Giao cảm Mắt lóa vùng trăng Tôi bắt vào tay đôi sao màu đỏ Trắng đêm Hương cành lá gió Thời gian Ngưng gõ nhịp luân hồi Xoả tóc thơ tôi Trút bỏ xiêm y lóng lánh Âm dương day trở cuộc sinh thành Mùa tinh tú phong phanh Chạm mặt đất Vàng tươm mật ứa. Điệu lý Tình khâu vụng mang về manh vá Cuộc lênh đênh mắt đỏ trời quê Chim nhầm cánh cây còi vách đá Khỏa bóng đêm nghẹn lối đi, về Tình nhân hỡi trông mòn điệu lý Sáo sang sông con sáo phiêu bồng Nguyệt hồ gẩy câu nào cũng bĩ Khúc nhân tình bấm lạc mấy cung Cheo leo vách tiếng kêu thảm thiết Dằn câu ca đánh vỡ nguyệt cầm Lời thiên cổ càng thêm da diết Cuộc vãn rồi con sáo nhồi bông TÔN PHONG (nguồn: TCSH số 154 - 12 - 2001) |
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN