Có ai không? Ờ thì mầm xuân bật đất. Những hạt tinh khôi ngơ ngác giữa vòm xanh enlíp. Bột nắng bàng hoàng ươm xoã tóc thơm. Thiếu phụ vai gầy đi ngược dốc. Mà dốc thì lẳng lơ như một kẻ đa tình. ánh trăng khuyết. Vành trăng khuyết. Đột ngột nhô ra mỏng mảnh lưỡi gương liềm. Ô hay mà ngẩn ngơ thi hứng. Cao nguyên đón mùa xuân bằng vạm vỡ ngực trần. Cúc quỳ vàng như nắng, mà nắng thì rờm rợp giữa hoàng hôn. Có hẹn ai đâu mà chiều nay cửa gõ, thảng thốt mùa xuân dìu dịu bước lên thềm. Mà trời tại sao lại cứ xanh làm vậy. Ngập ngừng cánh én. Ngọn gió lang thang sà vào ngoằn ngoèo con phố nhỏ. Mà mắt mà môi nồng nàn. Ô kìa mùa xuân hương thế. Ô kìa những vòm thông sương nắng. Mùa tươi non thong thả gõ hai nghìn. VĂN CÔNG HÙNG (nguồn: TCSH số 144 - 02 - 2001) |
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN