phạm Tấn Hầu - Vũ Hồng - Trần Dzạ Lữ - Ngô Thị Hạnh - Vương Kiều - Ngô Minh - Trần Hữu Lục