Dấu ấn xứ Huế

11:11 15/04/2009
MẠNH HÀTôi không sinh ra ở Huế nhưng đã có đôi lần đến Huế, khác với Hà Nội hay Thành phố Hồ Chí Minh, Huế có nét trầm lắng, nhẹ nhàng, mỗi lần khi đến Huế tôi thường đi dạo trên cầu Trường Tiền, ngắm dòng Hương Giang về đêm, nghe tiếng ca Huế văng vẳng trên những chiếc thuyền rồng du lịch thật ấn tượng. Cho đến nay đã có biết bao bài thơ, bài hát viết về Huế thật lạ kỳ càng nghe càng ngấm và càng say: Huế đẹp, Huế thơ luôn mời gọi du khách.

Phòng khám từ thiện Kim Long

Mùa thu 2005 tôi lại đến Huế, nét cổ kính của Huế vẫn được bảo tồn, vẫn đó con người Huế nhẹ nhàng, mến khách với giọng nói thật dễ thương, trong cuộc sống nhộn nhịp Huế vẫn giữ cho mình những nét riêng của Huế. Buổi sáng tôi đi dạo trên đường phố Huế: Ngắm nhìn tà áo dài của những nữ sinh bay theo gió, phía trước giỏ xe đạp là những chiếc nón bài thơ, từng tốp từng tốp đi đều nhau trông xa như những nốt nhạc, dù đông không có cảnh sát giao thông nhưng khi đèn đỏ bật lên ở các ngã tư thì những nữ sinh cũng như những người dân Huế đều chấp hành luật giao thông đường bộ một cách tự giác, quả thực điều này ít nơi có thể thực hiện được.

   Các bác sỹ phòng khám đang phát thuốc cho bệnh nhân - Hoài Văn (theo www.tuoitre.com.vn)

Dấu ấn về Huế còn để lại trong tôi hình ảnh thật khó quên về những tấm lòng của người dân xứ Huế, đó là xơ Nguyễn Thị Điềm cùng các xơ của phòng khám từ thiện Kim Long, phường Kim Long, Thành Phố Huế, các xơ đã không quản ngại khó khăn, ngày hay đêm chăm sóc, nuôi dưỡng, tặng quà cho những bệnh nhân AIDS, rồi những đứa trẻ do bố mẹ bị AIDS bỏ rơi, nghĩa tử là nghĩa tận, các xơ còn là người khâm niệm, đưa tiễn người xấu số về nơi an nghỉ cuối cùng. Tấm lòng của các xơ còn dành cho những người nghèo, người gặp khó khăn ở vùng thiên tai bão lũ, cùng chia sẻ tấm lòng “thương người như thể thương thân” theo đạo lý của người Việt lá lành đùm lá rách, để họ bớt khó khăn trong cuộc sống đời thường. Thật đáng trân trọng, khâm phục và cảm động về ni sư Thích Nữ Minh Tú chùa Đức Sơn, bằng tấm lòng của người mẹ, người thầy đã chăm sóc, nuôi dưỡng dạy dỗ trên 200 trẻ mồ côi, lang thang cơ nhỡ, không nơi nương tựa, dạy các em cách sống, cách làm người, dạy nghề cho các em, để các em làm những việc hữu ích cho đời.

Kỉ niệm khi đến với các trẻ em mồ côi khuyết tật, câm điếc- Hoài Văn (theo www.tuoitre.com.vn)

Ôi, trong cuộc sống hôm nay thật tất bật, vất vả, ai cũng phải lo toan cho cuộc sống riêng tư, nhưng ở cố đô Huế vẫn có những tấm lòng từ thiện, thật cao cả, bao la, những con người bình dị đó đã làm những công việc không đòi hỏi gì về quyền lợi, họ không phải làm cho cá nhân họ. Tất cả vì mọi người, vì một thế giới ngày mai tốt đẹp hơn. Đến những nơi này hình ảnh luôn in sâu đậm trong tôi cũng như những đồng nghiệp của tôi về những đứa trẻ luôn vui đùa, ca hát, ít ai có thể biết được rằng cách đó không lâu những đứa trẻ này bị bỏ rơi trong bệnh viện, bên lề đường... với những tiếng khóc xé lòng, nhưng các em đã gặp được những tấm lòng yêu trẻ, chăm sóc nuôi dạy các em nên người, tôi nhớ mãi lời tâm sự của xơ Nguyễn Thị Điềm về các cháu có bố mẹ bị AIDS bỏ rơi, xơ đã đưa về nuôi dạy, khi lớn lên hiểu được hoàn cảnh của mình, các em đã nói với xơ: “Xơ ơi, cha mẹ con bị bệnh đã bỏ lại chúng con, mong xơ hãy cho chúng con gọi xơ là mẹ xơ nhé”, đôi mắt xơ Điềm ngấn lệ, xơ nhẹ nhàng bảo: “đã từ lâu, xơ đã là mẹ của các con rồi!”, có lẽ ước mơ bình dị của những đứa trẻ này cũng như biết bao đứa trẻ trên thế gian đều mong muốn có cha, có mẹ, mong điều hạnh phúc bên mái ấm gia đình, điều tưởng chừng như giản đơn ấy, quả thật cũng khó khăn vô cùng...

Chia tay với Huế, hình ảnh về Huế về những con người bình dị nhưng cao thượng in đậm mãi trong tôi, trong cuộc sống ồn ào nơi đô thị, ở nơi đó có những tấm lòng từ thiện. Ước gì trong cuộc sống hôm nay sẽ có thêm những tấm lòng từ thiện để cùng chung sức chia sẻ, giúp đỡ những đứa trẻ cô đơn, bị bỏ rơi không nơi nương tựa, chắp cánh cho các em những ước mơ, vững tin trong cuộc sống.

M.H
(201/11-05)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Đêm 30/8 vừa qua, tại Huế, Hội đồng toàn quốc họ Phạm Việt Nam tổ chức giới thiệu cuốn sách “Phạm Quỳnh - Một góc nhìn”, tập 2 do nhà sử học Nguyễn Văn Khoan biên soạn. Nhiều nhà nghiên cứu, nhiều văn nghệ sĩ tên tuổi của Huế đã đến dự và phát biểu ý kiến.

  • BÙI KIM CHI

    “Giữ chút gì rất Huế đi em
    Nét duyên là trời đất giao hòa
    Dẫu xa một thời anh gặp lại
    Vẫn được nhìn em say lá hoa.

    (...)

  • CHU SƠN

    1.
    Này, xa là những cảm nhận chủ quan hàm chứa một góc nhìn giới hạn, tương đối và hoàn toàn xa lạ với những khẩu hiệu thời thượng là vĩnh cửu, muôn năm.

  • TRẦN VĂN DŨNG

    Cùng với rất nhiều nghề thủ công truyền thống trên đất nước Việt Nam, nghề Kim hoàn được biết đến với sự sáng lập của hai vị tổ sư Cao Đình Độ và Cao Đình Hương ngay trên vùng đất Cố đô. Tài năng của các ông đã biến nghề kim hoàn trở thành một nghề thủ công độc đáo, mang đậm sắc thái Việt và được truyền bá khắp ba miền đất nước trong hơn hai thế kỉ qua.

  • LÊ VĂN LÂN

    Hằng năm cứ vào dịp 9/1 (ngày sinh viên học sinh), ngày 26/3 (ngày thành lập Đoàn TNCS Hồ Chí Minh và giải phóng Huế), những người hoạt động trong phong trào (người ta thường gọi là “dân phong trào”) lại họp mặt tưởng nhớ những người hi sinh, ôn lại truyền thống, chia sẻ những trăn trở trước thời cuộc và tự dặn mình phải sống xứng đáng với những người đã khuất, những đùm bọc thương yêu mà nhân dân đã dành cho mình.

  • ĐÀO HÙNG
    (Nhân kỷ niệm ngày Báo chí cách mạng Việt Nam)

    Hồi còn bé, đôi lần tôi được cha tôi là ông Đào Duy Anh, đưa đi chơi và có ghé thăm cụ Huỳnh Thúc Kháng. Rồi cũng có lần tôi thấy cụ Huỳnh đến gặp cha tôi ở ngôi nhà trên đường Hương Mỹ (nay là Chu Văn An), thành phố Huế.

  • LÊ MẬU PHÚ 
               Tùy bút 

    Sông Hương bắt nguồn từ dãy Trường Sơn, chạy dài hơn 60 cây số, qua nhiều rừng núi với thảm thực vật nhiệt đới đa dạng và nhận nhiều nguồn nước từ những con thác, rồi sau đó hợp lưu tại ngã ba Bằng Lãng thành một dòng sông, gọi là sông Hương. Từ đó, sông xuôi về biển thêm 30 cây số nữa.

  • LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG

    “Ơi khách đường xa, khách đường xa
    Dừng chân ghé lại Đông Ba chợ mình”

  • TRẦN NGUYÊN SỸ
                      Ghi chép

    Chúng ta thử hình dung Huế như một ngôi nhà cổ, mà con ngõ đón thập khách phía Nam là đoạn quốc lộ từ Thủy Dương xuống Phú Bài thì khỏi cần trả lời câu hỏi: Với Huế, Hương Thủy có quan trọng không?

  • HỮU THU - BẢO HÂN

    Không ít người ở Huế thế hệ sinh năm 1950 đã từng được ngắm cái điệu đà của rong rêu, sự bỡn đùa của từng đàn cá tung tăng theo chiều con nước sông Hương.

  • PHAN THUẬN AN

    Thái giám hay hoạn quan là những người đàn ông không có sinh thực khí, chuyên ở hầu hạ trong hậu cung của vua.
     

  • HỮU THU & BẢO HÂN

    Đường 12 được giới hạn từ ngã ba Tuần lên Bốt Đỏ. Chỉ kéo dài hơn 50 cây số nhưng đây là quãng đường không dễ vượt qua, bởi trước năm 1990, muốn lên A Lưới, từ Huế xe phải chuyển hướng ra Đông Hà, ngược đường 9, đến cầu Đakrong rẽ trái rồi men theo đường Hồ Chí Minh để vào. Thuở đó, đường xa, xe xấu nên cán bộ được phân công lên huyện vùng cao này ai cũng ái ngại và bỏ cuộc.

  • BÙI KIM CHI Tiên tổ phương danh lưu quốc sử Tử tôn tích đức kế gia phong

  • PHAN HƯƠNG THỦY Hệ thống lăng tẩm và Cung điện ở Huế luôn luôn là một đối tượng chính của các nhà nghiên cứu Mỹ thuật, và các nhà nghiên cứu lịch sử Huế đã để lại cho chúng ta những cái mà thời trước không còn.

  • Một số anh chị em ở Huế biết tôi có ghi chép được ít nhiều về Nguyễn Tuân, bảo tôi viết lại và gửi cho Tạp chí Sông Hương. Riêng tôi, muốn tạo một dịp để anh Nguyễn nói trực tiếp với bạn đọc Sông Hương, nên xin được hỏi anh Nguyễn chung quanh chuyện Huế, được anh Nguyễn nhận lời, tôi xin trung thành ghi lại toàn bộ cuộc trò chuyện đó.

  • LÊ VŨ TRƯỜNG GIANGHiếm nơi nào trên đất Huế có phong thủy hữu tình, trời, đất, nước, người cùng quyện hòa thanh thái trong một không gian xanh ngát xanh như đất thôn Vỹ. Đất này được dòng Hương Giang và phụ lưu Như Ý ôm trọn vào lòng như hai cánh tay của một người mẹ vỗ về.

  • TRẦN THÙY MAI Tôi sinh ra và lớn lên ở Huế. Với tất cả mọi người, ai cũng thế, sau quê hương lớn là Tổ quốc Việt Nam, đều yêu và đều thích nói về quê hương nho nhỏ của mình, nơi đón tiếp mình từ lòng mẹ và cho mình những ấn tượng đầu tiên về thế giới. Hơn nữa, đó lại là một vùng đất hay được nhắc nhở và ngợi khen.

  • ĐỖ NAM Hàng trăm năm nay ai cũng biết đầm phá Tam Giang - Cầu Hai có 02 cửa thông ra biển: Thuận An và Tư Hiền.

  • BÙI MINH ĐỨC (Tiếp theo Sông Hương số 267, tháng 5 - 2011)

  • HỒ ĐĂNG THANH NGỌC(Kỷ niệm 95 năm ngày mất Thái Phiên - Trần Cao Vân: 17.5.1916 - 17.5.2011)                Bút ký