Chùm thơ Nguyễn Bình An

16:37 08/06/2009
Thần Đinh uy nghiêm kiêu dũngThanh tao tạc dáng bên trờiĐế vương ngầm ghen thế núiVung roi phạt BÁT NGHĨA SƠN...

Núi Thần Đinh


Nguyễn Bình An, sinh năm Ất Mùi, cử nhân báo chí, làm chuyên môn văn hóa. Nguyễn Bình An viết không nhiều, dè dặt in. Tôi cho rằng, thơ được in hay chưa được in không quan trọng. Cái tên người viết không làm hay thêm cho thơ, ngược lại thơ định giá đúng tên người viết.

Để có được những ấn tượng mạnh, bất ngờ, Nguyễn Bình An phải đi từng bước một. Không dừng lại ở bậc cấp nào, anh muốn phá vỡ đôi chút mình đã có, để đẩy thơ về phía quyết liệt. Đây là dấu hiệu đáng mừng ở một tác giả vừa bước qua thời trẻ.
Thơ Nguyễn Bình An nghiêng về tứ, một thứ cấu trúc chìm, câu thơ nén chặt, góc cạnh. Vì vậy khi đọc anh, ta dễ thấy kiểu tư duy không bằng phẳng, làm nên giọng nói khác, ý tưởng khác: phút giây tuyệt vời / phút giây man rợ / đôi bọ ngựa giao hoan / cuối nỗi đam mê là sự tàn ác chân thành...
                                                                        HOÀNG VŨ THUẬT



NGUYỄN BÌNH AN


Trước núi Thần Đinh *

Thần Đinh uy nghiêm kiêu dũng
Thanh tao tạc dáng bên trời
Đế vương ngầm ghen thế núi
Vung roi phạt BÁT NGHĨA SƠN
Thần Đinh ngậm oan thành khối
Tự làm chứng tích muôn đời

Còn nguyên chuyện xưa để lại
Lẽ nào khó hiểu núi ơi
Quân vương bảo người có tội
Quần thần không thể nói không
Roi vua quất lên đá núi
Hằn đau tâm tưởng nhân gian

Vua phán ngàn lần bất nghĩa
Người đời cứ gọi Thần Đinh

-------------------------
* Thần Đinh: Một ngọn núi ở huyện Quảng Ninh tỉnh Quảng Bình
 


Họa mi trở về

Con họa mi sổ lồng
Không ngoảnh lại...
Nó đi
Mang theo bài ca bình minh
Niềm vui của tôi bị đánh cắp
Âm thanh tuyệt mỹ bị
đánh cắp
Tôi trống rỗng, tái tê

Một sớm yên lành
Tôi ám ảnh nuối tiếc
khôn nguôi
Chợt bừng thức bài ca
quen thuộc
Họa mi trở về
Thản nhiên chui vào lồng cũ
Tôi như bắt được vàng
Nhưng không bắt được
niềm vui

Họa mi trở về
Niềm vui trống rỗng
Tôi căm giận âm thanh
mê hoặc
Họa mi ơi! Họa mi
Bầu trời cao rộng thế
Không dám nương thân
Tự hãm giọng ca hào sảng
Trong bình yên đớn hèn?


Bọ ngựa

Vườn trưa trong đáy nắng
ồn ào câm lặng
khoảnh khắc liêu trai
đôi tình nhân -
đôi bọ ngựa
phút giây tuyệt vời
phút giây man rợ
đôi bọ ngựa giao hoan
cuối nỗi đam mê là sự tàn ác
                               chân thành
con cái nhấm nháp cơ thể
                                    bạn tình
để sinh tồn
để duy trì nòi giống
hạnh phúc chắt ra từ nỗi đau.

(175/09-03)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Em huyền ảo với mùi hương hoa đạiVà trắng trong như một búp sen hồTôi lầm lỡ nói lời vụng dạiKẻ phàm phu tục tử đến sân chùa.

  • Người nghệ sĩ lang thangMùa xuân chạm khắc nụ cười                                    ẩn sâu trong từng ô vuông cửa khép

  • Ơi con chim nhỏ của ta ơiBão tố đêm qua đã dịu rồiNước nước vây quanh thành ốc đảoChỉ còn chim nhỏ với ta thôi

  • ...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...

  • ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng

  • ...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...

  • ...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...

  • ...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...

  • Linh hồn đã bay...

  • ...Hoa giấy có màu sao không nói...

  • Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.

  • Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...

  • Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng

  • Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong

  • Chừng hoa hồng kiếp trước đã                                           hoa khôi và hoa lựu cũng từng là đốm lửa

  • Cánh đồng tuổi thơ gặt gió heo mayNgày cưỡi lưng trâu, diều trăng                                             đêm thả

  • Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.

  • Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng

  • Chợ hoa phiên Tết thêm đôngNgười xinh bán cúc bán hồng khéo chưa?

  • Trên thiên đường ai biếtBao kiếp người kiếm tìm