Chùm thơ Đoàn Mạnh Phương

09:12 30/10/2008
...Trầm trầm giọng kể từ hồn người xưa, làm Người khó lắm                                                                         phải đâu chuyện vừa...Làm Người khó lắm, sống kiếp trần gian. Hãy ôm dấu hỏi                                                                         mà nhìn bàn chân!...


Nhân thế

Ngày thúc vào sọ não
Những điệp từ
Những bộ mặt, dáng đi và cái nhìn cơ học
Lướt trên mọi kênh rãnh giác quan
Xuyên thẳng giữa những cái nhếch mép của nụ cười
và cuối cùng là bật lên tiếng khóc

Đi trong một thế giới người rậm rạp
những mưu toan sung mãn
Bầm dập mưu sinh cưỡng bức cả hoa hồng
Ngợp thở
giữa bao gồm và chứa đựng

Sau địa chấn tinh thần
ngôn ngữ vừa đi vừa chảy máu
Mở một mắt
trong bóng tối ngủ quên
cùng may rủi giữa hai chiều tải đạo

Thật và giả
Phúc và hoạ
Đỏ và đen
Mách cho ta, biết cách đặt cái đầu trên cổ
Và bước chân
bước những bước con người

Bao sấp ngửa đổ giữa lòng nhân thế
Bi kịch ngồi câm lặng trêu ngươi
 
Nghĩ

Càn quét sự đơn điệu cũ mèm
Nuốt vào ngực một im lặng
Giữa cái đang là
và cái sẽ là
một bi kịch diễn không tiếng động

Một sám hối âm trầm
Một đậy che trống rỗng
gạch nối vào nhau bằng khối đặc nhịu hình
bằng cái bụng óc ách đầy
thực phẩm

Thể xác ngắn hơn và nhỏ hơn
chiếc bóng
từng tẩm độc lưỡi và mồm
từng ngộ nhận
Nằm, đứng, ngồi, đi và cuối cùng là ngã xuống
Những tư thế ở đời
héo rũ hoặc lên gân

Một nghệ thuật sắp đặt
Nặng hơn nước mắt
Đẹp hơn giọt mồ hôi mặn dưới ánh mặt trời
Lưỡi cưa của tư duy ứa ra điều kỳ lạ mới
Mới hơn điều kỳ lạ của tôi...

Thói quen

Sống ngoài mình
bằng những điều vậy
mà không phải vậy
bao biện bằng những thói quen
Ngày ngày
thấy mình hoang dại...

Thói quen
trôi nhẵn mặt người
Thả rông trong từng ý nghĩ
Lắp lại ngàn lần thói quen
như bò quen nhai lại cỏ

Thói quen thường là rẽ phải
Mà không rẽ trái một lần
Muốn thử
sức mình
cho biết
Thói quen đàn áp bàn chân!
  
Không đề

Thời gian toả nhiệt
căng lên từng vết nứt
mạng nhện mờ giăng
Một tổ hợp nỗi buồn xuyên giới tính
Sôi lên cùng nước mắt thuỷ tinh

Nơi năng lực tràn bờ
và khởi động những mê hoan lồng lộng
Chân đạp vào khuya vắng
Bảo thủ vẫn nằm co trong bóng kính
Nước bọt bắn ra từ quá khứ
thành vệt dài sau lưng...

Tận tuỵ mòn rũa
bằng sự dấn thân bền bỉ và thầm lặng
Khác với những cuộc rong chơi ngạo mạn và vô tích sự
ý nghĩ ngụ cư trong khoảnh khắc tràn qua

Đêm chuyển động
theo luật tắc an toàn
Giấu kín những âm thanh như một khuyết tật

Đêm -  một thế giới phẳng.
 
Hồn người xưa

Bão đời bể dâu, bơ phờ gạch đá. Gỡ tìm nhân gian
                                                            trong pho truyện cổ

Hồn ai mờ tỏ, ngạt ngào gió tươi - Hay hồn ai đó
Thở run chân người

Chạm vào cổ xưa, dấu rêu lặng lẽ. Huyền ảo khói sương
                                                                        nóng từng giọt lệ

Trầm trầm giọng kể từ hồn người xưa, làm Người khó lắm
                                                                         phải đâu chuyện vừa...

Làm Người khó lắm, sống kiếp trần gian. Hãy ôm dấu hỏi
                                                                         mà nhìn bàn chân!

Giữa màn sương khói, giữa bao xoay vần
Này đây - nước mắt
Lấy mà rửa thân!
(nguồn: TCSH số 217 - 03 - 2007)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • ...Chỉ trong lá con chim sâu làm tổChỉ trong tim tình yêu kết nụ...

  • ...Hãy mở các cửa sổ hồn mìnhCho khúc ca biến tấu dâng dângĐừng nguỵ trang mình là người hạnh phúcĐừng đóng đinh trên thập giá tình yêu...

  • Võ Quê - Tôn Phong - Phạm Thị Quỳnh Phương - Hồ Huy Sơn - Nguyễn Quang Việt - Nguyễn Thị Hợi.      

  • Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh -  Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến

  • ...Mặc cho đất bận nâu,                       trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu                một khát vọng yên bình...

  • ...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...

  • ...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...

  • ...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...

  • LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...

  • LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.

  • Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan

  • ...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...

  • Từ Nguyên Tĩnh - Lê Huỳnh Lâm - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hữu Lục - Mai Thìn - Cao Hạnh - Văn Công Hùng - Trần Tuấn  - Nguyễn Ngọc Phú - Đức Sơn - Trần Vạn Giã - Trần Cao Sơn - Lê Hữu Khoá - Trần Hoàng Phố - Phạm Thị Anh Nga

  • Đất nước đã vẹn toàn một mối hơn ba mươi năm, song còn đó những nỗi đau âm ỉ, thấm vào cốt xương của thân nhân các thương binh - liệt sĩ, thấm vào máu thịt của những ai từng kinh qua hoặc không kinh qua chiến tranh mà nay đều được hưởng cuộc sống yên bình. Kỷ niệm 60 năm ngày thương binh liệt sĩ(27/7/1947 – 27/7/2007), Sông Hương xin nghiêng mình trước nỗi đau không hề ngẫu nhiên đã thấm vào thơ ấy…               *Nguyễn Gia Nùng - Triệu Nguyên Phong - Trần Đức Đủ - Huỳnh Tuấn Vinh

  • Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...

  • khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...

  • ...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...

  • Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng

  • ...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...

  • ...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...