TRẦN THU HÀ
Ảnh: internet
Ký tự thời gian
Những ký tự nhảy cóc đua với thời gian
Ngày ấy bây giờ
Ta hay người đã thành chủ nợ?
Trong tiếng mầm bung biêng gọi nhau
Thừa thãi trong mơ
Ta óng ánh xây lâu đài cõi mộng
Đã bao lần ta giàu có…
Nghìn năm sóng vỗ chưa yên
Ngày ấy bây giờ
Náu bờ môi, róc rách như con nước, thèm liếm hờ gió bấc, không biết
mình tan thành nước tự bao giờ
Chẳng gói được mùa trăng thuở bé
Cứ ê a gọi mãi tên nhau
Cứ vun luống cho xanh mùa kiêu bạc
Giữa mênh mông cát bụi phù du
Nao lòng xuân biết cuối mùa hoa rụng
Mùa vẫn hoa có lạc giữa miền không?
Khuyến mãi
Trong tầm ngắm đã ngửi thấy mùi tiệc, một bữa tiệc mang sắc màu thị giác, đấy là sự tinh tế là sức mạnh của kẻ cô đơn.
Đâu đây tiếng gọi sâu rên rỉ
Nỗi buồn rêu phủ
Tôi kịp nhận ra tiếng nói, một kiểu rất rất riêng
Những âm thanh quá thấp, như củi cháy không tàn thành nét cọ vẽ vào tôi.
Đêm nay - ánh sáng ly thân
Phố thở
Mùa thiếu linh hồn
Ngọn lửa đốt lên không đủ ấm
Ta cõng ngày vào đêm vào từng hơi thở
Kéo buồn khỏi dấu chân cong
Sáng nay em hái mùa ban mai khi hừng đông chân trời vừa rạng
Một mâm tiệc mang sắc màu thị giác
Bồng bềnh xuân nhoẻn miệng đón chào
Không còn trẻ vẫn đầy em một thuở
Đủ cho lần khuyến mại
lênh loang xanh trên nóc thời gian!
(TCSH394/12-2021)
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN