Võng nhện sương tan xé rách Lưỡi cỏ mềm tự do. Mây trôi đi lấp vội Chân trời vừa mai táng bóng đêm. Trong đất máu đã phục sinh Hoá nhựa non rưng rưng lá rụng. Bóng râm nhẫn nại lầm lì Tiếng chích choè phun chùm pháo hoa. Vách ngăn nụ mầm vừa nhú Lạch nguồn huyết quản khai thông. Lưỡi thuỷ tinh vỡ ra tiếng nói Biện minh từng bức ảnh ố màu. Chữ trong sổ tay vừa mơ thấy lửa Sắp thành tro lại chợt hoàn hồn. Dọn nhà thuỷ táng cả chân nhang Sao hương khói vẫn còn quanh quẩn... MAI VĂN PHẤN (nguồn: TCSH số 144 - 02 - 2001) |
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN