Thơ Dự Thi Sông Hương 01-2003

09:51 27/04/2009
Thục Linh - Ngân Vịnh - Nguyễn Ngọc Phú - Hoàng Bình Trọng - Tôn Phong


THỤC LINH

Tiếng mõ đời người

Âm vọng trong tôi tiếng mõ đời người
Tiếng mõ dắt dìu lời kinh sám hối
Tôi lật hồn mình, run rẩy nhìn tội lỗi
Tiếng mõ thức cùng mẹ đêm sâu

Tôi trốn chính tôi tiếng mõ gọi trở về
Ngọn nến đỏ rỏ tàn đêm khắc khoải
Con chim lợn ném tiếng kêu đau nhói...
Lần theo tiếng mõ tôi vượt qua

Tôi ngủ quên trên cánh đồng ngàn hoa
Những cơn mơ rơi đầy tôi nhợt nhạt
Tôi hoảng sợ thấy bóng mình đi xa
Tiếng mõ dỗ tôi bằng hương thơm ngát

Tiếng mõ không là một niềm giải thoát
Tiếng mõ không là sự trói buộc
Tiếng mõ dắt tôi đi tìm tôi
Mắt mẹ vẫn sâu như bao đêm trước

Có thể là mẹ tôi đã khóc
Khi gõ cho tôi nghe tiếng mõ đời mình
Tung hê mọi lời kinh cứu rỗi
Tôi chạy theo tiếng mõ phía bình minh

NGÂN VỊNH

Đêm bên nghĩa trang Trường Sơn

Mười ngàn ngôi mộ giăng hàng
chiếc trăng gầy toả ánh vàng đêm thâu
chỉ vài ba thước đất nâu
mười ngàn người lính giống nhau chỗ nằm

Tựa lưng bờ núi xa xăm
tháng mười mưa đổ, tháng năm gió Lào
mỗi người lính mỗi ngôi sao
gửi vào im lặng ước ao cuộc đời

Trường Sơn còn đó một thời
bao trai gái dưới bom rơi mở đường
những người không tiếc máu xương
giờ không vướng vận trầm hương thử lòng

Mé rừng tiếng suối trong trong
hoa lau ngả trắng niềm mong vô bờ
dầm sương gót cỏ đợi chờ
nén nhang cháy đỏ khói mờ mịt bay

Đêm sui tôi đến nơi nầy
ngồi bên đồng đội mắt cay gió lùa

Thức khuya

Thức khuya như đã thành quen
vắng trăng được thể ngọn đèn
                                   khoả thân

Tình em ăn trộm đôi lần
bàn tay sấp ngửa vẫn cần vuốt ve
Gió đồng loã lạnh se se
dắt ngày chui tọt qua khe tay mình

Với không tới cái vô hình
Mõ khua rời rạc phía
                               Linh Ứng chùa

NGUYỄN NGỌC PHÚ

Sau cửa chớp

Sau cửa chớp nhà tầng
Giấc mơ vỡ vụn về rơm rạ
Ai đó nói rằng: Ta nhớ mẹ
Mấy bậc cầu thang, mấy bậc cầu ao

Trên bàn thờ tổ tiên hoa nhựa, quả nhựa, ngọn đèn điện đỏ nhựa
Trong máy lạnh điều hoà hương trầm vẫn quẩn quanh
Ai đó nói rằng: Ta nhớ cỏ
Giữa kẽ nứt bức tường cỏ vẫn nhú mầm xanh

Cuốn gia phả cuộn tròn trong ống nứa
Như những nhánh cây phả bóng xuống cội nguồn
Ta quét bụi thời gian bằng chiếc chổi lông chim trên cánh chim men sứ
Tự đông cứng mình giữa những khối bê tông               

Đã lâu lắm không giật mình thức giấc
Tiếng gà xưa giờ xao xác trong hồn
Sau cửa chớp thuỷ tinh mình biến sắc
Ướp được chớp mắt mưa, được chớp giật cơn giông...

Đêm thuốc bắc

Tháng chạp chiết ra từ chiếc vòi ấm đất
Sương gió đi qua mẹ sao tẩm tháng ngày
Đêm ngai ngái vị mùi thuốc bắc

Xác lá khô xua đi cơn sốt
Khí huyết đất đai chưng cất tự bao đời
Đêm thuốc bắc chiết ra từ tháng chạp
Vòng Ngải Cứu mẹ tôi từng thắt
Những con chữ vuông mang
                   dấu ấn ruộng vườn
Mỗi ô cửa mở ra như ô thuốc...

HOÀNG BÌNH TRỌNG

Tiếng hát

Có tiếng hát thơm lừng sữa mẹ
Đến tìm ta cánh võng gốc bần
Ta ngơ ngác quay về tấm bé
Trong âu ờ
mẫu tử tình thâm

Có tiếng hát rộng dài đất nước
Hành quân xa. Ký ức dậy
bồi hồi
Tình đồng đội một thời trận mạc
Ta mang về sưởi ấm cõi đơn côi

Có tiếng hát mặn đầm nước mắt
Ta chờ nhau đâu tiếc
tháng ngày xanh
Em ngã xuống.
Bài ca hi vọng
Ngày khải hoàn hoá đá
trái tim anh

Ôi tiếng hát những miền
thương nhớ
Dắt tay qua mấy nắng lửa
mưa dầu
Lời còn đó, nỗi niềm còn đó
Người xa rồi tiếng hát vẫn
tìm nhau

TÔN PHONG

Gặp Huế trong mưa

Tôi về gặp Huế trong mưa
trời lâm thâm tối giữa trưa  kinh thành
Phố phường lả chả xây quanh
tôi thèm một thoáng nắng hanh
                                                   chỗ ngồi

Dòng Hương dìu sóng đỗ xuôi
còn tôi lách ngược tìm thời xưa xa
Cây bằng lăng gội tím hoa
còn tôi ai gội mà tà sắc xuân

Lờ mờ áng Ngự phân vân
hàng thông va đập mấy lần gió lên
Thiên An soi mặt nước dềnh
bóng tôi khuất giữa cơn duềnh sóng lay

Mai sau còn một chút này
thoát từ cung bậc làm say lòng người
"Nước non ngàn dặm... đò xuôi
câu ca bàng bạc vùng trời Huyền Trân

167/01-03

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • ...Hãy mở các cửa sổ hồn mìnhCho khúc ca biến tấu dâng dângĐừng nguỵ trang mình là người hạnh phúcĐừng đóng đinh trên thập giá tình yêu...

  • ...Trầm trầm giọng kể từ hồn người xưa, làm Người khó lắm                                                                         phải đâu chuyện vừa...Làm Người khó lắm, sống kiếp trần gian. Hãy ôm dấu hỏi                                                                         mà nhìn bàn chân!...

  • Võ Quê - Tôn Phong - Phạm Thị Quỳnh Phương - Hồ Huy Sơn - Nguyễn Quang Việt - Nguyễn Thị Hợi.      

  • Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh -  Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến

  • ...Mặc cho đất bận nâu,                       trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu                một khát vọng yên bình...

  • ...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...

  • ...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...

  • ...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...

  • LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...

  • LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.

  • Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan

  • ...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...

  • Từ Nguyên Tĩnh - Lê Huỳnh Lâm - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hữu Lục - Mai Thìn - Cao Hạnh - Văn Công Hùng - Trần Tuấn  - Nguyễn Ngọc Phú - Đức Sơn - Trần Vạn Giã - Trần Cao Sơn - Lê Hữu Khoá - Trần Hoàng Phố - Phạm Thị Anh Nga

  • Đất nước đã vẹn toàn một mối hơn ba mươi năm, song còn đó những nỗi đau âm ỉ, thấm vào cốt xương của thân nhân các thương binh - liệt sĩ, thấm vào máu thịt của những ai từng kinh qua hoặc không kinh qua chiến tranh mà nay đều được hưởng cuộc sống yên bình. Kỷ niệm 60 năm ngày thương binh liệt sĩ(27/7/1947 – 27/7/2007), Sông Hương xin nghiêng mình trước nỗi đau không hề ngẫu nhiên đã thấm vào thơ ấy…               *Nguyễn Gia Nùng - Triệu Nguyên Phong - Trần Đức Đủ - Huỳnh Tuấn Vinh

  • Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...

  • khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...

  • ...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...

  • Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng

  • ...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...

  • ...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...